Cảm xúc này không thể khống chế được, cũng là thứ Lăng Tiêu ghét nhất.
Hắn không quên ước nguyện ban đầu mình ly hôn với Thịnh Hoàn Hoàn, cảm xúc này là vô dụng và dư thừa, còn làm hắn rất bực bội.
Lăng Tiêu không muốn để ý đến Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng mọi chuyện có vẻ không đơn giản như hắn đã tưởng.
Có một số thứ không cách nào đè nén được, ví dụ như tình cảm đã nảy mầm, cho dù chôn chôn nó sâu đến mấy thì cuối cùng sẽ có ngày nó chui ra khỏi mặt đất!
Thấy Lăng Tiêu dời mắt khỏi người Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Uy cảm thấy là mình suy nghĩ quá nhiều, sao Lăng Tiêu có thể ghen, nếu hắn biết ghen thì đã không ly hôn với Hoàn Hoàn rồi.
Anh ta lại mở Weibo lên, phát hiện trong nhóm đang hỏi vị trí của mình, cả đám bạn ngày thường ít liên hệ cũng lén hỏi muốn địa chỉ.
Trần Uy ngẫm nghĩ, sau đó trực tiếp mở livestream, để mọi người được xem trực tiếp luôn.
Sau một điệu nhảy, Thịnh Hoàn Hoàn thở ra một hơi, tay bất giác đặt lên eo, lâu quá không nhảy, cô cảm thấy eo mình sắp gãy rồi.
Sắc mặt Triệu Giai Ca cũng không tốt lắm, người trong phòng gọi tên Thịnh Hoàn Hoàn càng nhiều, tên cô ta gần như bị lấn áp không nghe thấy nổi.
Cô ta biết đã phân rõ cao thấp, bởi vì phần sau cô ta gần như theo không kịp tiết tấu của Thịnh Hoàn Hoàn, bị cô nắm mũi dẫn đi, cô ta rất cố gắng nhảy, lại không tự nhiên trôi chảy như Thịnh Hoàn Hoàn.
Nhưng điều này không có nghĩa là cô ta không bằng Thịnh Hoàn Hoàn, bởi vì cô càng am hiểu múa cổ điển, mà không phải mấy điệu nhảy nóng bỏng thấp kém diêm dúa này.
“Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn.”
“Nhảy thêm một khúc, nhảy thêm một khúc...”
Thịnh Hoàn Hoàn không ngờ mọi người lại nhiệt tình như thế, cô thở phì phò quạt quạt lên mặt mình, lắc đầu với mọi người: “Không nhảy không nhảy, lâu quá tôi không luyện, eo sắp đứt rồi này.”
Vừa rồi nhảy quá hăng, lúc này lại thở như cún.
Vừa nóng vừa mệt, Thịnh Hoàn Hoàn không muốn nhảy nữa!
Ra chơi thì có thành ý chút là được rồi, mọi người cùng náo nhiệt một chút, trừ khiêu vũ ca hát ra còn có rất nhiều thứ để giải trí, cùng nhau chơi càng kích thích.
Lăng Tiêu nhếch môi mỏng lên cười lạnh, thể lực của Thịnh Hoàn Hoàn như thế nào hắn rõ ràng nhất, vừa rồi kiên trì được đến cuối cùng thật là làm khó cô.
Thịnh Hoàn Hoàn đang muốn trở lại vị trí, mới đi hai bước thì Triệu Giai Ca lại gọi cô lại: “Thịnh tiểu thư, hôm nay cô làm chủ, mọi người đã nhiệt tình như thế, sao cô lại nhẫn tâm làm mọi người cụt hứng vậy?”
Thịnh Hoàn Hoàn dừng bước rồi quay người qua.
Chỉ thấy Triệu Giai Ca đứng tại chỗ, trong trẻo lạnh lùng mà nhìn cô, không có ý xuống đài.
Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày, Triệu Giai Ca muốn đối đầu với cô à?
“Nhảy thêm một khúc, hai người nhảy thêm một khúc đi.” Sau khi Triệu Giai Ca đề nghị, những tiếng kêu gọi kia càng thêm mãnh liệt.
Trần Uy liếc nhìn phòng livestream một cái thì khiếp sợ, cmn, sao mới có một lát mà trên này đã lên tới cả mấy trăm người xem rồi?
Video Thịnh Hoàn Hoàn và Triệu Giai Ca nhảy đã được đăng lên các diễn đàn lớn, hầu như nam nữ trẻ tuổi của Hải Thành đều đã xem.
Sau đó hai người khiêu vũ liền biến thành hai người so nhảy, khán giả trực tiếp nhắn lại dưới phòng livestream
“Hình như Triệu Giai Ca không cam lòng, muốn so thêm một lần.”
“Vậy so đi, dù sao chúng ta vẫn chưa xem đã mà.”
“Rốt cuộc họ ở nơi nào, ông đây muốn đi xem hiện trường.”
“Đừng hỏi, họ ở Thịnh Thế Danh Môn, tôi thấy Lăng Tiêu và Cố Nam Thành đều có mặt, các người dám đi xem trò vui này không?”
Kế tiếp một loạt nick “...”.
“Thôi bỏ đi, không đến hiện trường được thì xem livestream cũng giống nhau.”
Họ đành bỏ cuộc!!!
“Thịnh Hoàn Hoàn mau ứng chiến, chúng tôi đều vội thay cô đây này!”
Trong phòng, trong tiếng réo gọi ầm ĩ ở hiện trường và trên mạng, rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn cũng mở miệng: “Cô muốn nhảy cái gì?”
Người xem ăn dưa trong buổi phát sóng “Triệu Giai Ca nhất định sẽ chọn múa cổ điển, từ trung học đến đại học cô ta nhận thưởng đến mỏi tay.”
Quả nhiên, tiếp theo liền nghe thấy Triệu Giai Ca nói: “Một điệu múa cổ điển kinh điển được chứ?”
Mọi người không khỏi lo lắng cho Thịnh Hoàn Hoàn, dù sao trước đó có người nói Triệu Giai Ca múa cổ điển đã nhận giải thưởng đến mỏi tay.
Chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ lên, cười nói với Triệu Giai Ca: “Được! Vậy múa cổ điển, khúc nào thì cô chọn.”
Người xem tinh mắt nào đó trong phòng phát sóng nói “Các người phát hiện không, nụ cười vừa rồi của Thịnh Hoàn Hoàn có vẻ tràn ngập khinh thường.”
“Tôi cứ cảm thấy trên người Thịnh Hoàn Hoàn có một sự tự tin khó hiểu, hình như cô ấy hoàn toàn không để Triệu Giai Ca vào mắt.”
“Tôi có dự cảm mãnh liệt là Triệu Giai Ca sẽ thua!”
“Tôi cá một bao que cay, cược Triệu Giai Ca sẽ thắng.”
Còn chưa bắt đầu so nhảy mà phòng livestream đã thảo luận thắng thua.
m nhạc kinh điển vang lên, hai bóng dáng duyên dáng bắt đầu nhẹ nhàng di chuyển, xoay tròn, nhảy lên, dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng mềm mại, dù là dáng múa hay cái thần, hai người đều dùng rất đúng chỗ.
Xem họ nhảy múa như như hai tinh linh xinh đẹp đang quên mình chơi đùa giữa biển hoa, nhẹ nhàng bay bổng.
Từ đầu tới cuối tầm mắt của Đường Nguyên Minh chưa từng rời khỏi Thịnh Hoàn Hoàn, con nhóc của anh quá đẹp, làm người ta không nỡ rời mắt đi một giây.
Lăng Tiêu bưng rượu trên bàn lên khẽ nhấp, cảm thấy mùi vị không đúng lắm nên nhàm chán buông ly rượu, ánh mắt lại liếc về hướng hai bóng dáng đang múa kia.
Lần này hắn không nhìn Thịnh Hoàn Hoàn mà dừng lại trên người Triệu Giai Ca, chỉ là khóe mắt cứ bất giác liếc qua bên kia.
Bóng dáng uyển chuyển lả lướt kia cứ in vào đầu hắn, không vứt đi được.
Triệu Giai Ca phát hiện Lăng Tiêu đang nhìn mình thì khóe miệng hơi nhếch lên, lúc xoay tròn cứ bất giác nhìn về hướng hắn.
Lăng Tiêu nhăn mày, ánh mắt không chút lưu luyến mà quay qua Thịnh Hoàn Hoàn, không nhìn Triệu Giai Ca thêm cái nào.
Đám người xem phòng livestream
“Trình độ này có thể lên tiết mục cuối năm đó.”
“Tôi thấy bản lĩnh vũ đạo của hai người đều rất vững chắc, làm một người ngoài nghề, tôi hoàn toàn không nhìn ra cao thấp, nhưng nếu nói về đẹp mắt thì tôi vẫn chọn Thịnh Hoàn Hoàn, cảm thấy nhìn cô ấy tương đối thoải mái.”
“Tôi cũng cảm thấy khí chất của Thịnh Hoàn Hoàn càng tốt!”
“Dù là cái thần hay khí chất, Thịnh Hoàn Hoàn cũng tốt hơn, Triệu Giai Ca mặc áo hở vai làm khí chất suy giảm hẳn.”
“Đừng bàn những cái đó được không, giờ chỉ nói đến tài múa, rốt cuộc hai người họ ai càng cao hơn?”
Phía dưới lại là một loạt “...” quét qua.
Tiếp theo một người xem vẫn luôn ngụp lặn đột nhiên ngoi đầu: “Dù là bề ngoài, khí chất hay tài múa, tôi cho rằng Triệu Giai Ca trầm tĩnh an bình, tốt hơn Thịnh Hoàn Hoàn nhiều.”
“Là Văn Phương, cô Văn Phương cũng online!”
“Cô Văn Phương là nhân vật bậc thầy trong giới vũ đạo của nước ta, cô nói Triệu Giai Ca tốt hơn thì nhất định là Thịnh Hoàn Hoàn thua.”
Sau khi Văn Phương online, một đống người cũng phụ họa theo, nói trên người Thịnh Hoàn Hoàn có cảm giác quá phù phiếm, không xinh đẹp yên lặng bằng Triệu Giai Ca, nhịp phách cũng không tốt bằng Triệu Giai Ca.
Có người ganh ghét online “Thịnh Hoàn Hoàn là một đóa hoa phú quý nhân gian, sao có được sự yên lặng và linh khí như Triệu Giai Ca, một điệu múa cổ điển lại bị cô ta nhảy ra cảm giác dung tục.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...