Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Sự suy đoán của Kỷ Tu Nhiễm, hoàn toàn vượt khỏi dự liệu của mọi người.
Chỉ bất quá, mọi người ở đây, cũng không một ai tỏ ra có chút nghi ngờ nào.
Kỷ Tu Nhiễm, là người tài trí trẻ tuổi nhất Độc Lập Châu...
Ở trong toàn bộ thế giới ngầm do anh thống trị và Kỷ gia, mỗi một thời điểm cần đưa ra quyết định liên quan tới sống còn, người đàn ông này, cho tới bây giờ chưa từng sai, một lần cũng không hề có.
Giờ phút này, hô hấp của Kỷ Tu Nhiễm hơi có chút hỗn loạn, thân thể cũng hơi cong lại, thuận thế ngồi xuống chiếc ghế cũ nát ở bên cạnh.
"Thật ra thì, Võ Đạo Liên Minh Công Hội muốn ra tay với ta, ta đã sớm biết được. Chỉ bất quá, ta cũng không muốn phản kháng mà thôi."
Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía mọi người, nhẹ giọng nói.
Một bên, Hải Đường hơi nhíu mày. Lúc Kỷ Tu Nhiễm bị bắt, đúng lúc bệnh tật phát tác. Vốn cho rằng là Kỷ Tu Nhiễm vô lực phản kháng. Chưa từng nghĩ, anh ta lại chưa từng bao giờ có ý muốn phản kháng, mà là tự nguyện bị bắt, đi tới tòa ngục giam ngăn cách với đời này.
Vị đệ nhất đại thần thủ hạ của Kỷ Tu Nhiễm như có điều suy nghĩ.
Năm đó, Kỷ Tu Nhiễm sắp xếp cho hắn trà trộn vào dòng chính, trong một nhiệm vụ nào đó, đúng lúc phát hiện ra hòn đảo này, sau đó liền đem tình hình báo lại cho Kỷ Tu Nhiễm.
Kỷ Tu Nhiễm vốn cho rằng, toà đảo này có quan hệ cùng dòng chính, cho nên mới để cho hắn chủ động chui vào lưới, làm bộ như bị bắt làm tù nhân.
"A Thần."
Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía người đàn ông này, nhẹ giọng mở miệng nói: "Mấy năm nay, cực khổ cho cậu rồi."
Nghe tiếng, hắn ta lắc đầu một cái: "Tu Nhiễm, đừng nói như vậy, thật ra thì, mấy năm nay anh vẫn luôn thu thập các tin tức về dòng chính. Người chân chính canh giữ Độc Lập Châu, là anh."
Hải Đường đánh giá lại người đàn ông nho nhã trước mắt này. Tựa hồ luôn nhẹ nhàng như mây gió, mới có thể hoàn toàn lý giải về con người anh.
Anh vì Độc Lập Châu, đã làm quá nhiều, quá nhiều chuyện...
"Tại dòng chính, có đạt được tình báo gì hay không?"
Kỷ Tu Nhiễm hỏi.
"Cũng có." A Thần vuốt cằm đáp: "Đầu tiên là cái con ả Nhiếp Linh Lung đó, đã sớm trở thành người của dòng chính. Năng lực của Nhiếp Linh Lung không thể xem thường, dã tâm cực lớn, tại dòng chính đã gây dựng được không ít thế lực... Những thứ này, Tu Nhiễm anh cũng biết."
Đối với chuyện này, Kỷ Tu Nhiễm gật đầu một cái: "Còn nữa không?"
"Còn có một việc..."
A Thần trầm tư rất lâu, lúc này mới lên tiếng nói: "Thời điểm tôi mai phục ở dòng chính, đã từng nhìn thấy một người bí ẩn, do người thống lĩnh cao nhất của dòng chính tiếp kiến. Mà người đàn ông này, tựa hồ tràn đầy hứng thú với một cặp nhẫn tượng trưng cho quyền lực chí cao vô thượng của Tử Vong Hoa Hồng."
"Một cặp nhẫn..."
Nghe báo cáo này, Kỷ Tu Nhiễm như có điều suy nghĩ. Còn nhớ đến, ban đầu Vô Ưu... từng cho anh xem hai chiếc nhẫn.
Hai chiếc nhẫn kia, chính bản thân Kỷ Tu Nhiễm cũng không biết được lai lịch của chúng.
Thậm chí, anh từng nghe Vô Ưu nói, bởi vì chiếc nhẫn này, mà nàng bị dòng chính đuổi giết.
Hồi lâu sau, hai con ngươi Kỷ Hoàng híp lại. Tổng hợp lại tất cả tin tức, chỉ sợ, hai chiếc nhẫn trong tay Vô Ưu kia, hẳn là đại biểu cho quyền lực tối thượng của Tử Vong Hoa Hồng. Cũng chính bởi vì như thế, dòng chính mới sẽ ra tay với nàng.
Mọi người đều biết, Tử Vong Hoa Hồng, năm đó bị tất cả thế lực của Độc Lập Châu liên thủ tiêu diệt.
Nhưng chân tướng là vì cái gì, người bên cạnh không rõ ràng, nhưng Kỷ Tu Nhiễm lại rõ ràng trong lòng.
Tử Vong Hoa Hồng, truyền thừa mấy chục đời, thế lực trải rộng toàn thế giới, làm sao sẽ có thể bị toàn diệt dễ dàng như vậy.
Năm đó, thủ lĩnh của Tử Vong Hoa Hồng, đã bị giải quyết tại chỗ. Mà phần lớn thế lực thuộc Tử Vong Hoa Hồng, vẫn như cũ có chi nhánh tại các nơi trên thế giới.
Tương truyền, tại Độc Lập Châu, có một người liên lạc của Tử Vong Hoa Hồng, chỉ cần chiếc nhẫn tượng trưng cho quyền lực tối cao của Tử Vong Hoa Hồng xuất hiện, người liên lạc liền có thể thông báo cho các tinh anh của tổ chức ở khắp nơi trên thế giới tụ họp lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...