“Khi đó, cả hai đều có ngoại hình nổi bật, xuất thân từ gia đình bất phàm, năng lực bản thân đều rõ ràng ai cũng biết. Đương nhiên, đằng sau mỗi người đều có một đống người theo đuổi. Cho nên hai người ở trường vừa là dối tượng được hâm mộ, cũng là đối tượng bị người ta đố kỵ. Cô Đào Trinh này, lúc còn ở trong trường cũng không có nghe nói là có mối quan hệ thân thiết gì với hai người, hay là có hành động gì đặc biệt, nhưng vào khoảng 1 năm nay, cô ta đột nhiên đến Thanh Thành phát triển, hơn nữa còn trở thành khuê mật của cô Giang nữa---”
“Ẩn giấu cũng thật thâm a!” Chắc hẳn nếu như không phải là ở được bên cạnh cô ấy, thì cũng sẽ không dễ cầm đao ngang đoạt ái tình rồi!
Nhàn nhạt cười cười, Mạc Ngôn gật đầu nói:
“Nói một cách ngắn gọn! Lúc cô Giang mới đến, cuộc sống chắc cũng rất vất vả, hôn lễ năm đó được tổ chức vô cùng long trọng, cho dù trước đây người ta không biết đến cô ấy, không biết về nhà họ Giang, thì vào thời kỳ chuẩn bị sơ bộ cho đám cưới đó cũng tuyệt đối khiến cho rất nhiều người biết đến cô ấy! Sau đó, nhà bọn họ bị phá sản, cô ấy bị vứt bỏ ở trên hôn lễ với thân phận của một thiên kim danh viện, sa sút mất mặt, mỗi một cái đều là tin tức lớn! Người ngoài có thể chỉ coi là trò cười, cười xong là qua, nhưng những người quen biết cô ấy, những người đã từng đố kỵ cô ấy, hâm mộ cô ấy, không có ai là không cười trên nỗi đau của người khác hết. Cho nên theo như tình hình mà tôi tìm hiểu được, trong hai năm nay, bên cảnh cô Giang gần như là không có người bạn nào thật sự là tốt hết, càng là cách tuyệt với quá khứ! Cho nên ở nơi này, đột nhiên gặp phải một người bạn cũ, còn khá chiếu cố cô ấy nữa---”
“Cô ấy liền ngu ngốc mà chân thành đối đãi với người ta?”
Đoán một cái cũng đủ biết, thật ra cô ấy trông cao ngạo diễm lệ, luôn mang theo một cảm giác cao lãnh từ chối người ta tiến gần, nhưng thực ra tính khí rất mềm yếu, trong xương cốt thì là một bé gái, vừa lương thiện vừa đơn thuần, cho cô chút ánh sáng, cô liền hận không thể báo đáp thật nhiều.
Tuy thỉnh thoảng lại có chút tùy tiện, nhưng đối với người khác thì rất thật thà, biết quan sát sắc mặt lời nói của người khác, lúc nên hiểu chuyện thì cũng hiểu chuyện, lúc kiên nghị thì cũng vô cùng cứng rắn, là sự pha trộn giữa một bé gái hoàn chỉnh và một người phụ nữ, quyến rũ một cách bí ẩn.
“Điểm này thật ra cũng không thể trách cô Giang được! Nghe nói một năm nay, cô Đào Trinh này cũng đối đãi chân thành với cô ấy không ít, nửa đêm có chuyện gì thì cũng đều lái xe qua giúp đỡ! Đổi lại là ai thì cũng e là cũng không thể không xao động được! Đối với cô Giang mà nói, một năm nay cô ta không có công lao thì cũng tuyệt đối có khổ lao! Với sự thông minh và tư sắc của cô Giang, sẽ tuyệt đối không dễ dàng chấp nhận sự giúp đỡ của đàn ông đâu!”
Nếu không, cô ấy sẽ không thể để thân thể trong sạch này cho anh rồi!
“Chỉ e là cô ấy có nằm mơ cũng không hề nghĩ đến, Đào Trinh này trong sáng một kiểu, ngoài tối thì một kiểu, âm thầm hoạt động bí mật, mục tiêu chính là Trương Việt Khánh!”
“Điểm này nếu nói ra thì cũng có chút kỳ lạ, bởi vì năm nay Trương Việt Khánh mới từ nước ngoài về! Đúng, chính là vào khoảng thời gian mà anh gặp cô Giang! Sự phát triển của hai người đó đâu chỉ dừng lại ở sự tiến vùn vụt đâu? Em hoài nghi hai người này thật ra đã sớm ở cùng nhau rồi, kể từ khi Đào Trinh tiếp cận cô Giang, có thể là trước đó đã có mưu tính rồi, chứ không phải là tình cờ có ý đâu! Hay là nói, người phụ nữ này mà muốn trở nên ác lên, thì tâm tư cũng cẩn mật đến đáng sợ a!”
Đột nhiên xâu chuỗi lại như vậy, Mạc Ngôn nhịn không được mà toát mồ hôi lạnh vì cô ta. Người phụ nữ này có tâm cơ thâm sâu đến thế nào mà mới có thể ẩn nấp lâu như vậy? Hơn nữa còn chỉ vì một người đàn ông, bảo anh nghĩ thôi cũng cảm thấy không thể tin được!
“Đúng rồi, em đột nhiên nhớ ra một chuyện, vào đêm mà anh và cô Giang ở cùng nhau, đúng lúc Đào Kiến Thiết, chính là ba nuôi của Đào Trinh đang tổ chức tiệc sinh nhật ở cùng khách sạn đó! Anh nói xem, cô Giang xuất hiện ở chỗ đó, có phải là đang đi tham gia tiệc sinh nhật không? Dù sao, lúc đó hai người cũng chưa có cạch mặt nhau!”
Nếu như là vậy thì cô Giang nói không chừng là bị hãm hại, cho nên mới chạy đến phòng của anh, tất cả mọi thứ đó đều được xâu chuỗi lại rồi.
Đầu ngón tay gõ gõ nhẹ nhàng, quan điểm của Phùng Dịch Phong và anh ta không hẹn mà cùng: “Ba nuôi?”
Đào Trinh này thật âm hiểm, anh có phải là nên cảm ơn cô ta đã đưa Hiểu Nhi đến bên cạnh anh không? Nhưng nghĩ qua nghĩ lại, Phùng Dịch Phong lại tỉnh ngộ:
Chắc chắn, trong đây có một uẩn khúc gì mà người ta không biết, nếu không với tâm tư của cô ta thì làm sao có thể đưa Hiểu Nhi đến cho anh được? Đây không phải là tự lấy đá đập vào chân, tự khiến mình ghê tởm sao?
Hễ nghĩ đến cô ta có thể là muốn đưa Hiểu Nhi cho người khác làm nhục, Phùng Dịch Phong lập tức lại như phủ thêm một lớp băng trên người.
Lúc này, giọng nói của Mạc Ngôn lại truyền tới:
“Đào Trinh này nếu như nói thật ra thì chắc chắn cũng không phải là người bình thường. Nghe nói, Đào Kiến Thiết xuất thân bần hàn, tuy có thăng tiến nhưng ở một nơi nhân tài đầy rẫy như Thanh Thành mà muốn đứng vững bước chân cũng không phải là một chuyện dễ! Điều kiện gia đình của ông ta quá kém, còn tự đánh giá mình quá cao nữa, nên lúc còn trẻ không có gặp được đối tượng nào, rất đáng mặt một tên điểu ti nghèo, nghe nói là tuổi tác lớn rồi cũng không có gặp được đối tượng nào, sau này chắc là nhận rõ hiện thực rồi nên lấy mẹ của Đào Trinh! Cho nên, Đào Trinh thực ra là con gái của mẹ cô ta và chồng cũ!”
Ăn nói đĩnh đạc, Mạc Ngôn còn ngồi thẳng lưng lại, hiển nhiên là vô cùng hứng thú: “Đào Trinh này cũng thật là thú vị a! Nếu như em không nói, chắc chắn anh có nghĩ rách não ra cũng không nghĩ đến đâu---”
“Được rồi, đừng tự tâng bốc mình nữa! Sợ người ta không biết đại trợ lý Mạc là người nhiều chuyện sao?”
Anh ta nhiều chuyện như vậy, còn không phải là gần đây bị anh huấn luyện sao? Đã hết sức để thổ tào rồi, Mạc Ngôn khẽ khụ hai tiếng rồi mới tiếp tục nói:
“Nhìn Đào Trinh thì biết, mẹ của cô ta cũng được coi là một mỹ nữ, hơn nữa chắc vẫn còn rất trẻ! Sau khi gả cho Đào Kiến Thiết, hai người cũng có một khoảng thời gian hạnh phúc, hai người còn có chung một đứa con gái nữa! Nhưng mà những ngày tháng như vậy cũng chỉ duy trì được vài năm thôi, vợ chồng bần tiện thì trăm ngàn nỗi lo! Mẹ của Đào Trinh bỏ lại hai đứa con gái mà chạy theo đàn ông có tiền rồi! Theo lý là nói, bình thường trong tình cảnh như vậy, thì đứa con mà bà ta đem tới chắc chắc phải là người đứng mũi chịu sào, trở thành đối tượng để phát tiết phẫn nộ, Đào Trinh đương nhiên cũng không thể tránh, không ít khi bị đánh bị mắng, làm công việc khổ cực, nhưng không đến vài năm, tình hình đã nghịch chuyển rồi, Đào Kiến Thiết rất thương đứa con gái nuôi này, nghe nói hoàn toàn là còn hơn đứa con gái thứ hai mà ông ta thân sinh nữa, anh nói Đào Trinh này lợi hại thế nào a!”
Thay đổi khẩu khí, Mạc Ngôn tiếp tục nói:
“Nhưng mà điều này có lẽ cũng có liên quan đến việc sau này Đào Kiến Thiết trúng thưởng lớn và trở nên phát đạt! Nhà họ Đào sở dĩ có thể có được thành tích bây giờ thì không thể thiếu lần trúng thưởng đó của ông ta. Sau khi cuộc sống tốt lên, ông ta cũng có tiền rồi, lại lấy thêm một bà vợ bây giờ, còn sinh thêm một đứa con trai vào lúc tuổi già nữa! Gặp thời nên việc kinh doanh cũng phất lên!”
Phân tích xong, Mạc Ngôn suy đoán:
“Có lẽ cũng là do sợ người khác nói ông ta khắc nghiệt với con gái nuôi đó, dù sao cũng không thiếu tiền! Cho nên đối xử với Đào Trinh cũng rất tốt, luôn cung cấp cho cô ta học xong đại học, bây giờ cô ta hình như vẫn là nhờ gia đình nuôi, ăn chơi lêu lỏng, không có công việc nghiêm túc nào, luôn tự cho mình là cô cả nhà họ Đào, khá là xa hoa...”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...