Cô Vợ Mù Của Thẩm Tổng Tài Lạnh Lùng
Sáng hôm sau khi mặt trời vừa mọc lên đỉnh đầu,bên ngoài cửa sổ nghe được rõ tiếng chim hót líu lo bên ngoài những cành cây.Đồng hồ đã điểm sáu giờ sáng "reng... reng... reng... reng... reng".Nghe thấy tiếng quơ tay lên đồng hồ để tắt tiếng kêu ,sau đó cô ngồi bật dậy .Tìm đường đi vào toilet làm vệ sinh cá nhân sau đó chải đầu tóc gọn gàng và mặc một bộ quần áo cũng có phần giản dị.
Vì lần đầu tiên ở nhà của Thẩm Mộ Diễn nên cô cũng không biết đường đi nên phải dùng đến một cái cây để tìm đường.Đúng lúc đó Thư Trạch xuất hiện ở nhà Thẩm Mộ Diễn,anh thường tới rất sớm dành ra hai tiếng ngồi trên ghế sofa đợi cậu chủ, thấy cô đi như vậy anh liền nói.
- " Thẩm phu nhân cô đứng yên đó đi để tôi dẫn cô xuống ".
- " Không... không... không cần đâu tôi có thể tự đi được ".
- " Thưa Thẩm phu nhân cô không cần khách sáo ạ ,nếu lỡ cô có sảy ra chuyện gì thiếu gia sẽ trách tôi ,nhìn anh ấy lạnh lùng vậy thôi chứ nếu ở gần anh ấy lâu ngày thì cô sẽ biết anh ấy là người sống rất nội tâm ".
- " Vậy sao ".
[...]
Cuối cùng Thư Trạch cũng đã đưa cô xuống lầu ,vì hôm qua tới giờ vẫn chưa biết tên anh nên cô liền hỏi .
- " Cảm... cảm ơn anh!Mà cho tôi hỏi anh tên gì ?"
- " Dạ tôi là Thư Trạch ,là một người trợ lí và thư kí của thiếu gia , nếu có gì cần giúp đỡ cô cứ gọi tôi ".
- " Ừ .Nhưng mà bây giờ tôi có thể làm phiền anh một chút được không ?"
- " Phu nhân cần gì ?"
- " Làm phiền anh dẫn tôi đến nhà bếp được không ?"
- " Được thưa phu nhân ".
[...]
Cô đi vào nhà bếp và chuẩn bị bữa sáng ,mùi đồ ăn có vẻ rất thơm làm cho Thẩm Mộ Diễn thức giấc. Sau khi làm vệ sinh cá nhân ,chải tóc gọn gàng và thay một bộ quần áo .Anh từ từ đi xuống dưới lầu ,lúc này Thư Trạch đang ngồi trên ghế sofa,thấy anh đi xuống anh ta liền đứng dậy cúi đầu chào.
- " Chào thiếu gia ".
Thấy được bóng dáng cô trong bếp anh hỏi.
- " Cô ta đang làm gì vậy ?"
- " Thẩm phu nhân đang nấu ăn trong bếp thưa thiếu gia".
- " Cô ta nấu ăn ?"~~~~~anh ngạc nhiên hỏi .
- " Dạ đúng rồi ạ phu nhân rất giỏi trong việc này thưa thiếu gia ".
Lúc này anh có suy nghĩ " người phụ nữ này rõ ràng là mắt của cô ta không nhìn thấy được nhưng sau lại nấu ăn và làm việc nhà được .Cô ta là siêu nhân hay gì ".Sau một vài giây suy nghĩ anh nói với Thư Trạch vào nói với cô .
- " Thư Trạch vào nói với cô ấy ,tôi không ăn sáng .Nói cô ta tự ăn một mình đi " .
- " Nhưng thiếu gia , phu nhân cô ấy đã phải thức dậy từ sớm nấu ăn cho anh đấy .Anh nên ăn một chút chứ ".
- " Cô ta dậy sớm như vậy liên quan gì đến tôi à ,là tôi ép cô ấy hay là bắt cô ấy dậy sớm mỗi ngày nấu ăn cho tôi ".
Vô tình lời anh nói quá lớn đến cô ở trong bếp còn nghe rõ mồn một lời nói ấy .Từ trong bếp cô đi ra .
- " Hai người có chuyện gì vậy ?"
- " Thư Trạch cậu tự nói cô ấy giùm tôi".
Sau khi Thẩm Mộ Diễn anh ta nói xong thì cô chỉ nghe tiếng " rầm" anh ấy bỏ ra xe.
- " Thẩm phu nhân... thiếu gia nói là anh ấy không ăn ,cô tự ăn những món mà cô nấu ".
- " Phu nhân là thiếu gia bảo tôi nói vậy ".
Khuôn mặt cô bây giờ có chút hơi buồn những vẫn nở một nụ cười nói.
- " Không sao tôi biết trước là anh ta sẽ không ăn nhưng mà anh có thể giúp tôi đem phần cơm này tôi đã đóng hộp sẵn rồi ,phiền anh đem đến công ty cho anh ta giúp tôi.Bảo anh ta khi nào cảm thấy đói rồi ăn cũng được".
- " Vâng ".
Nói xong anh cũng lặng lẽ đi ra ngoài xe ,nếu ở đây lâu Thẩm Mộ Diễn sẽ cằn nhằn và khó chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...