Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Nghe Diệp Oản Oản nói xong, trên mặt Nhiếp Vô Danh lập tức là một nụ cười toe toét: "Ha ha, Hữu Danh lão bản, nhìn lời này của cô nói, cái gì mà ‘ngài’ với chả không ‘ngài’? Với quan hệ của chúng ta, cũng không cần khách khí vậy đâu..."
Diệp Oản Oản: "..."
Điểm mà anh quan tâm, có phải là có vấn đề gì hay không? Chuyện chính là việc tôi dùng kính ngữ sao? Tôi nói chính là anh đào hố!!
"Gọi tôi tới làm gì?" Diệp Oản Oản lườm Nhiếp Vô Danh một cái.
Lúc này, Nhiếp Vô Danh xoa xoa đôi bàn tay, thấp giọng cười nói: "Hữu Danh lão bản, cô xem, nhiệm vụ lính đánh thuê lần này cũng đã hoàn thành. Hữu Danh lão bản, vậy tiền thanh toán có phải nên là..."
Hóa ra cái con hàng Nhiếp Vô Danh này tới tìm mình, chính là muốn đòi tiền…
Diệp Oản Oản khó tin nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh. Ai cho hắn dũng khí, mặt dày đến tìm mình đòi tiền?
"Nhiếp Vô Danh, anh làm sao lại không biết xấu hổ như vậy?" Diệp Oản Oản bị cái mặt dày này của Nhiếp Vô Danh chọc cho tức điên lên rồi.
"Hữu Danh lão bản, sao vậy...?" Nhiếp Vô Danh mặt đầy vẻ vô tội.
"Còn có mặt mũi đòi tiền tôi?" Diệp Oản Oản hận không thể một cái tát đập chết Nhiếp Vô Danh: "Anh nhận nhiệm vụ của tôi, lại nhận nhiệm vụ của Viên gia. Chắc ăn nhỉ?! Ăn hai đầu... Nếu vậy cũng liền thôi đi, còn con mịa nó hại tôi trúng Tình Cổ của Tử Quỷ. Kết quả bọn họ ngược lại thì hay rồi, phủi mông một cái liền bỏ trốn mất dạng. Tình Cổ của tôi đến bây giờ còn chưa được giải. Anh nói đi, làm sao bồi thường cho tôi?"
Khóe mắt Nhiếp Vô Danh co giựt một cái, "Hả? Tình Cổ? Không phải là Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp sao? Loại Cổ này, tùy tiện tìm một người mà Hữu Danh lão bản cô yêu thích mà ‘mần’ là được, rất dễ dàng để giải đấy!"
Diệp Oản Oản hít sâu một hơi, trực tiếp phun một lèo: "Tôi làm sao biết được! Tôi còn muốn hỏi anh đây! Thầy thuốc người ta nói thứ đồ chơi kia ở trong cơ thể tôi đã thăng cấp tiến hóa!"
Nhiếp Vô Danh hướng về ngoài cửa sổ nhìn một chút, bỗng nhiên cười nói: "Hữu Danh muội muội, cô xem, hôm nay trời trong nắng ấm, khí trời thật không tệ."
Diệp Oản Oản theo bản năng hướng về ngoài cửa sổ nhìn một cái, chợt cười lạnh nói: "Bây giờ là buổi tối!"
"Hữu Danh lão bản, cô xem, trăng thật là tròn và đẹp nha!" Nhiếp Vô Danh vội vàng nói.
"Có tròn hay không thì tôi không biết, nhưng tôi thấy cũng dày và to gần bằng cái bản mặt của anh rồi đấy!" Diệp Oản Oản mở miệng.
"Ha ha ha, Hữu Danh muội muội, tôi còn có việc, tôi đi trước nha!" Nhiếp Vô Danh làm bộ liền muốn đứng dậy rời đi.
"Khoan hãy đi đã." Diệp Oản Oản bắt lại cánh tay của Nhiếp Vô Danh: "Tôi còn chưa thanh toán xong tiền đâu."
Nghe được lời này của Diệp Oản Oản, Nhiếp Vô Danh lắc đầu liên tục: "Hữu Danh muội muội, cô nói cái gì cơ? Cô đây quả thực là đang vũ nhục tôi! Quan hệ của hai người chúng ta là như thế nào?
Đó chính là anh em kết nghĩa, hảo hữu chí giao, nhân sinh thượng lộ, dắt tay đi về phía trước. Dùng chỉ có vài tên lính đánh thuê của tôi mà thôi, lại còn phải trả tiền cho tôi, thế này không phải là đang đánh mặt của Nhiếp Vô Danh tôi hay sao, tuyệt đối không thể như vậy!"
Vào giờ phút này, Diệp Oản Oản mặt đầy mộng bức, kỹ năng diễn siêu cấp này là thế nào…
Năm đó thời điểm còn ở Hoa quốc làm sao lại không sớm phát hiện ra con hàng Nhiếp Vô Danh còn có loại thiên phú này? Sớm nếu biết vậy, đã đào tạo hắn thành Ảnh Đế, đây còn không phải là chuyện dễ dàng sao?
Còn nữa, anh em kết nghĩa? Chính mình kết nghĩa cùng hắn lúc nào?
"Chuyện tôi trúng Cổ độc biết làm sao bây giờ?" Diệp Oản Oản liếc mắt nhìn Nhiếp Vô Danh một cái.
"Ha ha... Hữu Danh muội muội, cô quả thật là quá trâu bò rồi! Tôi vẫn là lần đầu tiên nghe nói có người trúng Cổ độc Tình Đầu Ý Hợp lại có thể làm cho loại Cổ này biến thành Tình Cổ. Bất quá cô yên tâm, thứ này có gì ghê gớm, chỉ là Tình Cổ mà thôi...
Với tướng mạo của Hữu Danh lão bản cô, tìm một người yêu còn không phải là chuyện dễ dàng sao, loại Cổ độc này không thể lấy mạng của cô được đâu!" Nhiếp Vô Danh giải thích.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...