Edit: Dương Nguyễn
Beta: KK
……………………………………………
Diệp Mộ Phàm vẻ mặt đang hốt hoảng, lúc này điện thoại lại reo lên.
Diệp Mộ Phàm lúc này không có ý định bắt máy, ánh mắt Diệp Oản Oản thoáng nhìn qua hướng điện thoại của Diệp Mộ Phàm, “Ba mẹ anh điện tới? Không sao, nghe đi.”
Diệp Mộ Phàm lúc này mới chần chờ, nhận nghe điện thoại, “Alô, mẹ?”
“Mộ Phàm, mẹ nghe Oản Oản nói, hôm nay con phải đi truyền thông Quang Diệu phỏng vấn à?”
“Vâng, hiện tại con đang ở công ty.”
“Cái kia… phỏng vấn kết thúc rồi à? Kết quả như thế nào?”
Diệp Mộ Phàm đè nén tâm tình kích động, “Đã kết thúc rồi mẹ, con hiện tại đã được nhận làm tổng thanh tra của truyền thông Quang Diệu.”
“Cái gì?” Lương Uyển Quân nghe vậy, kinh ngạc không thôi.
Rất nhanh, bên kia truyền đến thanh âm nghiêm túc của Diệp Thiệu Đình, “Lấy bối cảnh lý lịch của con, người ta có thể nhận con đã là một vấn đề, làm sao có thể để cho con làm tổng thanh tra?”
“Đúng vậy, Mộ Phàm, con đừng vì an ủi chúng ta mà nói như vậy!”
Diệp Mộ Phàm có chút khó xử hướng về Diệp Bạch đang ngồi đối diện, ngay sau đó ho nhẹ một tiếng mở miệng nói, “Khụ khụ, ba, mẹ, con nói thật, ba mẹ không tin con sao?”
“Không phải là ba mẹ không tin con, chính con cảm thấy chuyện này có thể sao? Oản Oản có đang ở cùng con không? Để cho nó nghe điện thoại, mẹ hỏi nó một chút có phải là thật hay không…”
Diệp Mộ Phàm thần sắc bất đắc dĩ, “Oản Oản không ở đây, con…”
Diệp Mộ Phàm lời còn chưa dứt, lúc này, thanh niên đối diện đột nhiên đưa tay tới, “Có thể để cho tôi với cha mẹ anh nói vài lời được không?”
“Chuyện này…” Diệp Mộ Phàm một mặt chần chờ, nhưng đối phương sắc mặt bình tĩnh, lại là cấp trên của mình, thấy vậy liền đem điện thoại đưa tới, có hơi lúng túng mở miệng nói, “Ba mẹ tôi không tin tôi đã vượt qua phỏng vấn được nhận làm tổng thanh tra…”
“Không sao, để tôi giải thích.” Diệp Oản Oản cười một tiếng, cầm điện thoại di động lên.
“Alô, Mộ Phàm, alo? Mộ Phàm con còn đó không?”
Diệp Oản Oản lộ ra một tia mỉm cười ngọt ngào, âm thanh mềm mại mà mở miệng, “Alô, mẹ, là con, Oản Oản.”
Diệp Mộ Phàm ban đầu thấy cảm động với cấp trên nhà mình khi được quan tâm, một giây sau cả người đều giống như bị sét đánh, trợn mắt há mồm hướng về “Chàng trai” đối diện nhìn lại, trong nháy mắt cho là mình xuất hiện ảo giác.
Cái…Cái gì thế này… Hắn làm sao nghe được âm thanh của Oản Oản từ Diệp Bạch…
“Là Oản Oản a, nhanh nói cho mẹ, anh con xin việc kết quả thế nào? Nó nói đã xin được làm tổng thanh tra, cái này làm sao có thể chứ?” Bên kia điện thoại Lương Uyển Quân cùng Diệp Thiệu Đình không phát hiện bất cứ dị thường nào, tiếp tục truy hỏi.
Diệp Oản Oản nhìn anh trai nhà mình đã hóa thành tượng đá, tiếp tục mở miệng, “Ba, mẹ, anh nói là sự thật, người phụ trách Quang Diệu rất tán thưởng anh ấy, chắc là đã điều tra qua, biết những tạo hình kia của Tụ Tinh giải trí là từ tay anh mà ra, cho nên mới mời anh. Ba cũng biết, Quang Diệu tạo hình khối nghệ sĩ quả thật rất yếu, rất thiếu nhân tài.”
Nghe Diệp Oản Oản giải thích, Diệp Thiệu Đình cùng Lương Uyển Quân rốt cuộc cũng tin tưởng.
“Vậy thì tốt vậy thì tốt! Thật sự là quá tốt!”
“Mẹ một mực không yên tâm con ở Quang Diệu, hiện tại tốt rồi, anh con cùng con ở cùng một công ty, vừa vặn có thể phối hợp với con!”
Diệp Oản Oản gật đầu liên tục, “Dạ dạ, anh cũng đã biết quan tâm con, ba mẹ hai người yên tâm đi! Cái kia… con còn có việc, khi nào gặp mặt sẽ cùng mọi người nói rõ!”
“Được được được, con cùng anh con buổi tối cùng nhau về nhà ăn cơm đi!”
“Được nha, con muốn ăn cá rán mẹ làm!”
…..
Chờ Diệp Oản Oản cùng ba mẹ trò chuyện xong, Diệp Mộ Phàm vẫn như cũ đờ đẫn bên cạnh, nhìn thấy biểu tình của Diệp Oản Oản quả thật là giống như gặp… “Em… Em…”
Diệp Oản Oản đã đổi giọng nữ, nháy mắt một cái, “Thế nào, anh trai?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...