Cô Vợ Đánh Tráo

“Nói như vậy, cậu nhóc này xem ra ít nhất cũng khoảng bốn năm tuổi rồi, lẽ nào là do cô con gái kia của nhà họ Thẩm sinh ra sao? Nhưng... Cậu Dạ không phải là muốn tổ chức hôn lễ với thiên kim nhà họ Hàn sao? Lẽ nào... Đây là con của vợ cü?" "... Nếu đã có con rồi thì thật oan ức cho vị cô chủ kia của nhà họ Hàn quá, nghe nói đó là cô em gái mà Hàn Thanh đã tìm kiếm rất lâu, sau khi tìm được luôn được anh ta cưng như trứng hứng như hoa, bây giờ gả cho người khác làm mẹ kế,

Hàn Thanh có vui nổi không?” “Dù sao cũng môn đăng hộ đối mà, chẳng qua chỉ là làm mẹ kế cũng thật oan ức. Nhưng kiểu làm của các gia tộc lớn này ai có thể nói rõ được, nói không chừng phía sau những cuộc hôn nhân đều có mục đích gì đó muốn giấu giếm.”

Những lời xì xầm vô căn cứ của mấy người này từng câu từng chữ cứ vang lên, giống như cảm thấy rằng người trong cuộc không tồn tại vậy, bàn tán vô cùng lớn tiếng.

Dạ Mạc Thâm mới đầu cũng không muốn lên tiếng đáp lại bọn họ, nhưng thấy bọn họ bàn tán càng lúc càng hăng, lúc họ nhắc đến Hàn Mộc Tử, anh ấy không nhịn được nhíu mày, không khí xung quanh cũng trở nên lạnh lẽo. "Dì này, dì thật là xấu xa, mami của con nói rằng mami gả đi làm mẹ kế khi nào chứ?"

Vào lúc Dạ Mạc Thầm muốn lên tiếng chửi mắng, một giọng nói non nớt vang lên chen vào những giọng nói thành thục. Đậu Nhỏ ngẩng đầu nhìn những người đáng ghét đó, cất tiếng nói một câu. lại mami đã dặn, xì xầm nói xấu sau lưng người khác là một tính nết rất xấu, Đậu Nhỏ không được học theo

Nói xong, Đậu Nhỏ còn nhìn về phía Dạ Mạc Thâm, vẻ mặt ngây thơ hỏi: họ là người xấu sao? Tại sao lại nói xấu mami vậy?"

Đám người đang bàn tán: "..."

Cậu nhóc này mồm miệng cũng lanh lợi quá rồi? Mami làm sao dạy được như vậy nhỉ? Nhóc con ở trước mặt mình tố cáo đám người đó, hơn nữa còn nhìn về phía anh ấy nói, ý đồ rất rõ ràng, lần đầu tiên lúc Dạ Mạc nhìn thấy ánh của cậu nhóc này, cảm thấy ánh của nó rất quen thuộc, chỉ là anh ấy vẫn luôn không nghĩ ra được là quen thuộc ở chỗ nào.

Bây giờ mới bỗng nghĩ ra, ánh mắt Không phải rất tương tự với mình sao?

Lúc anh ấy soi gương đôi lúc sẽ bắt gặp vì vậy mới cảm thấy quen thuộc.


Cậu nhóc

Khóe miệng Dạ Mạc Thâm không nhịn được cong lên, nở một nụ cười bất lực, bàn tay lớn đặt lên đầu của cậu nhóc, từ một tiếng. "Đậu Nhỏ nói đúng, đây không phải là tấm gương tốt, con nít nhất định không được học theo họ. Còn nữa, mami của con không phải gả đi làm mẹ người nhục nhã một lúc lâu vì bị Dạ Mạc nói rằng họ không phải là tấm gương tốt, nhất định không được học theo họ, nhưng lại nhanh chóng bị làm cho kinh câu nói “Không phải gả đi làm mẹ

Câu nói này là có ý gì đây? "Không phải mẹ kế là ý gì? Lẽ nào tiểu thư nhà họ Hàn là mẹ ruột của cậu bé “Không đúng. Cậu bé này đã lớn như vậy rồi, làm sao có thể là mẹ ruột được? Nếu như là mẹ ruột, vậy tiểu thư nhà họ Hàn này. “Trời ạ, không phải là cô con gái của nhà họ Thẩm năm đó chứ? “... Nếu nói như vậy thì hình như vẫn có khả năng, nhà họ Hàn tìm được cô thiên kim này là vào năm năm trước."

Đám người: ……….

Đậu Nhỏ chớp mắt, nhìn bọn họ với ánh mắt vô tội: “Chúc mừng mọi người đã đoán trúng rồi nha, mari con đúng là trở về nhà họ Hàn vào năm năm trước, nhưng mà... bởi vì mọi người đã không làm gương tốt nên đoán đúng cũng không có thưởng đâu.

Dạ Mạc Thâm xoa nhẹ đầu của cậu nhóc: "Được rồi, nói xong rồi, về nhà với daddy thôi.”

Nói đoạn, Dạ Mạc Thâm đưa tay ra với nó, muốn dắt cậu nhóc này đi.

Đậu Nhỏ nhìn thấy lòng bàn tay to lớn đó lại không hề đưa tay qua, mà lại chớp chớp mắt, sau đó phớt lờ bàn tay đó, cất bước đi về phía trước trên đôi chân ngắn của mình.

Dạ Mạc Thâm: “

Ánh mắt của anh ấy dần vào bóng lưng của Đậu Nhỏ, cậu nhóc này vẫn chưa chịu tiếp nhận anh ấy sao? Dạ Mạc Thầm chỉ đành đứng dậy đuổi theo, Đậu Nhỏ đã tự mình mở cửa xe ngồi vào ghế phụ lái rồi.

Dạ Mạc Thâm chỉ đành lái xe, rồi nhắc nhở cậu nhóc thật dây an toàn cẩn thận.

Đậu Nhỏ quay đầu qua nhìn chăm chăm anh ấy: "Này chủ, mami ở chỗ chủ sao?"

Dạ Mạc Thâm: “...

Lại gọi là chú. "Daddy không phải đã dặn cháu, phải sửa lại gọi là daddy sao? Tháng sau daddy và mami cháu đã tổ chức hôn lễ rồi. "O."

Cậu nhóc nghe thấy bọn họ tổ chức hôn lễ, lại không hề có phản ứng gì, chỉ ”ờ một tiếng.

Dạ Mạc Thâm không nhịn được cau mày, cảm thấy Đậu Nhỏ dường như có chút cứng đầu, cậu nhóc này dường như khó xử lý hơn tưởng tượng của anh ấy.

Làm sao đây?


Sau khi đưa Đậu Nhỏ về biệt thự Hải Giang, Đậu Nhỏ liền hoan hồ rồi đi tìm mami của nó, nhanh đến nỗi bóng lưng cũng vụt mất tiêu không còn lại gì.

Thân là người làm ba, Dạ Mạc Thâm rất buồn bực, anh ấy móc điện thoại ra nhắn tin cầu cứu vào nhóm chat của công ty.

Lãnh đạo cấp cao của công ty đều có trong nhóm chat, lúc này đã tan làm rồi, chuẩn bị đi ăn cơm, kết quả điện thoại trong tay đều cùng lúc vang lên, lấy ra xem thử không ngờ lại là Dạ BOSS nhắn tin vào nhóm chat, trong nháy mất tất cả mọi người đều nhốn nháo hết cả lên.

Dù gì thì Dạ Mạc Thầm bình thường rất hiếm khi xuất hiện trên nhóm chat, bình thường cho dù là phân công công việc, cũng đều là Tiêu Túc thay mặt thông báo.

Vì vậy giờ đây anh ấy tự lộ diện nhân tin, mọi người đều rất kinh ngạc, nhưng càng khiến họ lo lắng hơn là, mệnh lệnh khắc nghiệt đến như thế nào mới có thể khiến cho Dạ Mạc Thâm tự lộ diện.

Vì vậy tất cả các hoạt động đang làm như ăn cơm, lái xe đều bị dừng lại, sau đó mở khóa điện thoại đầu tiên, rồi vào nhóm chat.

Vậy mà, sau khi nhìn thấy tin nhân đó của Dạ Mạc Thâm họ liền bắt đầu nghi ngờ về nhân sinh.

Là họ. Nhìn nhầm rồi sao?

Họ tưởng rằng Dạ Mạc Thâm ra lệnh cho họ làm việc trong nhóm chat, nhưng từ khi nào lại biến thành... hỏi han?

Mà câu hỏi này còn...

Làm sao để thoả thuận với một đứa nhóc?


Cậu Dạ khí phách của họ phải đi thoả thuận với một đứa nhóc sao? Lần trước trong lúc họp, thất thần buộc miệng hỏi con nít sẽ thích gì thì thôi đi, hôm nay lại vào nhóm chat hỏi làm sao để thoả thuận với một đứa nhóc?

Lúc mọi người đang trầm tư suy nghĩ, trong nhóm chat xuất hiện một tin nhắn. "Cậu Dạ bị con nít ghét bỏ rồi?"

Cái gì?

Kết quả chưa tới hai giây, mọi người lại thấy một thông báo. Thành viên trong nhóm chat đã thu hồi lại tin nhân.

Giám đốc bộ phận thị trường nhân sự che điện thoại nhìn thông báo thu hồi tin nhắn, tim đập chân run.

Mới nãy anh ta nhất thời tay nhanh hơn não, gửi dòng tin nhắn đó, cậu Dạ chắc vẫn chưa thấy nhỉ? Nếu như bị cậu Dạ nhìn thấy mình nói năng như vậy, cũng không biết cậu Dạ có nổi trận lôi đình với mình hay không.

Tóm lại, giám đốc bộ phận thị trường nhân sự rất sợ hãi, luôn cảm thấy lạnh sống lưng.

Vào lúc anh ta đang do dự muốn nói gì đó vớt vát lại, Dạ BOSS lớn của họ lại nhắn thêm một tin. "Ai nói tôi bị ghét bỏ?

Giám đốc bộ phận thị trường nhân sự vừa nhìn thấy câu này suýt chút nữa đã bị doạ bất tỉnh.

Dạ BOSS lớn không ngờ lại nhìn thấy tin nhắn đó của anh ta rồi? Vậy tiếp theo có phải anh ta sẽ gặp rắc rối không? Giám đốc bộ phận thị trường nhân sự nghĩ ngợi hồi lâu, quyết định tiết lộ phương pháp cho Dạ Mạc Thâm để vớt vát lại, thế là anh ta ra sức đánh chữ, nói ra hết tất cả các biện pháp để thoả thuận với con trai của mình trước đây cho boss.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui