Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu

Mộng Khiết thấy mẹ sợ cô không chấp nhận liền nắm tay bà " Mẹ, con cũng là người hắc đạo"

Ngọc Hà ngạc nhiên nhìn Mộng Khiết " Con là người của hắc đạo sao"

Mộng Khiết gật đầu " Dạ đúng rồi ạ, con là chủ mẫu tương lai của Triệu Gia và Thiên Cơ bang ạ"

Ngọc Hà nhíu mày " Thiên Cơ bang"

Mộng Khiết mỉm cười nắm tay Triệu Triết " Anh ấy, Triệu Triết, bạn trai con, bang chủ Thiên Cơ."

Triệu Triết gật đầu với ông bà " Dạ, bác không cần ngại việc đó đâu, Mộng Khiết là người của hắc đạo"

Mộng Khiết kéo tay Lục Tuân rồi nhìn ba mẹ mình " Đây là bố con, Lục Tuân ạ"

Lục Tuân nhìn cô nghiêm túc " Bây giờ con đã tìm được bố mẹ ruột rồi nên không cần gọi là bố nữa đâu"


Mộng Khiết nghe vậy liền ủ rũ buồn nhưng cô hiểu chuyện nên cũng mỉm cười " Dạ, nhưng mà con vẫn muốn bố đối xử tốt với con như trước kia có được không "

Lục Tuân gật đầu xoa đầu cô với ánh mắt cưng chiều. Ngọc Hà thấy vậy liền nói " Con có thể coi Lục Tuân như một người anh trai mà, còn Lục Tuân sẽ coi con như em gái. Vẫn đối xử như trước chỉ là khác cách xưng hô thôi"

Mộng Khiết liền vui vẻ gật đầu. Triệu Triết cho người đưa món lên. Ngọc Hà vừa ăn vừa gắp đồ ăn cho con gái.

Triệu Triết đột nhiên lên tiếng " Hai bác, cho con xin thưa một chuyện ạ"

Lữ Từ Khôn và Liêu Ngọc Hà đều gật đầu. Triệu Triết nói tiếp " Chuyện là con với Mộng Khiết đã có tình cảm với nhau rất lâu và đang trong giai đoạn yêu nhau. Bố mẹ con muốn gặp mặt hai bác để bàn về việc cho hai tụi con kết hôn ạ"

Thái Từ Khôn thì không có ý kiến còn Liêu Ngọc Hà buồn bã " Chưa gặp con gái bao lâu mà phải gả đi rồi sao"

Triệu Triết nghe vậy liền giải thích " Dạ không hẳn là như vậy ạ, nếu tụi con kết hôn xong cô ấy muốn về nhà hai bác bao lâu cũng được ạ"

Thái Từ Khôn an ủi vợ mình " Không sao, con gái đã lớn rồi, A Triết đã nói sẽ để con bé về nhà thường xuyên mà"

Ngọc Hà nghe vậy thì cũng đồng ý " Được rồi, con và anh chị cứ sắp xếp rồi báo cho hai bác được rồi". Kiếm Hiệp Hay

Nhận được sự đồng ý của ba mẹ Mộng Khiết, Triệu Triết liền vui vẻ nhìn cô.

Ăn uống xong, Ngọc Hà muốn Mộng Khiết về với mình nhưng cô từ chối " Con cũng rất muốn nhưng hiện tại đồ đạc của con vẫn còn ở nhà và cả ông bà nữa, con phải nói cho họ biết "

Từ Khôn gật đầu " Được rồi con cứ về, sáng mai bố mẹ sẽ đến Lục Gia rước con và nói chuyện với bố mẹ Lục Tuân để cảm ơn"


…----------------…

Sáng hôm sau, Lữ Từ Khôn và Liêu Ngọc Hà đến Lục Gia.

Cả 2 ở ngoài bước vào đã thấy Lục Tài và Phùng Ngọc ngồi ở giữa. Mộng Khiết và Lục Tuân ngồi ở ghế kế bên.

Lục Tuân và Mộng Khiết thấy hai người liền đứng dậy gật đầu.

Lục Tài và Phùng Ngọc cũng đứng dậy chào hỏi. Từ Khôn gật đầu " Chào anh chị"

Lục Tài cũng gật đầu lại " Chào hai người, ngồi xuống rồi nói chuyện "

Từ Khôn và Ngọc Hà ngồi đối diện, Ngọc Hà lên tiếng " Hôm nay, tôi tới đây là muốn cảm ơn anh chị đã nuôi nấng Mộng Khiết và muốn nhận lại đứa con của mình."

Cả Lục Tài và Phùng Ngọc đều được Lục Tuân kể lại hết sự việc nên cũng không quá bất ngờ liền gật đầu " Thật ra gia đình chúng tôi cũng rất yêu quý con bé và đối xử như con cháu trong nhà. Nhưng nếu con bé đã tìm lại được bố mẹ ruột của mình thì tôi nghĩ con bé ở với anh chị sẽ tốt hơn"

Từ Khôn và Ngọc Hà đều mừng rỡ " Cảm ơn anh chị, gia đình tôi thật sự biết ơn và anh chị và cháu Tuân đây"


Mọi người ngồi nói chuyện một lát rồi xin phép ra về. Mộng Khiết sẽ về với ba mẹ vào dịp sao.

Trên đường tiễn bố mẹ, Ngọc Hà quay qua nắm tay Mộng Khiết " Con cứ ở đây, cuối tuần này bố mẹ lại bay sang đây để lo chuyện của con và Triết và sẽ rước con sang Ý nhận tổ quy tông"

Mộng Khiết gật đầu " Bố mẹ con cũng muốn ra sân bay tiễn hai người "

Ngọc Hà lắc đầu " Không được, bố mẹ luôn bị người khác dòm ngó nếu con đột ngột xuất hiện bên cạnh thì sẽ bị nguy cơ, tốt nhất là sau khi con được công khai rồi hả ra mặt"

Mộng Khiết đành gật đầu " Dạ vậy bố mẹ đi đường cẩn thận ạ"

Từ Khôn xoa đầu con gái " Vào đi, bố mẹ đi đây"

Mộng Khiết vẫn quyến luyến mà ôm hai người một cái.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui