Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
“Chán.” Đường Dật bất đắc dĩ nhún vai, sau đó nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Làm phiền nhường đường một chút.”
Thịnh Hoàn Hoàn không cảm nhận được chút tôn trọng nào từ thái độ và giọng nói của Đường Dật, cô đứng ở đó mà nhìn thẳng vào anh ta: “Anh muốn làm gì?”
Nếu cô nhớ không sai thì Đường Dật và Mộ Tư không có qua lại gì cả.
Đường Dật đánh giá Thịnh Hoàn Hoàn một lượt: “Tôi là bác sĩ, cô cảm thấy tôi có thể làm gì?”
Bác sĩ đương nhiên là trị liệu cho người bệnh, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không tin bọn họ lại tốt bụng mà chủ động tới trị thương cho Mộ Tư.
Lăng Tiêu như nhìn ra tâm lý của cô, lạnh lùng nói với Đường Dật: “Nếu không ai cảm kích, vậy anh trở về đi.”
Đường Dật vui vẻ trong lòng, chấp nhận rất sảng khoái: “Được thôi, vừa về nước đã phải chạy đến đây, ngồi máy bay cả ngày, mệt chết tôi rồi.”
Đường Dật mới trở về từ Hàn Quốc.
Thịnh Hoàn Hoàn bỗng nghĩ đến cái gì, lập tức gọi Đường Dật lại: “Đường tiên sinh, vừa rồi là tôi thất lễ, xin anh đừng phiền lòng.”
Nói xong, cô nghiêng người qua nhường đường và nói: “Là phiền anh.”
Đường Dật nói: “Vậy mới giống tiếng người.”
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn không có thời gian nghĩ nhiều, cô đi theo phía sau Đường Dật muốn vào xem bệnh tình của Mộ Tư còn có cơ hội không, dù sao Đường Dật cũng có danh xưng “Quỷ tài” trong giới y học, có lẽ vết thương của Mộ Tư còn có hi vọng.
Nhưng cô vừa di chuyển một bước về phía trước thì cánh cửa đã “Phanh” một tiếng đóng lại trước mặt, suýt đập vào mũi cô.
Sau đó giọng nói của Lăng Tiêu vang lên phía sau cô: “Xem ra cô coi lời tôi nói như gió thoảng bên tai.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới cảnh vừa rồi bị Lăng Tiêu nhìn thấy, mặt lập tức trắng bệch, chậm rãi xoay người: “Anh muốn thế nào?”
Cô không muốn giải thích nhiều, hắn cũng không muốn nghe cô giải thích.
Nếu chuyện đã xảy ra thì hắn muốn xử lý như thế nào?
Hắn muốn thế nào?
Lăng Tiêu nhìn cô gái trước mặt, nhất thời thật sự không biết nên làm gì cô.
Hắn nhìn vào cửa sổ, Mộ Tư cũng xuyên qua cửa sổ đối diện với Lăng Tiêu, khói thuốc súng trong câm lặng chính là chiến trường của những người đàn ông.
Sau đó cửa sổ “Phanh” một tiếng đóng lại.
Đường Dật là bác sĩ có đạo đức nghề nghiệp, lúc kiểm tra thân thể đương nhiên phải giữ riêng tư.
Lăng Tiêu mang theo hơi lạnh xoay người rời đi, Thịnh Hoàn Hoàn đứng ngoài phòng bệnh muốn chờ có kết quả rồi lại đi, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Lăng Tiêu truyền đến từ phía trước: “Cô tốt nhất là theo kịp cho tôi.”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt tay, cuối cùng vẫn đi theo.
Tiến vào thang máy, nút tầng lầu dần dần giảm xuống, không khí nặng nề trong thang máy làm người ta cảm thấy rất áp lực, tim Thịnh Hoàn Hoàn siết lại: “Khi nào chúng ta ly hôn?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...