Cô ta bước lên phía trước gõ cửa sổ xe.
Cửa sổ xe hạ xuống, khuôn mặt có chút u ám đó của Ngô Thành Nam hiện ra, anh ta gật căm xuống với cô ta: “Lên xe”
Trương Kim Liên cười lạnh lùng một tiếng: “Tôi không dám lên xe của anh, lỡ như anh có ý xấu, muốn bắt cóc tôi uy hiếp bố mẹ tôi theo.
sự chỉ phối của anh, tôi đi nói lý với ai”
Ngô Thành Nam cắn răng.
Trương Kim Liên trước đây thuần khiết dễ thương, nói chuyện làm việc thỏa đáng, sao bây giờ lại trở nên miệng lưỡi lanh lợi như vậy, hùng hổ hăm doạ.
Đầu trách vợ chồng Hoắc Tùng Quân, rốt cuộc họ nói gì với Trương Kim Liên rồi, khiến thái độ của cô ta đối với mình thay đổi lớn như vậy.
Ngô Thành Nam kìm nén tức giận trong lòng, không muốn khiến cô ta đối với mình ấn tượng càng xấu thêm, kiên nhẫn nói rằng: “Cô muốn đi đâu, tôi sao cũng được.”
Trương Kim Liên nghe nói nhếch mày, chỉ quán cà phê bên cạnh công ty: “Đi bên đó đi, nhiều người, an toàn”
Ngô Thành Nam nghe theo xuống xe, chuẩn bị sánh vai đi qua đó cùng cô ta.
Trương Kim Liên hoàn toàn không có cho anh ta cơ hội này, đi rất là nhanh, giống như né tránh dịch bệnh vậy, cho dù Ngô Thành Nam đuổi theo như thế nào, cũng rời anh ta khoảng cách trên một mét.
Gân xanh trên trán của Ngô Thành Nam giật giật, nhịn lại.
Hai người đi vào quán cà phê, ngồi đối diện nhau, Trương Kim Liên mất kiên nhãn nói rằng: “Anh muốn nói gì, thì nói mau, một lát tôi còn phải làm việc, rất bận, không có thời gian phí với anh”
Ngô Thành Nam nghe thấy lời này, lại nghĩ tới hoàn cảnh bây giờ của mình, quả đấm nắm chặt lại.
“Tôi vẫn muốn bàn chuyện hôn sự của chúng ta với cô, tôi cảm thấy trước đây chúng ta bên nhau rất hoà hợp, rất hợp nhau, nhà họ Ngô và nhà họ Trương cũng môn đăng hộ đối, thích hợp còn gì bằng, cô có cần suy nghĩ lại không.”
Trương Kim Liên không đợi lời nói của anh ta dứt xuống, thì xua xua tay: “Tôi đã suy nghĩ rất kỹ rồi, tôi cảm thấy chúng ta không thích hợp.
Theo tôi nói, trước đây anh với An Bích Hà cũng khá hợp nhau đấy, anh tìm cô ả bàn hôn ước đi, có lẽ cô ả sẽ rất bằng lòng”
“Trương Kim Liên, cô đừng quá đáng quá Tình hình bây giờ của An Bích Hà, chỉ cần người đầu óc tỉnh táo cũng không muốn có quan hệ gì với cô ả, đặc biệt là Ngô Thành Nam, bây giờ đang trong giai đoạn hết sức nhạy cảm.
Trương Kim Liên nói lời này, nghe trong tai của anh ta chính là anh ta với An Bích Hà là loại người giống nhau, chỉ xứng ở bên nhau với tội phạm như cô ả.
Đây quả thật là đang khiêu khích cọng thần kinh yếu ớt đó của Ngô Thành Nam, trỗi dậy sự tự tỉ trong lòng của anh ta, lúc nói chuyện vẻ mặt cũng hung tợn hơn vài phần.
Vẻ mặt của Trương Kim Liên không hiểu chuyện gì nhìn anh ta, người này sao đột nhiên tức giận như vậy, trước đó cô ta cũng nói qua lời giống vậy, cũng không thấy anh ta nổi giận như vậy, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Ngô Thành Nam cũng nhận ra tâm trạng của mình quá mức kích động, anh ta hít thở sâu vài hơi, kiềm chế cảm xúc sắp bộc phát, cố gắng chịu đựng.
“Trương Kim Liên, tôi hỏi lại cô lần cuối cùng, cô có muốn gả cho tôi không? Chỉ cần cô đồng ý tôi sẽ lập tức đi đăng ký kết hôn với cô, hơn nữa tôi cam đoan với cô sau này sẽ chỉ có một người phụ nữ là cô, tuyệt đối không bao giờ phản bội cô.
“
“Ngừng ngừng ngừng!” Trương Kim Liên ngắt lời Ngô Thành Nam, nhíu mày nhìn anh ta: “Anh có thể đừng nói theo ý mình nữa được không.
Tôi nói muốn kết hôn với anh lúc nào? Lại còn đi đăng ký kết hôn nữa, anh dựa vào đâu mà tự tin vậy, sao anh lại cho là tôi nhất định muốn gả cho anh?”
Cô ta ngả người ra sau, hơi nâng cảm lên, trên khuôn mặt thanh tú lộ ra vẻ kiêu ngạo: “Nhà họ Trương chúng tôi tuy thế lực không bằng nhà họ Ngô, nhưng cũng không phải là một gia tộc nhỏ.
Chỉ cần tôi muốn ập gia đình thì sẽ có rất nhiều người muốn lấy tôi.
Anh đừng cho là chúng ta đã đính hôn thì tôi sẽ chỉ có thể bám vào anh.
Giờ tôi nói cho anh nghe rõ này, tôi không hiếm lạ gì anh, cũng không muốn kết hôn với anh”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...