Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Lúc này, Lâm Khuyết mặc trang phục hộ vệ đi tới giảng hòa, "Hic, đều tỉnh táo lại một chút, bây giờ không phải là thời điểm để gây gổ, mà phải suy nghĩ một chút làm cách nào giải quyết chuyện này. Nếu không, vô luận là Bạch Minh chủ, hay là Tu La Chủ, sợ là đều sẽ gặp nguy hiểm đến tánh mạng đấy!"
Khương Viêm hung hăng lườm Diệp Oản Oản, ngay sau đó nửa quỳ đến trước mặt Tư Dạ Hàn mở miệng: "Chủ thượng yên tâm, trong vòng ba tháng, thuộc hạ nhất định sẽ tìm được phương pháp giải Cổ độc."
Diệp Oản Oản cười híp mắt mở miệng: "Vậy thì làm phiền ngươi rồi, dù sao bổn Minh chủ cũng đã có người trong lòng rồi."
"Đã có người trong lòng rồi sao? Ai vậy, ai vậy, ai vậy!?" Bắc Đẩu nhất thời tò mò hỏi dồn.
Thu Thủy nghe nói như vậy, chợt thở phào nhẹ nhõm, cũng còn may có những lời này của Tiểu Phong, nếu không Kỷ Hoàng bên kia biết làm sao giao phó bây giờ!
Bất quá, sự thật vẫn là quá khó để giải quyết, người trong lòng Tiểu Phong là Kỷ Hoàng, Tu La Chủ cũng tuyệt đối không có khả năng sẽ yêu thích Tiểu Phong. Tình Cổ này, phải làm sao giải được mới tốt?
Diệp Oản Oản đầu tiên là ung dung thản nhiên hướng về phương hướng của Tu La Chủ nhìn một cái, chợt mở miệng trả lời Bắc Đẩu nói, "Người trong lòng của tôi, dĩ nhiên là một siêu cấp đại mỹ nhân rồi! Hơn nữa... tôi nói gì nghe nấy, ôn nhu đầy đủ, sẽ chưa bao giờ lừa dối tôi, phản bội tôi!"
Bắc Đẩu nghe vậy có chút kinh sợ, trước đó còn nhất định nói phải ngủ với Tu La Chủ, hiện tại lại nói đã có người trong lòng rồi, người trong lòng của đại tỷ mình rốt cuộc phải có lai lịch lớn đến dường nào cơ chứ!
Nói tới chỗ này, Bắc Đẩu đột nhiên phúc chí tâm linh, cũng không biết nghĩ tới điều gì, đầu soạt một cái, hướng về phía Kỷ Hoàng nhìn lại.
"Đệt!" Bắc Đẩu trợn mắt há mồm lẩm bẩm, "Phong tỷ, người…người yêu trong miệng của tỷ, sẽ không phải là Kỷ Hoàng đi..."
Gần đây, Kỷ Hoàng cùng với Không Sợ Minh bọn họ, quan hệ dường như cũng có chút gần gũi nha!
Bắc Đẩu hoàn toàn là bật thốt lên, hơn nữa thanh âm không nhỏ, vì vậy cho nên người ở chỗ này về căn bản toàn bộ đều nghe được.
Bắc Đẩu cũng không biết có phải là do ảo giác của mình hay không, mới vừa rồi Tu La Chủ dường như lườm hắn một cái, ánh mắt kia lạnh đến dọa người.
Mà Kỷ Tu Nhiễm... Từ đầu tới cuối, trên mặt đều treo nụ cười thản nhiên, hoàn toàn không nhìn ra chút gợn sóng tâm tình nào.
Thất Tinh cau mày hướng về Bắc Đẩu lườm một cái, nhắc nhở hắn không nên không biết giữ mồm như vậy, sau đó tạ lỗi đối với Kỷ Hoàng, "Kỷ Hoàng, Bắc Đẩu vô tâm nói như vậy, cũng không có ý gì cả đâu…."
Kỷ Tu Nhiễm cười một tiếng, phong khinh vân đạm trả lời, "Không sao, nếu như được Bạch Minh chủ coi trọng, chính là vinh hạnh của ta."
Thất Tinh: "..."
Bắc Đẩu: "...!!!"
Diệp Oản Oản: "..."
Ặc... Tại sao nàng đột nhiên lại cảm thấy có chút lạnh...
Trừ Thu Thủy là đã đoán trước ra, Thất Tinh và Bắc Đẩu vừa nghe nói như vậy đều sợ hết hồn. Bất quá hai người cũng biết được tính tình và cách làm người của Kỷ Hoàng, phỏng chừng cũng chỉ là cấp mặt mũi cho người ta, nói một vài lời khách khí mà thôi.
Bất quá đừng tưởng rằng Kỷ Hoàng như vậy là dễ chọc, Kỷ Tu Nhiễm cho tới bây giờ đều là bộ dáng mặt mày vui vẻ, nhưng trình độ nguy hiểm hoàn toàn không thua gì Tu La Chủ.
Tóm lại hai người, vô luận Phong tỷ trêu chọc vào ai, đều chính là tìm chết.
"Không biết Thích lão có thể có phương pháp giải Cổ độc này không?" Kỷ Hoàng nhìn về phía lão già tóc trắng hỏi.
"Chuyện này... Thật ra thì mấy năm nay tôi vẫn đang nghiên cứu phương pháp giải độc của Tình Cổ. Mặc dù đã có thành quả nhất định, nhưng từ đầu đến cuối vẫn chưa thành công. Tạm thời trước mắt mà nói, trong thời gian ngắn muốn giải được Cổ độc, sợ rằng... rất khó!! Phương pháp nhanh nhất và bảo đảm nhất vẫn là..." Lão già tóc trắng đầy ám muội, hướng về phương hướng của Tu La Chủ nhìn lại.
Vì vậy, ánh mắt của mọi người cũng đều nhìn về phía Tu La Chủ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...