Edit: Hồng Vân
Beta: Quỳnh
“Đúng… Đúng… Đúng đúng… Hắn… Hắn… Nói… Hắn nói… Đúng!”
Ám Vệ cà lăm gật đầu liên tục, “Tôi… Tôi… Tôi muốn… Cạnh tranh… Cạnh tranh…. Đội… trưởng … Ám Vệ…..”
“Con bà nó… Hắn nói, hắn muốn tranh chức đội trưởng Ám Vệ, đây là nguyện vọng bấy lâu nay của hắn, hy vọng Diệp Oản Oản tiểu thư có thể thu hắn làm Đồ đệ, giúp hắn hoàn thành tâm nguyện!” Người vây xem nôn nóng một hơi nói ra luôn.
“Đúng… Đúng… Đúng đúng… Bọn họ… Họ… Họ nói… Đúng!” Ám Vệ cà lăm gật đầu liên tục,
“Oản… Oản Oản… Tiểu thư… Cầu…”
Trên trán Diệp Oản Oản xẹt qua một tia mồ hôi lạnh, “… Muốn làm đồ đệ của tôi sao? Các cậu hiểu lầm cái gì rồi phải không ”
Bao gồm Thập Nhất và Ám Vệ cà lăm cùng tất cả mọi người có mặt đều đồng loạt lắc đầu.
Hoàn toàn không có được không?
Lúc trước mới là hiểu lầm cô, bây giờ là thấy rõ rồi.
Sắc mặt Thập Nhất nghiêm túc mở miệng nói: “Oản Oản tiểu thư, chúng tôi đúng là nghiêm túc, tôi tập võ nhiều năm, đã tiến vào bình cảnh kỳ, từ đầu đến cuối không cách nào đột phá. Sức lĩnh ngộ chiêu thức của Oản tiểu thư thật sự là làm người ta kinh diễm, cho dù là mới vừa cùng ngài đánh mấy chiêu, cũng cho tôi được ích lợi không nhỏ. Nếu Oản Oản tiểu thư chịu thu nhận tôi, chỉ cần hơi hơi chỉ điểm một, hai, Thập Nhất cũng vô cùng cảm kích!”
Ám Vệ cà lăm biết rõ mình nói chuyện khó khăn, nhưng cũng may đội trưởng đã nói ra lời hắn muốn nói, vì vậy ở một bên không ngừng phụ họa gật đầu, “Tôi… Tôi cùng Thập Nhất đội trưởng giống nhau, cầu… Cầu… Cầu… Oản Oản tiểu thư… Thành… Tác thành! Tôi… tôi muốn trở nên mạnh mẽ!”
Diệp Oản Oản không rõ bắt đầu từ lúc nào mình đã trở thành thiên tài võ thuật tuyệt đỉnh còn khiến sư phụ cùng tiểu ám vệ bái mình làm sư, đầu óc cô lúc này hoàn toàn trống rỗng ngây ngốc đứng tại chỗ.
“Vấn đề là… Tôi thật không hiểu những thứ này a, nhận các cậu làm đồ đệ chả phải là dạy hư các cậu hay sao?” Diệp Oản Oản nhức đầu không thôi mà mở miệng.
Thập Nhất rũ con ngươi, sắc mặt hơi ảm đạm: “Oản Oản tiểu thư là ghét bỏ tôi tư chất quá kém sao? ”
Diệp Oản Oản: “…”
Cô chỉ là một người tay chân trói gà không chặt làm sao có thể ghét hắn tư chất kém a! Ảo giác của hắn từ đâu tới đây?
Diệp Oản Oản cảm thấy quá hoang đường, tự nhiên không muốn đáp ứng, lại không chịu nổi hai người quấn lấy, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ nói, “Tôi có thể đáp ứng…”
Nghe thấy lời của Diệp Oản Oản, hai người vui mừng khôn xiết, đang muốn nói lời cảm kích lại thấy Diệp Oản Oản dừng lại.
Diệp Oản Oản nghiêm túc tiếp tục mở miệng nói, “Bất quá, nói trước, tôi chỉ là hiểu biết lơ mơ, thực sự không chắc có thể dạy các cậu cái gì, đây chính là các cậu buộc tôi, nếu dạy các cậu tàn phế, các cậu cũng không được đi cáo trạng ông chủ nha!”
“Sư phụ khiêm tốn!” Thần sắc Thập Nhất có chút kích động.
Đích thân cảm thụ qua sức chiến đấu của Diệp Oản Oản, nếu tin tưởng Diệp Oản Oản hiểu biết lơ mơ, đó mới là gặp quỷ.
“Oản Oản tiểu thư, chúng tôi… Chúng tôi cũng muốn bái sư…”
Bỗng nhiên, mấy tên Ám Vệ khác, mặt đầy ân cần, cũng hùng hục đi lên trước.
“Tốt rồi, các người muốn bái sư, cũng chờ khóa tranh đoạt thi đấu này kết thúc lại nói, sư phụ không dạy nữa.” Thập Nhất vội vàng nói.
Nghe tiếng, vài tên Ám Vệ bĩu môi, chỉ có thể bỏ qua, rối rít hối hận vừa rồi do dự mà bỏ qua cơ hội.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...