Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Vậy trước tiên chờ Bạch Minh chủ điều tra xong. Bạch Minh chủ nếu như có nhu cầu, tùy thời có thể liên lạc với tôi." Nam nhân đứng dậy, hướng về Diệp Oản Oản cười nói.
Không cần biết đơn hàng này có chốt được hay không, đối với hắn ta mà nói, có thể kết giao được với Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, ý nghĩa so với một đơn hàng này quan trọng hơn nhiều lắm.
"Ừ, chuyện tôi và anh nói hôm nay, hy vọng sẽ không có người thứ ba biết được." Diệp Oản Oản đầy ý cảnh cáo.
Nghe tiếng, nam nhân gật đầu liên tục: "Bạch Minh chủ yên tâm, loại chuyện này, đương nhiên tôi biết phải làm thế nào. Dù có chết, cũng không có khả năng tiết lộ một chút nào ra bên ngoài."
...
Chờ sau khi hắn ta rời đi, Lý Tân mới chạy vào, mặt đầy hiếu kỳ, không biết Diệp Oản Oản rốt cục đã ban bố nhiệm vụ gì?
Chỉ bất quá, trong quán cà phê, Diệp Oản Oản cũng đã rời đi, không thấy tăm hơi.
...
Một góc của học viện Xích Diễm, Diệp Oản Oản nhíu chặt chân mày. Tin tức này, bây giờ tới quá mức đột ngột, nàng vẫn chưa chuẩn bị một chút tâm lý nào.
Nếu như, mình là Nhiếp Vô Ưu... Vậy thì Nhiếp gia chủ mẫu, không phải là mẹ ruột của mình sao? Nhiếp Vô Danh... chính là đại ca ruột của mình?
Đột nhiên, sắc mặt Diệp Oản Oản nhất thời biến đổi.
Nói như vậy, Đường Đường...
Là con trai ruột của nàng?
Nếu quả thật như tưởng tượng, nàng chính là Nhiếp Vô Ưu, vậy... cha của Đường Đường là ai?
Trong lúc nhất thời, dòng suy nghĩ của Diệp Oản Oản có chút hỗn loạn.
Sau khi tận lực bình ổn lại tâm trạng, Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, lại luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Nếu như nói thân phận chân chính của nàng là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, Diệp Oản Oản vẫn có thể tiếp nhận được. Nhưng nói nàng là Nhiếp Vô Ưu, đích xác có chút không thể tưởng tượng nổi!
Dựa theo từng đầu mối mà suy tính, thời gian Diệp Oản Oản mất tích, và thời gian Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong mất tích, giống nhau!
Vậy có khả năng này hay không, Nhiếp Vô Ưu còn có một thân phận khác, chính là Bạch Phong?
Mặc dù theo logic thì cũng không mấy hợp lý, nhưng giai đoạn hiện tại, Diệp Oản Oản cũng không nghĩ ra được giả thiết khác.
Thời điểm trong lúc Diệp Oản Oản không có chút đầu mối nào, ánh mắt lại bỗng nhiên lóe sáng lên.
Đại trưởng lão trước đó có lấy về một số thiết bị giám định người thân, vậy không bằng, chính mình và Đường Đường giám định ADN một lần. Nếu như kết quả ADN khớp…
Trong lòng Diệp Oản Oản cho là, loại sự tình này có khả năng phát sinh rất ít ỏi. Nhưng trăm nghĩ ngàn sầu, không bằng thử một lần. Nếu như không khớp với nhau mà nói, ít nhất có thể loại bỏ giả thiết trên. Chính mình và Nhiếp Vô Ưu không có chút mảy may quan hệ.
Nghĩ đến đây, Diệp Oản Oản gọi đến điện thoại của Thất Tinh.
"Phong tỷ." Âm thanh Thất Tinh truyền ra.
"Thiết bị trước đó Đại trưởng lão lấy về vẫn còn chứ?" Diệp Oản Oản đi thẳng vào vấn đề.
"Phong tỷ nói đến… thiết bị giám định à?" Thất Tinh hỏi.
"Không sai, chính là thiết bị giám định."
"Trước mắt vẫn còn ở đó."
"Được, cậu nói với Đại trưởng lão, chuẩn bị thiết bị giám định. Còn nữa, mẫu thử hôm trước tôi đưa cho ông ta, có còn dư hay không? Sau đó, hai ngày tới nhanh chóng đến học viện Xích Diễm đón tôi trở về!" Diệp Oản Oản trầm tư chốc lát, nói.
"Vâng, đệ hiểu rồi."
Thất Tinh mặc dù là có hơi nghi hoặc một chút, không cách nào hiểu được Diệp Oản Oản muốn làm cái gì. Nhưng Diệp Oản Oản đã mở miệng, Thất Tinh cũng sẽ không tiếp tục hỏi nhiều.
Sau khi cúp điện thoại, Diệp Oản Oản đứng dậy, đi về lớp của lính đánh thuê cấp D.
...
"Ngươi rốt cuộc trở về rồi!"
Diệp Oản Oản mới vừa vào phòng học, Chu Đào không vui mở miệng.
"Có chuyện gì?" Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Chu Đào một cái, lạnh nhạt nói.
"Có chuyện gì?" Chu Phù cười lạnh một tiếng: "Diệp Oản Oản, trước đó Trương Tác Niên sư huynh bảo ngươi quét dọn phòng ngủ, ngươi đã quét dọn chưa?"
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ lắc đầu, trở lại chỗ ngồi, quả thực không thèm để ý đến hai người này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...