"Anh muốn tôi cảm ơn thế nào đây? Chẳng lẽ tôi còn phải tự mình viết một lá thư cảm ơn gửi cho chủ tịch Lệ sao? Hay là trước mặt truyền thông tôi bày tỏ lòng biết ơn của tôi?" Thi Hạ nói, nhịn không được nở nụ cười.
Nếu đúng là cảm ơn "long trọng" như vậy, cô đúng là nhìn lầm Lệ Cảnh Diễn rồi.
Ít nhất cô cảm thấy Lệ Cảnh Diễn không phải là người như vậy.
Hơn nữa, Lệ Cảnh Diễn anh muốn thể diện cũng không phải Thi Hạ cô có thể cấp cho đủ!Lệ Cảnh Diễn lại mỉm cười, nhìn con ngươi của Thi Hạ trở nên hơi phức tạp "Thi Hạ, cô biết tôi muốn lời cảm ơn gì nhất mà.
"Thi Hạ bị ánh mắt của anh nhìn nên hơi khẩn trương, nhưng cũng không biết chính mình nên làm sao bây giờ.
"Tôi không biết.
" Cô thành thật trả lời.
Lệ Cảnh Diễn muốn sự cảm ơn ra sao, Thi Hạ đích thật là không biết.
Lệ Cảnh Diễn mỉm cười, môi mỏng cong lên, nhìn Thi Hạ "Tôi đã nói rõ, Lệ Cảnh Diễn tôi cái gì cũng không thiếu, nếu cô thật sự muốn cảm ơn tôi, vậy thì, tôi muốn cô!"Nụ cười trên mặt Thi Hạ trong nháy mắt liền đọng lại, anh nói với dáng vẻ nghiêm túc như vậy cũng không giống như đang nói giỡn!Nhưng điều anh nói bây giờ, Thi Hạ chỉ có thể làm như là Lệ Cảnh Diễn đang đùa giỡn với mình ! Thi Hạ chỉ có thể gượng cười, hơi bất đắc dĩ mà trả lời anh "Đúng rồi, Lệ Cảnh Diễn anh cái gì cũng không thiếu, chắc chắn cũng không thiếu phụ nữ.
Cho nên, chủ tịch Lệ hà tất đem tâm tư đặt ở một người không có khả năng đó.
"Anh rõ ràng biết Thi Hạ cô không giống những người phụ nữ khác.
Có lẽ, tâm lý tìm kiếm cái mới lạ đối với đàn ông mà nói, Thi Hạ đúng thật là một con mồi rất có tính khiêu chiến.
Nhưng đối với chính Thi Hạ mà nói, cô bây giờ cũng không muốn trở thành con mồi của người khác.
Cái gì gọi là người không có khả năng, trong từ điển của Lệ Cảnh Diễn anh đúng là không tồn tại ba chữ không có khả năng.
Cho nên, những gì Thi Hạ nói lúc này chính là đang khiêu chiến tính nhẫn nại cực hạn của Lệ Cảnh Diễn!Ngữ khí anh nói chuyện chợt trở nên lạnh nhạt "Thi Hạ, cô phải biết rằng, cô là vợ của tôi, cô vốn dĩ là người phụ nữ của tôi.
"Thi Hạ cắn miệng của mình, cô biết Lệ Cảnh Diễn bây giờ chắc đang tức giận, nhưng cô cũng không có cách nào khác.
"Lệ Cảnh Diễn, hai người chúng ta rốt cuộc là quan hệ gì, người bên ngoài không biết, trong long của chúng ta chẳng lẽ còn không rõ ràng hay sao?"Điều cô nói, là sự thật!Chẳng qua, đây là sự thật hơi tàn nhẫn, Lệ Cảnh Diễn không chịu đối mặt mà thôi.
Chỉ là, sự thật ở trước mắt, Lệ Cảnh Diễn không thể không chấp nhận!Lệ Cảnh Diễn bỗng nhiên buông dao nĩa trong tay xuống, hình như muốn đập vỡ bàn thức ăn trước mặt mình.
"Được rồi, lời cảm ơn của cô tôi thấy rồi, tôi đi trước, bây giờ tôi không còn khẩu vị nữa.
"Anh nói xong rồi trực tiếp đứng dậy, sải đôi chân dài của mình rời khỏi.
"Lệ Cảnh Diễn!"Thi Hạ kêu tên của Lệ Cảnh Diễn, nhưng Lệ Cảnh Diễn đã quay người rời khỏi.
Thi Hạ chỉ có thể ngồi lại đó, làm sao đây, hình như cô lại chọc giận người đàn ông đó nữa rồi.
Nhưng nếu cô nói mình thật sự không phải cố ý, sẽ có người tin sao?Tính tình của Lệ Cảnh Diễn đúng là kỳ lạ, hay là chỉ ở truóc mặt của Thi Hạ mới kỳ lạ như vậy!Cũng may, cô lựa chọn nhà ăn này, cách công ty khá gần, chờ lát nữa còn có thể về công ty tăng ca cũng tiện một chút.
Thấy Thi Hạ đã trở lại, trợ lý Mạt Mạt hơi kinh ngạc.
"Tổng giám đốc, không phải chị đi ăn cơm sao? Sao lại về rồi?"Thi Hạ mỉm cười, nhìn thoáng qua Mạt Mạt đang chuẩn bị tan tầm.
"Đã ăn rồi, tối nay tôi tăng ca.
"Mạt Mạt hơi kinh ngạc, tổng giám đốc Thi đúng là một người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng sau khi ăn cơm ăn xong, còn phải về công ty tăng ca!"Không phải chứ, đã sắp 7 giờ rồi, bây giờ chị còn tăng ca sao?" Mạt Mạt không hiểu nên nhìn Thi Hạ.
Nhưng Thi Hạ lại chắc chắn nên gật đầu.
"Buổi sáng còn một số việc chưa xử lý xong, em về trước đi, trên đường nhớ chú ý an toàn.
"Mạt Mạt cũng chỉ có thể gật đầu, rốt cuộc tổng giám đốc Thi Hạ đem tâm tư đặt hết ở Thi Nhuận Trân Châu, chuyện này tất cả mọi người trong công ty ai cũng biết rõ.
"Vậy được, tổng giám đốc Thi, cà phê ở phòng trà gian thứ hai màu xanh lục trong ngăn tủ, cà phê Lam Sơn cô thích nhất đó.
""Được rồi, cảm ơn.
".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...