Lục Tấn Uyên vừa mới thức dậy, vài chiếc cúc áo tùy ý mở ra, để lộ ra một mảng lồng ngực rắn chắc.
Ở khoảng cách gần như vậy, cô vẫn như cũ không có cách nào tìm ra một chút khuyết điểm nhỏ trên gương mặt kia của anh.
Lần đầu tiên Ôn Ninh cảm giác được, mấy chữ sắc đẹp thay được cho cơm này cũng có thể dùng ở trên người của đàn ông, hơn nữa còn vừa vặn như vậy.
Lục Tấn Uyên nhìn lướt qua điện thoại của Ôn Ninh, bên trên hiện lên cuộc gọi đến tên là Hạ Tử An.
Lục Tấn Uyên nhíu mày, tên đàn ông này thật đúng là cố chấp, sáng sớm đã gọi điện thoại tới đây, nói anh ta không có ý nghĩ không yên phận, thì quỷ cũng không tin đâu.
Ôn Ninh có chút xấu hổ, muốn đẩy Lục Tấn Uyên ra, lúc này, chuông điện thoại dừng lại một chút.
Nhưng rất nhanh, Hạ Tử An lại gọi tới.
“Còn không nghe sao?”
Giọng điệu của Lục Tấn Uyên mang theo một chút trêu tức.
Ôn Ninh thiếu chút nữa trợn trắng mắt, bây giờ anh đè nặng cô như vậy, thì cô nghe thế nào được?
“Cứ như thế này mà nghe, chẳng lẽ hai người còn muốn nói chuyện gì không thể để ai nghe thấy à?”
Lục Tấn Uyên không có một chút ý muốn tránh ra chút nào, cái bộ dáng cây ngay không sợ chết đứng kia, coi như có nói anh là tên khốn khiếp thì đây cũng là hành động mà anh phải làm.
“Tôi cũng có quyền riêng tư, tôi đi ra ngoài nghe.”
“Toàn bộ nhà họ Lục đều là của tôi, đi chỗ nào cũng vậy.
Có nghe hay không? Không nghe thì tôi có thể nghe hộ.” Lục Tấn Uyên uy hiếp, liếc nhìn cô, Ôn Ninh lập tức cầm thật chặt điện thoại, khó khăn nhấn nút trả lời.
“Ôn Ninh, em ở đâu? Anh đến tìm em, nhưng sao em lại không có ở trong căn hộ, em gặp phải chuyện gì phiền toái sao?”
Giọng nói lo lắng của Hạ Tử An truyền từ bên trong điện thoại đến.
Hôm nay anh dậy rất sớm mang theo bữa sáng đi tìm Ôn Ninh, thế nhưng tìm hết tất cả chung cư, làm thế nào cũng không gặp được cô.
Giọng điệu quan tâm của Hạ Tử An lại khiến cho lòng cô hiện lên cảm giác ấm áp, càng nhiều hơn là vài phần áy náy.
Đều do Lục Tấn Uyên, ngày hôm qua cô quá mệt mỏi, sau khi ngủ ở trên xe, đã ném chuyện gọi điện thoại cho Hạ Tử An ra tận sau đầu.
Bây giờ chắc chắn là anh ấy đang rất sốt ruột.
“Rất xin lỗi, em… Bạn của em đã trở về, anh ta lo lắng cho em, nên em đi ra ngoài trước, quên nói cho anh biết.”
Nghe thấy Ôn Ninh gọi anh bằng bạn, người đàn ông vẫn luôn ở cách cô không xa nghe thấy, vẻ mặt có chút không vui.
Anh cúi đầu xuống, đến gần lỗ tai trắng gần như trong suốt của cô rồi thổi nhẹ một hơi.
Ôn Ninh đang vắt hết óc nói dối nên không có đề phòng, bị dọa hoảng sợ, lập tức có một loại cảm giác ngứa ngáy, tê dại truyền từ vành tai mẫn cảm truyền đến, làm cho hô hấp của cô cũng rối loạn một chút, giọng nói cũng thay đổi.
“Làm sao vậy, hình như giọng nói của em không đúng lắm” Hạ Tử An nghe ra điểm khác thường ấy, thì vội vàng hỏi.
Có phải Ôn Ninh gặp phiền toái gì hay không, chỉ là khó nói với anh mà thôi?
“Không có, không có, em thật sự không có việc gì” Ôn Ninh trừng mắt liếc nhìn kẻ gây ra chuyện xấu này, mặt mày Lục Tấn Uyên lại mỉm cười nhìn cô, ngược lại làm chính bản thân cô cảm thấy xấu hổ, cô chỉ có thể dời ánh mắt đi.
“Bây giờ em có chút việc, sẽ không nói chuyện với anh được nữa, anh không cần lo lắng cho em, có việc..”
Ôn Ninh còn chưa nói xong mấy chữ sẽ liên lạc lại sau thì đột nhiên Lục Tấn Uyên lại thò tay nắm lấy cằm của cô.
Ôn Ninh dứt khoát dập máy điện thoại, thẹn quá hóa giận liếc nhìn anh, người đàn ông này có phải bị động kinh không hả, cô gọi điện thoại, anh ta gây rối làm loạn cái gì chứ?
“Không cần liên hệ lại với người này nữa, chuyện của cô, tôi sẽ giải quyết.”
Lục Tấn Uyên híp mắt, những chuyện xấu xa mà nhà họ Ôn làm ra, người dưới tay của anh đã sớm điều tra rõ ràng rồi, anh muốn xử lý người khác, còn chưa đến mức cần một người ngoài như Hạ Tử An đến giúp đỡ đâu.
Ôn Ninh hơi ngơ ngác, Lục Tấn Uyên đây là có ý muốn giúp cô sao?
Thế nhưng, cô nghe nói, hình như nhà họ Lục và nhà họ Dư sắp tiến hành hợp tác hai loại lĩnh vực thương mại và giải trí, chẳng lẽ anh sẽ vì cô mà làm tổn thất lợi ích của tập đoàn Lục thị sao?
Ôn Ninh hơi xuất thần, Lục Tấn Uyên nhìn bộ dáng ngẩn người này của cô, có chút bất mãn: “Quên đi, cô cứ chờ mà xem.”
Nói xong, anh ta buông lỏng tay ra, đi vào trong phòng tắm rửa mặt.
Cũng không lâu nữa, Ôn Ninh sẽ hiểu Lục Tấn Uyên nói những lời kia là có ý gì.
Đầu tiên là chủ của bài post kia bị bởi địa chỉ IP mọi người lại kinh ngạc phát hiện, bên trong bài post nóng hổi đó lại có rất nhiều người có địa chỉ IP giống hệt nhau.
Mà những bài phát biểu của người kia đều có tính định hướng rất rõ ràng, tất cả đều mang theo tiết tấu công kích Ôn Ninh, kể cả người cuối cùng phơi bày chuyện riêng tư của Ôn Ninh ra ánh sáng, cũng đều nằm trong nhóm người đó.
Rất rõ ràng, đây là cùng nhau có kế hoạch, có mưu tính bạo lực internet từ trước.
Rốt cuộc thì quần chúng cũng đã nhận ra rằng lòng căm phẫn của bọn họ vào lúc đó là hoàn toàn bị che mắt, ngược lại đã khơi dậy sự tức giận càng lớn hơn, thậm chí không ít người cũng đưa ra nghi vấn về hình tượng vô cùng lương thiện và tốt đẹp của Ôn Lam trong toàn bộ câu chuyện tưởng chừng như là có chút không chân thật.
Cũng không thiếu người đã cảm thấy Ôn Lam làm ra vẻ dối trá, người không thích cô ta còn cho rằng tất cả chuyện này đều là do chính tay Ôn Lam tạo ra, chẳng qua là bởi vì không đủ chứng cứ, nên cũng không có gây ra xôn xao quá lớn.
Thế nhưng, loại thiết lập làm người lương thiện, tốt đẹp của Ôn Lam, cũng bởi vì sự kiện này mà giảm bớt đi rất nhiều.
Mà thảm nhất còn không phải là cô ta, mà là Dư Phi Minh.
Một tên đàn ông cặn bã, sau khi cưỡng hiếp phụ nữ lại không dám thừa nhận, ngược lại còn đổ hết trách nhiệm lên trên người bị hại.
Loại hành vi này, có thể nói là hèn hạ, hơn nữa, còn rất không cần mặt mũi.
Thế cho nên, không ít cư dân mạng đều vô cùng phản cảm với anh ta, còn lật tìm mười tám đời tổ tông nhà anh ta ra hết một lần.
Kết quả, vậy mà thật sự đã tìm được không ít lịch sử đen đối của Dư Phi Minh.
Thiết lập hình tượng đẹp trai giàu có của anh ta cùng với tình cảm nồng nàn khi anh ta và Ôn Lam đang ở bên nhau cũng hoàn toàn sụp đổ.
Ôn Ninh nhìn những tư liệu đen kia, chỉ càng cảm thấy buồn nôn hơn, còn có chút may mắn.
Bởi vì những bài đăng trên mạng về Dư Phi Minh kia, cô đã xem qua một chút, chính là đoạn thời gian hai người vẫn còn đang có quan hệ qua lại kia.
Nói cách khác, lúc đó hai người còn chưa có chia tay, Dư Phi Minh đã lừa dối cô ở khắp nơi, cắm cho cô vô số cái sừng.
Nếu là ở bên nhau như thế này… Cô thật sự sợ mình sẽ mắc phải bệnh gì đó không sạch sẽ.
Dư Phi Minh và Ôn Lam, thật đúng là một đôi tuyệt phối do trời đất tạo nên.
Sau khi khinh bỉ xong, Ôn Ninh lại tỉ mỉ tìm tòi tên của mình một chút, để cho cô thở phào nhẹ nhõm chính là sau khi tội danh của cô được làm sáng tỏ, đám cư dân trên mạng đã tự giác xóa bỏ tin tức có liên quan đến cô đi, thậm chí còn phát động một chủ đề là #chấm dứt bạo lực internet.
Ôn Ninh không tiếp tục bị liên lụy vào, điều này cũng làm cho cô rất vui mừng.
Chẳng qua là cô không rõ ràng lắm, cuối cùng là Hạ Tử An giúp đỡ cô, hay là… Lục Tấn Uyên tự tay làm ra.
Nhà họ Ôn.
Thấy tin tức buổi sáng hôm nay, luôn luôn yên bình hài hòa như nhà họ Ôn, nay lại giống như là đổ cả cốc nước vào trong chảo dầu, hoàn toàn không thể khống chế được.
Lúc biết tin này lần nữa Ôn Lam vẫn đang khóc, cô ta biết rõ là cô ta đã hoàn toàn tính sai chuyện này, không chỉ có hình ảnh bị phá vỡ, mà trong lúc đó tình cảm giữa cô ta và Dư Phi Minh cũng bị ảnh hưởng không nhỏ.
Những năm gần đây Ôn Lam có thể leo lên đến vị trí này, không thể bỏ qua công lao và thế lực giới giải trí của nhà họ Dư được, đối với cô ta mà nói, đó là một tổn thất rất lớn.
“Đều do Ôn Ninh, con khốn này lại dám phản kích.”
Trương Nhã Lâm cũng bị tức giận không nhẹ, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái khóc lê hoa đái vũ làm cho người ta đau lòng, bà ta đau lòng muốn chết, thực sự không có cách nào.
“Lông mau nghĩ cách một chút đi!” Trương Nhã Lâm nhìn thoáng qua Ôn Khải Mặc, không nhịn được mà thúc giục: “Nếu không thì chúng ta tung chuyện chấn động mà cô ta từng ngồi tù ra bên ngoài, cả hai bên cùng thiệt hại còn hơn là để một mình cô ta tự hào đắc ý.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...