Convertor: Vovo
Editor: Hyna Nguyễn
————————————————–
Sau khi thấy một màn này, Cung Húc giống như sấm sét đánh trúng, trợn mắt tố cáo nhìn Hàn Thiên Vũ và Lạc Thần đang đứng ở một bên.
Tên lường gạt! Hai người các cậu tên lường gạt! Họp sức lại lừa gạt tôi!
Không phải nói Diệp ca yêu thích là con gái sao?
Hai người nói cho tôi biết! Nói cho tôi biết đây là cái gì, đây là tình huống gì!!!
Người đàn ông đột nhiên xuất hiện này là có chuyện gì xảy ra a!
Diệp Oản Oản đương nhiên chú ý tới phản ứng của đám người Cung Húc, nhưng cận thận suy nghĩ một chút nếu lúc này rút tay về hậu quả không lường được, nên cuối cùng vẫn lựa chọn sáng suốt ngoan ngoãn không thay đổi.
Ánh mắt của Diệp Oản Oản nhìn qua hướng đám người Lạc Thần, Cung Húc cách đó không xa một cái, sau đó thần sắc bất đắc dĩ ngước mắt nhìn Tư Dạ Hàn mở miệng nói: “Bảo bối a, ở trước mặt nghệ sĩ nhà em, có thể cho em chút mặt mũi không?”
“Mặt mũi?” Tư Dạ Hàn lộ ra vẻ mặt hoài nghi.
Sau khi suy nghĩ một chút, Tư Dạ Hàn đại khái cũng hiểu được ý của Diệp Oản Oản chắc là cô sợ bị hiểu lầm, không thích mình ở trước mặt người của công ty cùng cô quá thân mật, ánh mắt hơi hơi âm trầm thêm vài phần, cùng lúc đó, bàn tay nắm lấy tay cô cũng buông lỏng.
Diệp Oản Oản thấy vậy, khóe môi cong lên cũng không giải thích.
Một giây kế tiếp, cô trực tiếp cởi áo khoác trên người mình xuống, nhẹ nhàng ném một cái, khoác trở về trên người Tư Dạ Hàn, sau đó, tháo khăn quàng trên cổ mình xuống, nghiêm túc quấn lấy hai vòng ở trên cổ của Tư Dạ Hàn, cười nhẹ một tiếng, dùng âm thanh chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được mở miệng nói: “Ý của em là, cho dù có thể gây nên một ít hiểu lầm, tốt xấu gì em cũng nên là công a, nếu như bị nghệ sĩ dưới quyền ngộ nhận là thụ, cái này mất mặt cỡ nào a?”
Tư Dạ Hàn: “…”
Hai người đàn ông một người giữa hai lông mày đang hiện lên nụ cười lười biếng, tướng mạo rõ ràng tuấn tú tuyệt đẹp, như người giàu sang, một người khác khí thế thánh thót, như đỉnh núi trăm ngàn năm trắng ngần, rõ ràng nhìn qua hoàn toàn xa lạ, nhưng lại vô cùng hài hòa, đứng chung với nhau tạo ra một màn đẹp như bức họa…
Huống chi giữa hai người bọn họ còn có một loại không khí mập mờ không nói rõ được cũng không tả rõ được tỏa ra xung quanh…
Cách đó không xa trên mặt tất cả mọi người Lạc Thần, Hàn Thiên Vũ, Cung Húc, Đường Tinh Hỏa đều là một vẻ mặt khó mà hình dung đầy phức tạp.
Hình ảnh mới vừa rồi nếu như là một nam một nữ, đây tuyệt đối sẽ trở thành một tấn thức ăn cho chó, hình ảnh duy mỹ ấm áp, nhưng bây giờ, là hai cái đại nam nhân, cái này có phải có … chỗ nào không đúng hay không a?
Đường Tinh Hỏa nuốt nước miếng, cẩn thận từng li từng tí lại gần mở miệng: “Ai, người đàn ông kia là ai vậy? Cùng Diệp ca có quan hệ như thế nào thế? Tại sao tôi cảm giác giữa hai người họ… Không đúng lắm? Chẳng lẽ… Cảm giác của tôi bị sai à…”
Cung Húc trực tiếp nổi điên lên, như gió lốc vọt tới trước mặt Hàn Thiên Vũ cùng Lạc Thần: “Cái này chính là điều mà các cậu nói Diệp ca thích con gái sao?”
Hàn Thiên Vũ cùng Lạc Thần liếc nhau một cái.
Sau đó, Lạc Thần mở miệng: “Có vấn đề gì sao?”
Cung Húc trên trán nổi lên gân xanh: “Cậu còn hỏi tôi có vấn đề gì? Mới vừa rồi chính cậu không thấy sao?”
Lạc Thần một mặt thờ ơ: “Thấy được thì đã có sao, chẳng qua chỉ là điều rất bình thường giữa bạn bè sống chung với nhau mà thôi.”
Đối với Lạc Thần đã từng tận mắt nhìn qua cảnh Diệp Oản Oản đem Tư Dạ Hàn đụng ngã ở trên ghế sa lon một màn kia mà nói, chuyện mới vừa mới xảy ra bất quá chỉ là cởi áo, sờ tay một cái mà thôi, đối với Lạc Thần mà nói đương nhiên bình thường.
“Rất, bình, thường? Cậu con mịa nó là mù mắt sao?” Cung Húc gầm thét, vừa nhìn về phía Hàn Thiên Vũ: “Thiên Vũ ca, anh cũng cảm thấy bình thường sao?”
Hàn Thiên Vũ sờ lỗ mũi một cái đáp: “Hẳn là… Không có cái gì đi…”
Dù sao…
Hàn Thiên Vũ so với Lạc Thần hiểu biết rộng hơn, chính hắn đã thấy qua Tư Cửu còn thân mật với Diệp Bạch hơn nữa kìa…
Cuối cùng, chỉ còn lại có Cung Húc, cả người đều hổn loạn muốn điên…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...