Cô Vợ Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Ác Ma


Lúc Chung Thiên Như về tới nhà đã 10 giờ tối.

Tiểu Vũ đã mở cổng giúp cô.
"Tiểu Vũ, thiếu gia về chưa?" Cô vào nhà hỏi Tiểu Vũ xem anh về chưa.

Cô rất sợ anh tra cứu chuyện của cô hôm nay thì cô không biết trả lời anh như thế nào.
" Dạ chưa." Tiểu Vũ trả lời.
"Vậy em đóng cửa ngủ sớm đi." Cô nghe Tiểu Vũ nói vậy trong lòng rất nhẹ nhõm.

Nói rồi cô đi lên phòng.
Hôm nay cô rất mệt mỏi, cô đã phải cô gắng để về tới nhà.

Cô đi vào phòng lấy đò đi tắm rửa.
Lúc cô tắm xong thì nghe thế tiếng xe của anh về.

Cô vẫn bình tĩnh sấy tóc như bình thường để anh không phất hiện ra cô về muộn.
Anh đi lên phòng mở mạnh cửa ra lửa giận trong người anh đã gần như chiếm mất lý trí của anh.


Mặt tối sầm lại đến chỗ cô ngồi túm mạnh tay cô vất cô mạnh lên giường.
"Anh làm gì vậy?" Cô không hiểu chuyện gì đang sảy ra.
" Tôi muốn làm cái gì cơ.

Cái này đáng nhẽ phải hỏi cô mới đúng." Anh tức giận nói gương mặt lạnh lùng , hiểm độc.

Anh nói rồi lấy tay xé mạnh chiếc áo của cô ra" Vui vẻ bên cạnh thằng đàn ông khác như vậy.

Vậy mà bây giờ cô còn hỏi tôi."
Anh nói xong hôn mạnh lên môi của cô một cách thô bạo.
Ưm...ưm...ưm
"Anh...ư...bỏ tôi ..ư...ra." Cô hoảng hốt cô còn chưa hiểu chuyện gì đang sảy ra.

Cô lấy hai tay đánh mạnh liên tục vào ngực anh.

Cô rẫy rụa khỏi người anh nhưng không hiệu quả.
" Cô bên người đàn ông khác thì vui vẻ như vậy mà với tôi thì lại tránh né.

Cô nên biết ai mới là chồng hợp pháp của cô." Anh hôn cô cho đến khi hết khí thở anh nói.
" Không phải như vậy.

Anh nghe tôi nói...." Cô muốn giải thích cho anh hiểu nhưng anh không muốn nghê cô giải thích.

Lửa giận trong người anh đang bừng cháy anh không muốn nghe bất cứ lời giải thích nào từ cô.

Vì anh coi giải thích của cô là dối trá.
Anh không nói câu nào giữ hai tay của cô lên đỉnh đầu xé mạnh quần áo của cô ra một cách thô bạo.
" Vui vẻ với thằng khác à." Anh nói xong cửi đồ ra đem cậu bé của anh đâm thật mạnh vào vườn hoa của cô một cách không thương tiếc.
"Đau quá! Đau quá! Anh đi ra đi." Cô đau đớn vô cùng.

Không có màn dạo đầu để cô tiếp nhận anh.


Mà anh trực tiếp vào trong cô một cách tàn bạo.
Anh không nghe nghe những lời cầu xin của cô.

Anh thô bạo phát tiết lên người cô.
" Cầu xin anh..ư...!tha cho...ư..

tôi đi, tôi không...ư...!chịu nổi nữa" cô nhục nhã cầu xin anh.

Nước mắt đau đớn, nhục nhã mà cô liên tục cầu xin anh.
" Lúc cô thân mật với thằng kia mà không nghĩ tới sẽ có chuyện này." Anh tức giận nói.

Anh không thương tiếc mặc cô cầu xin anh như thế nào anh không quan tâm.
" Thân thể của cô còn thành thục hơn cô." Anh đưa tay của mình vào chỗ hai người đang giao hợp với nhau kéo ra một dịch màu trắng đưa lên trước mặt cô khinh thường nói.
Cô không nói gì chỉ biết nhắm mắt ngậm ngùi.

Cô cảm thấy xấu hổ, nhục nhã vô cùng.

Sao anh có thể đối sử với cô như vậy cô chỉ là đi gặp người bạn cũ thôi mà.
Anh hết lần này đến lần khác phát tiết lên người cô một cách không thương tiếc.

Cô đã ngất đi nhưng rồi lại bị anh đánh thức dậy để nhìn anh phát tiết lên người cô một cách thô bạo.


Anh tức giận không quan tâm cô cầu xin anh, nếu lúc nào anh phát tiết lên người cô mà cô không dậy thì làm đi cô đau đớn gấp đôi.
Cô đã mệt lắm rồi.

Cô muốn mình ngủ thật sâu có thể không bao giờ tỉnh dậy cũng được để không cờn nhìn thấy sự nhục nhã anh dành cho cô.
'Sao anh không nghe tôi giải thích mà đối sử với cô như vậy.

Anh còn coi tôi là con người không?' Cô chỉ giám nghĩ trong lòng không nói ra vì sơl nói ra anh còn làm những chuyện gì với cô nữa."
Hai người làm với nhau đến gần sáng.

Khi anh phát tiết trên người cô xong thì vào phòng tắm.

Khi anh tắm xong thay đồ nhìn cô một cái "Cô đúng là đồ không biết xấu hổ" Anh lạnh lùng nói.

Lời nói của anh như con dao cứa thật mạnh vào tim cô làm cho tim cô chảy máu, đau đớn .
Anh nói rồi đi xuống nhà dặn quản gia cái gì đó lấy xe lái xe đi khỏi biệt thự.

Còn cô, cô đã quá mệt mỏi rồi cô rất nhục nhã và đau đớn mà ngất đi không còn sức nữa rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui