Tương Tuấn Tài đi ra từ phòng bếp, thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì mặt chợt trầm xuống: “Sao cô còn chưa đi, muốn tôi báo cảnh sát à?”
Đây là hiểu lầm.
Thịnh Hoàn Hoàn vừa định mở miệng thì mẹ Tuấn Tài đã rống giận: “Con làm cái gì vậy, con gái người ta thành tâm tới thăm con, còn tặng đồ bổ cho ba mẹ, sao con còn đuổi người, mẹ dạy con làm người vậy hả?”
Nói xong, mẹ Tuấn Tài lôi kéo Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xuống, đặc biệt nhiệt tình đổ ly trà cho cô, sau đó nhìn chằm chằm Thịnh Hoàn Hoàn, càng xem càng cảm thấy vừa lòng: “Bé con, cháu ngồi trước, dì đi rửa chút hoa quả cho cháu ăn.”
Tiếp theo bà đứng lên, vui mừng mà hô về hướng phòng đối diện: “Bạn già mau ra đây, trong nhà có khách.”
“Dì, không cần phiền phức như thế, công ty cháu còn có việc, phải đi về ngay.”
Ánh mắt Tương Tuấn Tài như hận không thể xé xác cô, huống chi mẹ anh có vẻ có hiểu lầm gì về cô, Thịnh Hoàn Hoàn biết ở lại chỉ chọc Tương Tuấn Tài càng phản cảm, càng không thể tâm bình khí hòa nói chuyện với cô.
“Phải đi ngay sao?” Thấy Thịnh Hoàn Hoàn đứng lên, mẹ Tuấn Tài vội vàng dừng bước, quay ngược trở về, lại mắng Tuấn Tài một trận: “Con trừng lớn mắt như vậy làm gì, xem doạ con gái người ta rồi kìa.”
Bà quay đầu lại cười thật tươi với Thịnh Hoàn Hoàn: “Bé con đừng sợ, Tuấn Tài là đồ đầu gỗ, trong mắt chỉ có công việc, bằng không cũng không lẻ bóng đến bây giờ. Nhưng đây cũng là ưu điểm của nó, không có tâm địa gian xảo, sẽ không đi ra ngoài ăn chơi đàng điếm.”
Lúc này ba Tuấn Tài cũng đi ra, thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì vẻ mặt mừng rỡ kia nhìn y chang mẹ Tuấn Tài: “Bé con là người ở đâu, là đồng nghiệp của Tuấn Tài chúng tôi sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “…”
Ngày thường trừ làm việc ra, chẳng lẽ Tương Tuấn Tài không có giao tiếp giải trí gì? Chưa từng dẫn cô nào về nhà sao?
Tương Tuấn Tài tức đến đỏ mặt: “Ba mẹ, cô ta không phải đồng nghiệp của con, con căn bản không quen biết cô ta.”
Thịnh Hoàn Hoàn cũng vội vàng làm sáng tỏ: “Chú dì, cháu thật sự không phải đồng nghiệp của Tương tiên sinh, cháu họ Thịnh tên là Hoàn Hoàn, là giám đốc tân nhiệm của tập đoàn Thịnh Thế, cháu thưởng thức tài hoa của Tương tiên sinh nên muốn mời anh ta đến công ty làm việc.”
Mẹ Tuấn Tài ngẩn người: “Hả…”
Ba Tuấn Tài lại lộ ra vẻ mặt khiếp sợ: “Tập đoàn Thịnh Thế mà cháu nói là xí nghiệp nổi danh Hải Thành?”
Tuy ba Tuấn Tài tới từ nông thôn, nhưng cũng có học hành, biết xem tin tức đọc báo chí nên biết hết những xí nghiệp nổi danh của Hải Thành.
Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Đúng vậy.”
Ánh mắt ba Tuấn Tài nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn hơi thay đổi: “Đó là công ty lớn, không ngờ cháu còn trẻ mà đã quản lý xí nghiệp lớn như vậy, thật là ghê gớm, vừa rồi làm cháu chê cười.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Không có gì, cha mẹ nào cũng nhọc lòng vì chuyện cả đời của con cái, Tương tiên sinh thật sự là người đàn ông rất ưu tú, đáng tiếc cháu đã kết hôn.”
Tiếp theo cô lại thay đổi đề tài: “Nhưng cháu quen rất nhiều cô gái tốt, dù là gia thế hay tướng mạo, mọi thứ đều nổi bật. Hơn nữa công ty chúng cháu có rất nhiều nữ công nhân ưu tú, họ đều còn độc thân, nếu Tương tiên sinh chịu tới công ty cháu thì cứ việc yêu cầu đãi ngộ, chuyện lớn cả đời cũng để cháu lo cho.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...