Cô Vợ Lưu Manh Của Tôi
“Cô gái này là có lai lịch gì vậy?”
Gin dám khẳng định cô ta đã có mặt ở đây từ khá lâu rồi, có lẽ đã chứng kiến hết tất cả những gì hắn thể hiện trong lúc chiến đấu với tên Dương Vũ kia. Nhưng tại sao hắn lại không phát hiện ra sự có mặt của nàng? Điều này chỉ có thể khẳng định: “Cô gái này rất nguy hiểm!”. Hắn tin chắc lời uy hiếp kia của nàng… tất cả sẽ trở thành hiện thực nếu hắn không nghe theo! Nhưng Gin là một thằng đàn ông, hắn có lòng kiêu ngạo, sự cố chấp của mình. Bây giờ bị một cô gái có khi trẻ tuổi, non nớt hơn mình uy hiếp… nỗi nhục này hắn nuốt không trôi.
- Tự sát và bị cô giết có gì khác nhau sao?
Nghe đối phương hỏi vậy, cô gái trang phục cổ màu trắng cất tiếng cười trong như tiếng chuông bạc, đôi mắt màu xanh nước biển lạnh lùng nhìn đối phương. Nàng cất giọng nói:
- Ngươi tự sát thì sẽ được chết theo cách của mình… Còn nếu để ta giết… ngươi sẽ chết trong sự đau đớn, rất thảm…
Nói rồi nàng khẽ vuốt mấy ngọn tóc dài màu hạt dẻ đang bay bay của mình, động tác trông vô cùng nhàn nhã.
Nghe thấy lời uy hiếp trắng trợn này, khiến sự tức giận đè nén trong lòng Gin bị đẩy lên cao nhất. Hắn hét lên một tiếng, cánh tay trái đưa lên cao, một pháp đồ màu nâu đậm có dòng khói bao quanh đã xuất hiện.
- Lấy cội nguồn sức mạnh từ Ấn Pháp Ký… thi triển… Trận pháp Thổ hệ…
Dấu ấn do Gin tạo thành biến mất, sau đó xuất hiện giữa khoảng cách hai người, tiếp tục khuếch đại trong bán kính 200 mét.
Cô gái nhìn xuống dưới chân m%C
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...