Thịnh Hoàn Hoàn mỉm cười, ánh mắt xẹt qua cả đám cao tầng, khí thế cũng rất mạnh: “Tôi có thể không so đo sai lầm trước đó các người phạm phải, người có công lao lớn với công ty cũng có thể được khen thưởng bằng cổ phần của Trần Văn Hưng.”
Lời này vừa nói ra đã gây nên rúng động không nhỏ.
Không hỏi đến quá khứ, tương lai đáng mong chờ.
Đây chẳng phải là điều mà đám người Dương Lập chờ đợi sao?
“Yêu cầu duy nhất của tôi đối với các người chính là có trách nhiệm trong lúc nhậm chức, tôi có thể tha thứ quá khứ của các người, nhưng sẽ không cho cơ hội lần thứ hai.”
Thịnh Hoàn Hoàn biết, nhiều ít vẫn có người nghe lọt được lời này của mình, còn những người nghe không vào, ngại quá, đúng lúc cô cũng muốn giết gà dọa khỉ.
Vì thế ngày đầu tiên Thịnh Hoàn Hoàn nhậm chức đã cách chức Trần Hạo Thiên của phòng dự án, còn báo cảnh sát, làm mọi người tận mắt nhìn thấy ông ta bị cảnh sát còng tay mang đi.
Trần Hạo Thiên là người do Chu Tín một tay đề bạt lên, đương nhiên Thịnh Hoàn Hoàn sẽ khai đao với ông ta đầu tiền.
Lúc bị cảnh sát mang đi, Trần Hạo Thiên không cam lòng mà chửi bậy, Thịnh Hoàn Hoàn thong dong cười nhạt: “Muốn trả thù cứ việc tới, tôi chờ ông.”
Mọi người có thêm nhận thức mới về Thịnh Hoàn Hoàn, có thủ đoạn lòng dạ cũng thâm sâu, còn năng lực thì còn chờ xem xét.
Lúc này, Thịnh Hoàn Hoàn đang đứng trước cửa sổ sát đất văn phòng giám đốc, nhìn nơi mà ba đã làm việc mấy thập niên, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.
Cô thành công bảo vệ vị trí cho ba, nhưng đây chỉ là bắt đầu, sau đó còn có vô số những cửa ải khó khăn chờ cô.
Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, Thịnh Hoàn Hoàn đang chuẩn bị dời mắt đi thì nhìn thấy mấy hình bóng quen thuộc, đó là Trần Do Mỹ, Trần Phỉ Phỉ, Lam Tiếu, Bạch Sương và mấy nam nữ từng gặp qua nhưng không nhớ nổi tên.
Bọn họ tới Thịnh Thế làm cái gì?
Tiếng gõ cửa lại vang lên, Thịnh Hoàn Hoàn dời mắt đi: “Tiến vào.”
Tống Chí Thượng cầm một chồng tư liệu tiến vào: “Hoàn Hoàn, đây là tất cả tư liệu của tập đoàn Đường thị, cô xem đi, cô chỉ có thời gian ba ngày để lấy được dự án này.”
Thịnh Hoàn Hoàn biết khảo nghiệm đầu tiên của mình đã tới!
Thịnh Hoàn Hoàn nhận lấy tư liệu rồi nghiêm túc đọc, công ty rất coi trọng dự án điện tử này, rất nhiều người đều nhìn chằm chằm, trước kia Thịnh Thế lại chưa chạm đến, muốn bắt lấy thì độ khó khăn cũng không nhỏ.
“Người lãnh đạo của họ là ai?” Trên tư liệu không có thông tin cá nhân của giám đốc tập đoàn Đường thị.
Tống Chí Thượng lộ ra vẻ mặt khó xử: “Đây là điểm làm chúng tôi khó xử, giám đốc tân nhiệm của Đường thị mới vừa lên chức không bao lâu, hành tung đặc biệt thần bí, chúng tôi chưa từng tiếp xúc, người công ty phái đi đều bị đuổi về, còn không nhìn thấy được mặt. Hiển nhiên Thịnh Thế chúng ta không nằm trong suy xét của Đường thị, dự án này căn bản không thể bàn được, bọn họ đang cố ý nhằm vào cô.”
“Tôi biết.” Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Nhưng muốn họ thật sự thần phục thì nhất định phải làm họ tâm phục khẩu phục, cho nên tôi nhất định phải lấy được đơn hàng này.”
Tống Chí Thượng không nói gì nữa mà giao tất cả tư liệu dự án này cho Thịnh Hoàn Hoàn, còn cẩn thận nói với cô ưu thế và thiếu hụt của Thịnh Thế, cả tình hình sơ lược của các công ty cạnh tranh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...