Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Hả...?" Diệp Oản Oản sửng sốt một chút, dừng chân lại, "A Cửu? Tại sao lại quay trở lại rồi vậy?"
Nàng muốn xoay người, nhưng nam nhân lại ôm nàng càng chặt hơn, ngăn cản lại động tác của nàng.
Đại khái qua 10 giây đồng hồ, nam nhân mới buông nàng ra.
Diệp Oản Oản nháy nháy mắt xoay người lại, "Sao vậy?"
Tư Dạ Hàn không nói gì, mà lại cúi người, khẽ hôn một cái thật nhanh trên môi của cô gái, tựa hồ như sợ rằng hơi hơi dừng lại lâu, liền sẽ vô phương khắc chế.
Diệp Oản Oản bật cười, nguyên lai là quên hôn chào buổi sáng.
Nàng phát hiện ra chỉ số EQ của Tư Dạ Hàn thật sự là càng ngày càng cao, đã sắp có thể xuất sư rồi...
Tư Dạ Hàn: "Đi đây!"
Diệp Oản Oản: "Vâng."
Tư Dạ Hàn sau khi vừa hôn xong, lập tức lên xe, cứ như thể sợ lưu lại thêm một giây đồng hồ nữa, tâm tình càng ngày càng mất khống chế của hắn sẽ để lộ ra sơ hở trước mặt nàng.
Thiếu nữ không hề thấy được rằng, sau khi chàng trai lên xe, bên trong cánh cửa xe ngăn cách, trên mặt của anh tất cả đều là tâm tình âm trầm u ám…
...
Mấy ngày kế tiếp, Diệp Oản Oản vẫn luôn bận rộn bay khắp nơi bàn chuyện hợp tác.
Tư Dạ Hàn bên kia cũng có một hạng mục lớn trọng yếu, Hứa Dịch báo cáo trạng thái cơ thể và tâm tình anh cũng không tệ, Diệp Oản Oản cũng thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Y Y cùng Diệp Thiệu An ngoài sáng trong tối ngáng chân không ít lần. Chó cùng đường quay lại cắn, đám người một nhà kia sẽ không từ bỏ ý đồ! Nàng trước tiên cần phải chuẩn bị thật sẵn sàng để đối phó với bọn họ.
Bởi vì thân phận nam hay nữ đối với nàng mà nói đều đã không có gì khác biệt, cho nên Diệp Oản Oản liền trực tiếp bắt đầu lấy thân phận nữ để đi gặp các đối tác rồi.
Diệp Oản Oản "Bạch" một tiếng đem một chồng tài liệu vỗ lên bàn: "Cung Húc tiểu tử kia nghỉ ngơi đủ chưa? Bảo cậu ta ngày mai nhất định phải bắt đầu làm việc!"
Diêu Giai Văn mặt đầy vẻ khó xử, "Tôi đã gọi điện thoại để hỏi dò, là Đông Tử nhận. Đông Tử nói..."
Diệp Oản Oản ngẩng đầu: "Nói cái gì?"
Diêu Giai Văn: "Nói... Nói là cậu ta thất tình... Muốn xin nghỉ một năm!!"
Diệp Oản Oản khóe miệng co giật: "..."
Một người nghệ sĩ xin nghỉ một năm! Hắn muốn chết à!?
Mới vừa đạt được Ảnh Đế liền bắt đầu…
Diêu Giai Văn thở dài, sứt đầu mẻ trán mở miệng: "Phương pháp gì tôi cũng đều đã thử qua, Cung Húc hoàn toàn không chịu nghe khuyên bảo, Diệp Tổng Thanh tra, phỏng chừng cô phải tự mình đi một chuyến..."
Hai người đang nói chuyện, một người gõ cửa đi vào, "Diệp ca, cô tìm tôi?"
Nhìn thấy Lạc Thần, sắc mặt của Diệp Oản Oản mới dễ nhìn lại một chút: "Ừ, cái kịch bản này cậu lấy về xem thật kỹ một chút…"
Lạc Thần: "Vâng…"
Nói xong mở miệng nói: "Đúng rồi, Diệp ca, Cung Húc bên kia cô đừng lo lắng, tôi đã đi tìm cậu ta, cậu ta bảo ngày mai liền sẽ bắt đầu làm việc lại!"
Diệp Oản Oản nhất thời có chút kinh ngạc, "Thật sự? Cậu làm sao thuyết phục cái con hàng kia?"
Không biết có phải là do Diệp Oản Oản đột nhiên thay nữ trang hay không, Lạc Thần có chút không quen, tránh khỏi tầm mắt của nàng, ho nhẹ một tiếng, "Thật ra thì... Tôi cũng không nói gì... Chỉ nói một câu..."
Lời còn chưa dứt, đột nhiên "Ầm m m…!!! ——" một tiếng vang thật lớn, cửa phòng làm việc lần nữa bị ai đó đẩy ra.
Sau đó liền thấy cái con hàng Cung Húc phong phong hỏa hỏa chạy vọt vào, sau đó trợn to hai mắt nhìn chằm chằm người thiếu nữ mái tóc gợn sóng, đang mặc một thân váy màu vàng nhạt ở trước bàn làm việc…
Cung Húc trong nháy mắt ngẩn ngơ, "Mịa nó..."
Lạc Thần tiểu tử kia không có lừa hắn, Diệp ca lại có thể thật sự mặc đồ con gái đi làm nha!
Vẻ mặt Cung Húc thảng thốt như vừa mới bỏ lỡ 100 triệu vậy, "Tên ngốc, cậu vì sao lại không nói sớm cho tôi biết!!!"
Lạc Thần trực tiếp lựa chọn không nhìn, không hề phản ứng lại hắn…
Diệp Oản Oản nghẹn ngào, nhìn cái bộ dáng thất thất thố thố này của hắn: "Sớm nói cho cậu biết cái gì?"
Cung Húc mím môi, lặng im không nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...