Căn nhà bên cạnh trường của Đậu Nhỏ, dưới đối diện là rạp chiếu phim, bên trái đi năm phút là đến hiệu sách, trước mặt đại khải đi sau đến bảy phút là đến siêu thị. Bên phải không xa là khu vui chơi giải trí kiểu to, bên cạnh khu vui chơi giải trí còn có phố ẩm thực. Tóm lại đoạn đường như vậy vô cùng thuận tiện. Những điều này cũng có nghĩ là giá không hề rẻ, suy cho cùng ai ai cũng đều muốn mua nó. "Chị nhà chị cũng xem qua rồi, chị thấy như thế nào?" Người phụ nữ trung niên đi thẳng đến chỗ cô, khuôn mặt phúc hậu, mà một người phụ nữ trẻ tuổi đi bên cạnh cô ta, xem là có chút lo âu. Cô gái trẻ tuổi là chủ nhà, người phụ nữ trung niên là người trung gian mà cô ta tìm được.
Hàn Tử nhìn xung quanh, căn phòng là kiểu trang trí theo phong cách rất gần với suy nghĩ của cô, nếu như nói giá phù hợp, lấy được căn nhà cũng là chuyện tốt. cả sao?" Hàn Mặc Tử nhìn người trung gian, vừa hỏi: “Vậy nhà này trước đây có ai đã từng ở chưa? Sau khi mua sẽ không có tranh chấp gì chứ? Có vài chuyện hy vọng chúng ta có thể nói rõ. Rốt cuộc căn nhà này cần bán gấp, có thể “Chị Hàn chị hiểu lầm rồi, căn nhà là của chồng tôi anh ấy tặng tôi lúc mới yêu nhau chưa được bao lâu, nhưng sau này chúng tôi lại mua biệt thự, cho nên căn nhà này luôn để trống, trang trí xong rồi sau này cũng không ở đây, có điều tôi thường xuyên nhờ người quét dọn. Người quét dọn là người thật sẽ không làm chuyện gì trái với lệ thường. Hơn nữa tôi cũng không ngại nói với cô, chồng tôi lần này làm ăn thất bại, tiền vốn xoay vòng của công ty không linh hoạt, vì vậy tôi mới nghĩ đến việc bán căn nhà
Hàn Tử nghe xong, cảm thấy cô ấy nói cũng có lý, bèn nói: “Thật ra tôi đã hiểu chuyện của cô, ngày khác tôi sẽ trở lại, khi quay về tôi sẽ suy nghĩ lại một chút."
Cô gái trẻ tuổi có chút căng thẳng: “Chị Hàn, tôi thực sự rất cần tiên, trong hai ngày, nếu như chị mua căn nhà này, cá nhân tôi đồng ý giảm cho chị 10% giả."
Hàn Mộc Tử
Tiểu Nhan nghe xong cũng không khỏi hít một hơi thật sâu Sài Gòn là một thành phố lớn, hơn nữa cũng là khu vực trung tâm, căn nhà này giả cũng phải mấy chục tỷ, cô ấy chịu giảm giá 10%, vậy cô ấy không phải là mất quá nhiều sao?
Người phụ nữ trung gian trái lại không có gì đáng kể, dù sao bán căn nhà này đi cô ta kiếm được món lời, cũng không bận tâm nó bản đắt hơn hay rẻ hơn, quan trọng nhất vẫn là có thể thương lượng được. Ngay sau đó cô ta cười nói: "Ây da chị Hàn, chủ căn nhà này cũng đã giảm giả như vậy rồi, chị mua không phí tiền đâu không tin chị xem xem những căn nhà quanh đây, đi đâu có thể tìm được giá rẻ như này? Hơn nữa chị muốn mua nhà, cô ấy lại muốn bản nhà nhanh, hai người đúng là có duyên phận rồi."
Những lời này, Hàn Mộc Tử không khỏi gật đầu.
Khi làm ăn, thật sự cần dùng bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích. Cô đương nhiên sẽ không tranh luận với người kinh doanh, chỉ là cười nhạt: "Cảm ơn lời nhắc nhở tốt của chị, có điều mua căn nhà này là chuyện rất lớn, cho dù tôi có đồng ý mua cũng muốn có thời gian suy nghĩ. Vấn đề không phải là hạ giá bao nhiêu.
Nghe xong, sắc mặt của người phụ nữ trẻ tuổi có chút khó coi. "Vậy, vậy cô cần suy nghĩ bao lâu?” Cuối cùng, cô ta chỉ có thể căn chặt môi dưới hỏi một câu. Hàn Mặc Tử thấy bộ dạng vội vã của cô ta, có lẽ đối phương cũng thực sự cần dùng tiền gấp, nhưng cô không phải là Thánh mẫu, không thể vì đối phương mà nhanh chóng mua căn nhà này được, cô lắc đầu: "Tôi quay về suy nghĩ vài ngày, sau đó sẽ cho cô đáp án" Cho dù rất không cam lòng, nhưng cũng không có cách nào khác, người ta không muốn mua, cô ta cũng không thể bắt ép đối phương mua được? Sau đó lúc muốn rời đi, người phụ nữ trẻ tuổi vô cùng lễ phép tiến cô xuống đến thang máy, sau đó nhìn cô rời đi.
Mẹ con ba người cùng đi trên phố lớn, Đậu Nhỏ phóng tầm mặt nhìn cảnh sắc xung quanh: "Mẹ ơi, con cảm thấy nơi này rất tốt, hay là chúng ta mua nó đi.
Nghe xong, bước chân của Hàn Mặc Tử chậm lại, sau đó vươn tay xoa đầu Đậu Nhỏ “Thích căn nhà này à?"
Tiểu Nhan khịt mũi một tiếng. "Thích cũng không thể lập tức mua được, ai biết cô ta bán thuốc gì trong hồ lô này. Đậu Nhỏ, hôm nay dì Tiểu Nhan dạy con một câu. Tuy rằng hại người thì không biết, nhưng cần phải biết phòng thủ chống lại người khác. Con vội vàng giục mẹ con mua như vậy, có phải là thấy chị chủ nhà xinh gái không?” . ngôn tình hay
Hàn Mộc Tử." Không đứng đần" "Hihi, mình trêu nhóc con chút thôi mà." Tiểu Nhan nhìn Đậu Nhỏ: "Có phải không vậy?
Đậu Nhỏ ngẩng đầu, họ một tiếng. "Không phải đâu, con rõ ràng là vì không muốn dì và mẹ con mỗi ngày đều phải dậy sớm vất vả như vậy. Di Tiểu Nhan, thế mà di lại hiểu lầm con, thật nham hiểm rồi!”
Tiểu Nhan: “Đầu cơ? Con lại có thể vì chúng ta mà suy nghĩ vậy sao?" "Đậu Nhỏ đau lòng cho mẹ sao?" Nói đến đây, Đậu nhỏ chủ động vòng tay ôm Hàn Mộc Tử, vừa dùng mặt cọ cọ vào lòng bàn tay vào má cô, vừa nói: "Mẹ mấy ngày gần đây đều ăn không ngon ngủ không yên, Đậu Nhỏ thấy đau lòng, vậy nên chúng ta mua sớm một chút, như vậy mẹ mỗi ngày có thể dậy muộn thêm một chút. Đậu Nhỏ nghĩ một chút, chỗ này cách trường không xa, đến lúc đó Đậu Nhỏ có thể tự đi học được rồi."
Hàn Mộc Tử: “Không được
Cô không cần suy nghĩ bác bỏ ngay lời của cậu nhóc. "Không được tự mình đi học, con còn quá nhỏ, nhất định phải để mẹ hoặc dì Tiểu Nhan đưa con đi."
Tiểu Nhân bên cạnh cũng gật đầu: "Đúng vậy! "Nhưng làm mẹ. "Được rồi, Đậu Nhỏ thích, vậy chúng ta quay về sau đó hỏi cậu của con, nếu hợp ý chúng ta thì chúng ta sẽ mua nó. "Được
Sau khi quay về, Hàn Mộc tử cùng Hàn Thanh nói về chuyện này, Hàn Thanh nói giao cho anh ta, anh ta sẽ kiểm tra kỹ càng bên trong căn nhà đó, không vấn đề gì sẽ mua nó.
Hàn Mộc Tử chỉ lo anh ta tự mình trả tiền, liên lên tiếng: “Anh đừng âm thầm trả khoản tiền đó cho em, tiên để mua căn nhà đó em đã chuẩn bị xong rồi, em muốn tự lực cánh sinh "
Nghe xong, Hàn Thanh nói: “Trong nhà không tốt sao? Tại sao “Em thấy ngôi nhà đó cũng gần trường học, tiện hơn một chút." muốn chuyển ra ngoài?
Hàn Thanh không nói gì, nhưng nhìn thấy quầng mắt thâm đen của cô anh ta lại không nhịn được lên tiếng: "Vậy chuyện này. “Anh, em sẽ xử lý, anh yên tâm đi. Cô không muốn nói chuyện này trước mặt Đậu Nhỏ, vì vậy ngăn cản Hàn Thanh tiếp tục nói chuyện này.
Hàn Thành nhìn Đậu Nhỏ đáng yêu ngây ngô, lúc này mới nhớ đến vẫn còn nhóc con ở đây. "Được, ngày mai anh sẽ cho em tin tức. "Cảm ơn anh"
Hàn Thanh cho người thăm hỏi tin tức rất nhanh, ngày thứ hai Hàn Mặc Tử vừa dậy được không lâu đã nhận được thông tin, nói căn nhà đó không vấn đề gì, chỉ cần hợp đồng chính thức là có thể mua được.
Bởi vì lo lắng cô bị lừa, vậy nên Hàn Thanh mời một luật sư tới giúp. Sau khi luật sư đến, Hàn Mặc Tử cũng thuận tiện liên hệ với đối phương, đối phương nghe nói cô muốn mua căn phòng thì cực kì vui mừng, lập tức hẹn cô ký hợp đồng. Một tiếng sau, hợp đồng đã ký xong, Hàn Mặc Tử nhận được chìa khóa của nhà mới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...