Biên soạn: Đức Uy -
---
Hai con ngươi Thiệu Hành híp lại, tiểu trợ lý nhất thời cười lớn: "Thiệu Hành nhà chúng tôi mời không nổi? Trong giới giải trí này, còn không có người mà Thiệu ca mời không nổi! Cô lấy vốn liếng ở đâu mà làm cao như vậy? Chẳng lẽ còn muốn làm người đại diện của Thiệu Hành hay sao? Quả thực là người si nói mộng!"
Diệp Oản Oản lạnh nhạt mở miệng: "Người đại diện sao? Yêu cầu đối với nghệ sĩ của tôi cũng thật cao, Thiệu công tử sợ là không đủ tư cách!"
Tiểu trợ lý nhất thời đột nhiên biến sắc, cất tiếng the thé như heo thiến, "Diệp Bạch! Tôi thấy là cô muốn chết!"
Không chỉ riêng Phùng Huỳnh, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn Diệp Oản Oản như đang nhìn một con ngốc.
"Cô nàng Diệp Bạch này sợ là bị ngu đi! Đã là loại thời điểm này rồi mà còn đi nói chuyện khoác lác không đâu vào đâu!"
"Còn không phải sao, lại còn nói Thiệu Hành không đủ tư cách! Còn nói Thiệu Hành mời cô ta không nổi, cô ta coi mình là ai vậy? Dù có là người đại diện kim bài của Tinh Thần cũng phải cho Thiệu Hành ba phần mặt mũi, nữ nhân này quả thật là quá buồn cười!"
"Đúng vậy! Thiệu Hành chịu mời cô ta làm tiểu trợ lý đã là ban cho ơn huệ cực lớn rồi, thật là không biết phải trái!"
"Cô ta đều đã luân lạc thành như vậy rồi, vẫn cho là mình vẫn còn là Diệp Bạch năm đó cơ đấy! Hiện tại toàn bộ giới giải trí, còn có nghệ sĩ nào sẽ đứng về phía cô ta? Coi như là đám diễn viên phim 18+ cũng không có khả năng sẽ nhảy vào một cái hố lửa như cô ta đâu!"
...
Bên trong phòng yến hội, ánh mắt của mọi người đều tràn đầy vẻ khinh bỉ, tiểu trợ lý kiêu căng phách lối giễu cợt, "Thật là mắc cười chết mất, Diệp Bạch cô cũng không biết tự soi mặt vào trong nước tiểu mà xem chính mình! Chỉ bằng cô, lại còn mơ mộng được làm người đại diện của Thiệu Hành, sợ là..."
Ngay tại thời điểm tiểu trợ lý đang nghiêm nghị trách mắng, từ ngoài cửa phòng yến hội đột nhiên truyền tới một loạt tiếng bước chân dồn dập cùng với những tiếng kêu đầy kinh ngạc vang lên.
Mọi người theo bản năng mà nhìn về phía cánh cửa, ngay sau đó liền nhìn thấy Phó Minh Hi hôm nay ăn mặc dị thường đẹp trai sải bước qua thảm đỏ, đi vào bên trong đại sảnh.
Phó Minh Hi hôm nay, nhìn qua liền thấy được cậu ta đã ăn mặc quá mức long trọng rồi, so với thường ngày lúc lên sóng còn đẹp trai hơn. Tất cả mọi người đều là một vẻ mặt đầy thán phục.
Cự tinh quốc tế “hot” nhất của Tinh Thần Giải Trí, tại Hollywood cũng ăn sung mặc sướng, vô số giải thưởng quốc nội, quốc tế lớn đều được cậu ta gọn gàng cầm vào trong tay. Quan trọng nhất chính là vẻ bề ngoài và vóc người cực kỳ chói mắt khiến vô số thiếu nữ điên cuồng, địa vị trong giới giải trí không ai sánh bằng.
Chẳng qua là cậu ta trừ khi vì yêu cầu công việc, cực kỳ ít lộ mặt trước công chúng, càng không bao giờ tham dự các buổi xã giao trong giới, truyền thông muốn gặp được cậu ta, khó hơn lên trời.
Scandal bát quái của Phó Minh Hi, chỉ một cái thôi liền sẽ bị xào xáo lên tới tận trời cao.
"Oa oa oa! Tôi con mịa nó vừa thấy được ai? Phó Minh Hi! Là Phó Minh Hi của Tinh Thần Giải Trí đó nha a a a!"
"Trời má! Thậm chí ngay cả Phó Minh Hi đều tới dự tiệc sinh nhật của Thiệu Hành rồi! Phó Minh Hi không phải là cho tới nay đều chưa bao giờ tham dự những sự kiện như thế này hay sao?"
"Không hổ là Thiệu Hành, thế này cũng quá có mặt mũi rồi đi!"
"A a a! Quả thật là đẹp trai, tôi cong mất thôi!"
...
"Minh Hi!"
"Phó ca!"
"Phó Ảnh Đế!"
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều đem đám người Diệp Oản Oản quên đến sau ót, chen chúc vọt thẳng về phía Phó Minh Hi.
Thiệu Hành mới vừa rồi đã nhận được thông báo của người đại diện của Phó Minh Hi, nói cậu ta hôm nay sẽ không tới. Không nghĩ tới Phó Minh Hi lại có thể xuất hiện, nhất thời tinh thần rung một cái.
Người đại diện của Phó Minh Hi giờ phút này cũng có mặt, sau khi nhìn thấy Phó Minh Hi đến đây, cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Minh Hi không phải nói không đến sao? Làm sao lại xuất hiện rồi!
Quá tốt rồi, rốt cuộc cũng chịu nghe theo khuyên nhủ!
Người đại diện vô cùng kích động.
Nhìn thấy biểu cảm hâm mộ điên cuồng của những người chung quanh, đáy mắt gã Thiệu Hành xẹt qua một vẻ vô cùng ngạo nghễ và đắc ý, sửa sang lại ống tay áo, ung dung nhịp bước tiến về phía Phó Minh Hi, "Phó ca, cảm ơn anh đã tới tham gia tiệc sinh nhật của tôi..."
Phó Minh Hi bước chân vội vã, sải bước, cơ hồ như đang chạy, đi tới trước mặt của Thiệu Hành. Không đợi Thiệu Hành chào hỏi, đã chửi cho hắn không kịp vuốt mặt, "Cảm ơn cái con mẹ ngươi! Thiệu Hành, ngươi mẹ nó cái đồ não bị khuyết tật này! Ngay cả người của lão tử cũng dám cướp!!!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...