Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Ngài xem, chúng tôi mỗi tháng nộp lên số này, thế nào...?" Yến gia Tứ thúc nhìn người đàn ông nọ, ngữ khí cực kỳ cẩn thận, hơn nữa mặt là nụ cười lấy lòng.
"Tứ thúc, đừng nói nữa, tôi bị người ta khi dễ!" Thấy Tứ thúc không phản ứng lại mình, Yến Hùng vội vàng đi tới bên cạnh lão giả và nam nhân.
Nhưng mà, Yến Hùng mới vừa tới gần, con ngươi lạnh lùng thấu xương của anh ta, lại hơi hơi quan sát trên người hắn chỉ trong một chớp mắt.
Chỉ một cái nhìn, Yến Hùng phảng phất rơi vào bên trong hầm băng, từ tứ chi tới lục phủ ngũ tạng tất cả đều đóng băng thành sương.
"Con mẹ ngươi!"
Giờ phút này, Yến gia Tứ thúc bỗng nhiên đứng dậy, không cho Yến Hùng cơ hội mở miệng, trở tay là một bạt tai liền hung hăng quất vào trên mặt của Yến Hùng.
"Bép" một tiếng thanh thúy, lực tay không nhỏ.
Yến Hùng bụm mặt, thần sắc ngẩn ngơ nhìn lấy lão già, tràn đầy ủy khuất mở miệng: "Tứ thúc, làm sao ông lại đánh tôi?"
"Một tiểu tạp chủng nhà ngươi, cũng không nhìn một chút ta đang cùng ai đàm luận, lỗ mãng chạy vào, kêu la om sòm, ngươi muốn chết?" Yến gia Tứ thúc tức giận quát lớn một tiếng.
Chợt, Yến gia Tứ thúc nhìn về phía nam tử bên cạnh, lại cố nặn ra nụ cười: "Để… Để cho ngài chê cười, đây là cháu của tôi. Có khả năng có người không biết phải trái, đụng phải hắn..."
Nghe vậy, nam nhân mặt không biểu tình nhìn về phía Yến gia Tứ thúc, cuối cùng lãnh đạm thờ ơ mở miệng: "Vậy thì cút ra ngoài nói!"
"Dạ dạ dạ... Vậy, tôi liền cút ra ngoài nói..." Lão giả gật đầu liên tục.
Yến Hùng nhìn gã đàn ông trước mặt mình, thần sắc kinh ngạc tột độ. Nam nhân này rốt cuộc có lai lịch và thân phận gì, lại dám nói chuyện với Tứ thúc như thế?
Điều kỳ quái nhất là, Tứ thúc vẫn còn đang cúi người gật đầu, dường như vạn phần sợ hãi và kiêng kỵ đối với người đàn ông này. Quá khoa trương rồi đi?
Rất nhanh, lão già Yến gia mang theo Yến Hùng đẩy cửa đi ra ngoài.
"Tứ thúc, nam nhân kia ai vậy, lớn lối như vậy?!" Yến Hùng nhìn về phía lão già Yến gia, mặt đầy vẻ ngơ ngác.
Nghe được lời nói này, Yến gia Tứ thúc trở tay lại là một bạt tai hung hăng quất vào trên mặt của Yến Hùng: "Con mẹ nó ngươi không muốn sống? Nói nhỏ thôi cho lão tử! Nếu để cho vị kia nghe thấy, con mẹ nó ngươi chết cũng không biết chết thế nào!"
"Khoa trương như vậy? Sẽ không phải là... Kỷ Hoàng chứ?" Yến Hùng liên tưởng tới Khô Cốt cũng xuất hiện tại hộp đêm tối nay.
"Ngu xuẩn, vị đại nhân bên trong kia... Là Tu La Chủ!" Yến Hùng mở miệng nói.
"Cái gì... Tu... Tu... Tu La Chủ?" Sau khi biết được thân phận của người nam nhân kia, Yến Hùng sợ són đái ra quần.
Thủ lĩnh một thế lực đã từng là tồn tại kinh khủng nhất Độc Lập Châu, A Tu La... Tu La Chủ, người ta gọi là Hắc Dạ Chúa Tể *.
* Chúa tể đêm đen
Lãnh khốc vô tình, quả quyết sát phạt, ngay cả Võ Đạo Liên Minh Công Hội cũng không để ở trong mắt.
Nghe nói, vị Tu La Chủ này, thậm chí có chút quan hệ cùng với cổ tộc lánh đời Tư tộc của Độc Lập Châu...
"Tốt rồi, chớ nói nhảm nữa, tìm ta có chuyện gì?" Yến gia Tứ thúc nhìn Yến Hùng nói.
Lúc này, Yến Hùng đem ngọn nguồn báo cho Yến gia Tứ thúc.
Nghe lời nói này, Yến gia Tứ thúc giận tím mặt: "Lại có chuyện như thế? Khô Cốt cũng quá không đem Yến gia ta coi ra gì! Tối hôm nay, nhất định phải bắt Khô Cốt cho ta một câu trả lời hợp lý!"
"Tứ thúc, Khô Cốt là người của Kỷ Hoàng! Nếu như chúng ta động thủ, có thể hay không?" Yến Hùng cau mày nói.
"Không cần phải lo lắng, chuyện này, ta ngày mai sẽ đích thân đi nói cùng Kỷ Hoàng." Yến gia Tứ thúc nói.
Rất nhanh, Yến gia Tứ thúc kêu hơn mười vị cường giả tinh anh Yến gia. Cái gã Khô Cốt kia có mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng là đối thủ của hơn mười vị cường giả tinh anh hàng đầu Yến gia bọn hắn!
Tám vị đại thần dưới trướng Kỷ Hoàng, thực lực của Khô Cốt, chỉ là xếp hạng chót nhất. Nghe nói, Khô Cốt lợi hại nhất, cũng không phải là giá trị vũ lực, mà là đầu óc, thuộc về cấp quân sư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...