Cố Hề Hề từ từ đứng dậy, nhìn đôi giày mà chuyên viên đã chuẩn bị cho mình, nghĩ một hồi rồi nói: "Tôi có thể không mang giày cao gót không? Tôi không thích giày cao gót!"
Chuyên viên lập tức chọn một đôi giày khác thấp hơn có khảm đá thạch anh màu trắng. Sau khi Cố Hề Hề mang vào, bước thử hai bước, kiểu mẫu của đôi giày này rất đẹp, mang vào không hề cảm thấy khó chịu.
Cố Hề Hề gật đầu, chính là đôi này! Cô xoay người đi ra bên ngoài, nghĩ chắc Doãn Tư Thần đã ở bên ngoài đợi cô đến sốt ruột rồi!
Đúng là Doãn Tư Thần chờ đợi cũng hơi sốt ruột, anh vừa định đi thúc giục, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy Cố Hề Hề mặc một chiếc váy cúp ngực màu trắng dài đến đầu gối, mang đôi giày cao gót khảm đá đang đi về phía mình.
Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Trong nháy mắt, ánh mắt của Doãn Tư Thần sáng rực lên, cảm thấy bức tranh phía trước mặt, dường như đã từng nhìn thấy ở đâu rồi.
"Tư Thần, tôi chuẩn bị xong rồi, để anh chờ lâu rồi!" Cố Hề Hề lập tức xin lỗi, cho dù là thế nào, thì vẫn phải xin lỗi anh dù phạm lỗi hay không!
Doãn Tư Thần bình tĩnh lại, kéo tay Cố Hề Hề khoác lên cánh tay của mình. Cố Hề Hề sửng sờ, một lúc mới có thể phản ứng trở lại, cánh tay của mình đặt trên cánh tay của Doãn Tư Thần, khoác tay anh mà đi ra ngoài.
Doãn Tư Thần rất cao. Cố Hề Hề len lén quay đầu sang nhìn anh. Mặc dù cô đã mang giày cao gót, nhưng cũng chỉ đứng đến cằm của anh. Khó trách lại có nhiều phụ nữ lao vào anh như vậy, anh đúng là mẫu người khiến cho phụ nữ phát điên mà. Gương mặt xuất sắc, vóc người đẹp, lại giàu có. Nhưng, những việc này cũng không hề liên quan đến mình.
"Đi đứng cũng ngơ ngác được sao?" Dù Doãn Tư Thần không quay đầu sang, nhưng khóe mắt vẫn có thể nhìn thấy được sự hoảng loạn của Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề đang không tập trung, bị Doãn Tư Thần nhắc như vậy, hết hồn lảo đảo thiếu chút nữa là ngã xuống. Bàn tay của Doãn Tư Thần lập tức đỡ lấy eo của Cố Hề Hề, nhiệt độ của bàn tay truyền đến phần eo, Cố Hề Hề cảm thấy nơi được anh đỡ lấy lập tức trở nên nóng như lửa thiêu, vội vàng đứng thẳng người dậy, tạo khoảng cách với Doãn Tư Thần.
"Thật ngại quá, vừa rồi tôi đang nghĩ đến một chuyện khác!" Cố Hề Hề vội vàng giải thích.
Thấy Cố Hề Hề lại cố ý tránh xa mình, phát hiện này khiến cho Doãn Tư Thần rất khó chịu, vô cùng khó chịu! Anh là vi khuẩn sao? Sao lại tránh anh xa như vậy chứ?
Lúc này, trợ lý Tiểu A đã lái chiếc Lamborghini tới, dừng trước mặt của Doãn Tư Thần. Tiểu A xuống xe, đưa chìa khóa xe cho anh. Doãn Tư Thần nhận chìa khóa, lạnh lùng mà nói với Cố Hề Hề: "Lên xe, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa, đi trễ, thì rất không lễ phép!"
"Ừ!" Cố Hề Hề buồn rầu mà trả lời.
Sao Doãn Tư Thần lại nổi giận nữa rồi? Mình chỉ mất tập trung một chút, vậy mà cũng tức giận. Trời cao soi xuống ông chủ này đi, không biết mình phải làm gì mới có thể làm cho ông chủ này không nổi giận đây! Mới kết hôn ba ngày, không biết là anh đã nổi giận bao nhiêu lần rồi! Bỏ đi, mặc kệ anh!
Cố Hề Hề xoay người từ từ ngồi vào vị trí ghế phụ. Sau khi cô thắt xong dây an toàn, Doãn Tư Thần mới khởi động xe chạy đi.
Hừ, anh cẩn thận không phải vì mình, anh chỉ vì đứa bé trong bụng mình thôi.
Hai người ngồi trên xe cũng không nói gì, ai làm gì thì mặc ai. Doãn Tư Thần đang khó chịu, Cố Hề Hề vẫn còn mờ mịt, hoàn toàn không biết rốt cuộc là Doãn Tư Thần tại sao lại nổi giận.
Bầu không khí cứ như vậy, nhẫn nhịn cho tới nơi dự tiệc.
Xe dừng lại, lập tức có người phục vụ đến. Cố Hề Hề cởi dây an toàn ra, được nhân viên phục vụ đỡ xuống xe. Nhân viên nhìn thấy Doãn Tư Thần, lập tức nở nụ cười, nói: "Cuối cùng thì Doãn thiếu gia cũng đã đến, chủ nhân đã chờ rất lâu rồi!"
Doãn Tư Thần nở nụ cười hờ hững, vô cùng khéo léo mà trả lời: "Xin lỗi, tôi đến trễ!"
"Không đâu, mời thiếu gia đi bên này!" Nhân viên lập tức cung kính mà trả lời.
Doãn Tư Thần thấy Cố Hề Hề vẫn ngơ ngác mà đứng im ở đó, kiềm nén sự tức giận mà đi đến bên cạnh, cong khuỷu tay lên trước mặt cô. Cố Hề Hề ngơ ngác, lần này rốt cuộc cũng đã phản ứng nhanh hơn, nhanh chóng khoác tay mình lên cánh tay của Doãn Tư Thần, khóa chặt cánh tay của anh lại.
Ở đây, ngoài Doãn Tư Thần thì mình cũng không biết ai, mình không thể chọc cho anh nổi giận nữa. Vẫn phải ôm tay anh cho thật chắc, nếu không anh lại nổi giận mà vứt mình ở đây thì phải làm sao đây?
Cố Hề Hề theo bản năng mà dựa sát vào, ôm chặt lấy cánh tay của Doãn Tư Thần.
Doãn Tư Thần thấy bây giờ cô trở nên ngoan ngoãn như vậy, chủ động dựa sát vào mình, khóe miệng lập tức nhoẻn lên, sự vui vẻ trong ánh mặt lộ ra rõ ràng!
Tiểu nha đầu, bây giờ sao lại chủ động đến gần mình vậy? Xem ra sau này phải đưa cô đi dự tiệc nhiều một chút mới được!
Vì Cố Hề Hề chủ động dựa sát vào anh, cơn giận của Doãn Tư Thần lập tức tiêu tan thành mây khói, cứ mang theo sự vui vẻ như thế mà đi vào trong. Cố Hề Hề vừa đi vừa nhìn, cô cảm thấy mắt của mình không thể bao quát hết nơi này.
Chỗ này là đâu vậy? Quả thật quá lộng lẫy mà!
Đại sảnh thật lớn, chỗ nào cũng tinh tế, chỗ nào cũng trang nhã. Như trong những bộ phim ảnh người ta hay xem, có rất nhiều nam nữ phục vụ bận âu phục đen, cổ có thắt nơ đen, họ đi phục vụ cho những vị khách quý tộc.
Lần đầu tiên Cố Hề Hề tham gia một bữa tiệc sang trọng như vậy, cô cảm thấy lo lắng và thiếu tự nhiên.
"Thả lỏng đi, ở đây rất nhiều người, cũng không có ai nhìn em đâu!" Doãn Tư Thần cảm nhận được sự căng thẳng truyền đến từ cách tay cô. Tiểu nha đầu này không phải đang kéo cánh tay anh, mà là cô đang ôm chặt lấy nó, làm cho khuỷu tay của anh không ngừng chạm vào một nơi mềm mại, chẳng lẽ bản thân cô không cảm nhận được va chạm sao?
Nhưng, anh cũng không ngại đụng chạm thêm vài lần nữa!
Đúng lúc này, có người phát hiện ra Doãn Tư Thần, tươi cười đi qua, vừa đi vừa nói: "Doãn thiếu gia, tôi đang chờ cậu đây! Ai ya, Doãn thiếu gia, đây là lần đầu cậu đưa bạn gái đến dự tiệc, vị tiểu thư này là.."
Xẹt xẹt xẹt.. câu nói chưa dứt, lập tức có vô số ánh mắt nhìn về phía Cố Hề Hề.
Cố Hề Hề cảm thấy như mình bị chiếu tướng, ai oán đưa mắt nhìn Doãn Tư Thần, anh nói là không ai nhìn tôi? Bây giờ thì sao?
Doãn Tư Thần nở nụ cười xã giao, bắt tay với đối phương: "Bạn gái tôi, Cố Hề Hề!"
Cố Hề Hề lập tức nhớ đến lễ nghi mà thím Trương đã dạy, để lộ ra tám chiếc răng, nở một nụ cười, trả lời lại: "Xin chào, tôi là Cố Hề Hề!"
Đối phương nhận được nụ cười dịu dàng của Cố Hề Hề, cả người cứng đờ cả buổi trời mới có thể trả lời: "Xin chào, tôi là Triệu Chấn!"
Triệu Chấn vô cùng bất ngờ! Đây là lần đầu tiên anh thấy Doãn Tư Thần đưa bạn gái đến dự tiệc, lại còn là một người vô cùng ngây thơ. Cô cố gắng giả vờ bình tĩnh, nhưng ánh mắt trong suốt đã sớm bán đứng sự hốt hoảng trong lòng của cô! Ánh mắt của cô gái này, thật sự rất đơn thuần, hoàn toàn khác những người phụ nữ khác.
"Sao lại là anh? Những người khác đâu?" Doãn Tư Thần đưa mắt nhìn xung quanh, nói: "Nghe nói hôm nay chào đón vị nào đó, cũng là kỳ tài trong giới kinh doanh?"
Triệu Chấn hạ giọng, nói: "Phải! Ở bên ngoài chào đón vị khách quý đó rồi! Theo một nguồn đáng tin, ở trong giới cũng nhận định anh ta là một vị kỳ tài có thể sánh ngang với Doãn thiếu gia. Anh ta cũng muốn định cư ở thành phố N, Doãn thiếu gia, anh cũng có đã có một đối thủ xứng tầm rồi! Nghe nói nguồn vốn của đối phương rất lớn, lại có hai gia tộc hùng hậu chống lưng!"
"Ồ! Nói như thế, tôi càng có hứng thú!" Doãn Tư Thần lấy một ly cocktail từ trên khay của một người phục vụ, tao nhã mà nhấp một ngụm: "Đã rất lâu rồi, tôi cũng chưa gặp được một đối thủ xứng tầm nào, lúc này, tôi vô cùng mong chờ được chia đều thiên hạ với vị kỳ tài trong truyền thuyết này!"
Cố Hề Hề đứng ở bên cạnh, nghe Doãn Tư Thần bàn chuyện làm ăn với Triệu Chấn, sau đó lại nhận được vô số ánh mắt hung ác nhắm vào mình. Trong lòng Cố Hề Hề không ngừng kêu gào: Các mỹ nhân thân mến, các cô đừng hiểu lầm, vốn dĩ tôi không hề muốn cướp đi Doãn Tư Thần của các cô! Các cô thích, thì các cô cứ ra tay đi!
Kêu gào xong lại bắt đầu oán thầm: Doãn Tư Thần à Doãn Tư Thần, nhất định là anh đã phóng ra quá nhiều hooc môn rồi, anh đi đến đâu, ánh mắt những người phụ nữ kia đều dõi theo! Anh nói xem anh đẹp trai như vậy để làm gì vậy? Bây giờ hại tôi đứng ở bên cạnh anh, lúc nào cũng phải chịu những ánh mắt ác độc kia vậy!. Truyện Ngược
Doãn Tư Thần thấy dáng vẻ của Cố Hề Hề không quen, lập tức kết thúc cuộc trò chuyện với Triệu Chấn, đưa cô đến một nơi yên tĩnh, nói: "Tôi đến chào hỏi chủ nhân của bữa tiệc, nếu em thấy không hợp với bữa tiệc, vậy thì cứ đứng ở đây ăn gì đó đi, nhớ kỹ, đừng ăn quá nhiều món vô bổ, không được uống rượu!"
Cố Hề Hề lập tức gật đầu như giã tỏi, như vậy là tốt nhất! Dù sao mình cũng không giỏi xã giao, vẫn nên ở một nơi yên tĩnh, lặng lẽ mà ăn đi.
Sau khi Doãn Tư Thần chắc chắn Cố Hề Hề không có vấn đề gì, mới xoay người rời đi.
Cố Hề Hề thầm thở phào nhẹ nhõm. Loại tiệc tùng này thực sự không hợp với mình, thím Trương huấn luyện cho mình những bài học kia, lại không hề dùng đến. Chỉ cần mọi người không quan tâm đến mình là được rồi, căn bản là mình không hề muốn trở thành đối tượng được chú ý đâu.
Mình nên ăn chút gì đó nhỉ!
Cố Hề Hề nhanh chóng lấy thức ăn cho mình, sau đó lấy một ly nước trái cây, bưng đến một góc nhỏ ít người, lấy dao nĩa bắt đầu ăn. Bất kể là Cố Hề Hề đi đến đâu, đều cảm thấy có người đang theo dõi và săm soi mình, chỉ vì cô là cô gái đi cùng Doãn Tư Thần.
Vốn dĩ không ít phụ nữ luôn cố gắng tạo ấn tượng trước mặt Doãn Tư Thần, nhưng đều thất bại. Hôm nay, Doãn Tư Thần đưa bạn gái theo, xem ra anh không phải là gay! Chỉ cần hứng thú giới tính của anh bình thường, vậy những người phụ nữ khác cũng có cơ hội! Vóc dáng của những người phụ nữ kia đều hơn Cố Hề Hề, tất cả đều đang liều mạng mà tạo ấn tượng với Doãn Tư Thần.
Nhưng Doãn Tư Thần không hề nhìn thấy những người phụ nữ đó, hoặc căn bản là anh không hề quan tâm. Anh đứng giữa đám đông, không ngừng tìm kiếm bóng dáng của Cố Hề Hề.
Tiểu yêu tinh này lại chạy đi đâu rồi? Ăn không ngừng? Cô là chuột sao? Cứ kiếm được một cái hang là có thể chui vào trốn?
Tiểu yêu tinh kia thật sự quá giống với chuột mà, ánh mắt của anh vẫn mơ màng mà nhìn cô. Chuột nhỏ.. chuột đồng nhỏ!
Doãn Tư Thần vừa nghĩ ra được một loài động vật phù hợp với hình tượng của Cố Hề Hề, không kiềm được mà nở nụ cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...