Thịnh Hoàn Hoàn thử nói: “Nhưng tôi thật sự thấy được thứ kia mặt đầy máu tươi, rất dọa người.
”
Nhưng dì Hà lại rất chắc chắn: “Nhất định là cô hoa mắt thôi, thiếu phu nhân, chúng tôi đông người đi vào như vậy mà không nhìn thấy gì, nhất định là do cô sợ hãi quá mới sinh ra ảo giác.
”
“Phải không?” Thịnh Hoàn Hoàn dán mắt nhìn chằm chằm vào dì Hà: “Nhưng tôi thấy bóng của cô ấy.
”
Trong nháy mắt, hô hấp của dì Hà đột nhiên trở nên nặng nệ, cánh mũi cũng nở ra, nhưng rất nhanh lại che giấu đi: “Có phải thiếu phu nhân đã lẫn lộn giữa ác mộng và hiện thực không, cô nghĩ xem nếu thật sự có thứ đó thì sao lại có bóng? Nhất định là cô bị kinh sợ trong hầm giam, còn chưa bình tĩnh lại mà thôi!”
“Phải không?” Thịnh Hoàn Hoàn làm ra vẻ mờ mịt.
“Đúng vậy.
” Dì Hà gật đầu rất chắc chắn, sau đó nói sang chuyện khác: “Thiếu gia từng bị kích thích vì chuyện giữa phu nhân và tiên sinh, đôi khi hành vi sẽ hơi cực đoan, tôi tin cậu ấy không phải thật sự chán ghét thiếu phu nhân.
”
Hỏi đến đây, trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn đã có chút sáng tỏ, cô không thử nữa mà trở lại đề tài ban đầu, để tránh khiến làm dì Hà hoài nghi.
Cô cô đơn nói: “Nhưng nếu Lăng Tiêu vẫn luôn như vậy thì làm sao tôi có thể kiên trì tiếp được?”
Dì Hà lại nắm chặt tay Thịnh Hoàn Hoàn, chân thành tha thiết nhìn cô: “Sẽ không, tôi và Bạch quản gia đều nhìn thấy sự thay đổi của thiếu gia, trưa hôm qua thiếu gia đã trở lại, cô phải biết bình thường buổi trưa cậu ấy sẽ không về đâu, đáng tiếc sau khi trở về không nhìn thấy thiếu phu nhân nên rất thất vọng, cả ngày sắc mặt luôn đặc biệt khó coi.
”
“Nhưng buổi sáng hôm nay, tôi thấy tâm tình cậu ấy đặc biệt tốt, tôi chào cậu ấy mà còn được đáp lại, nói hôm nay sắc mặt tôi rất tốt, đây là lần đầu tiên luôn đấy.
”
Thì ra trưa hôm qua Lăng Tiêu thật sự trở lại.
“Hôm nay tâm tình Lăng Tiêu thật sự rất tốt sao?”
“Đúng vậy, thiếu phu nhân trở về, tuy rằng ngoài miệng thiếu gia không nói, nhưng trong lòng rất vui đấy!”
Nhưng cô chưa làm cái gì cả!
Thịnh Hoàn Hoàn nghiêm túc nhớ lại chuyện tối hôm qua, rất chắc chắn tâm tình Lăng Tiêu tốt lên không có liên quan gì đến cô cả.
Ánh mắt cô dừng lại trên người phụ nữ mang vẻ mặt thân thiết chân thành trước mắt, nghe ra bà thiệt tình muốn tốt cho cô và Lăng Tiêu, rốt cuộc bà sắm vai nhân vật gì trong sự kiện tầng hầm, mục đích là cái gì?
Trở lại phòng ngủ, Thịnh Hoàn Hoàn lấy sách và sổ tay mang đến từ Thịnh gia ra, nghiêm túc đọc và tự hỏi, Lăng Thiên Vũ thì ngồi bên cạnh xem phim, con Samoyed trắng như tuyết nằm sát bên chân cậu, đặt đầu trên đùi cậu, dáng vẻ cũng đặc biệt nghiêm túc.
Hai người một chó ấm áp lại yên lặng.
Sau bữa cơm trưa, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được điện thoại của Thịnh phu nhân: “Mẹ, thế nào, tra được cái gì không?”
Thịnh phu nhân thất vọng nói: “Không có, ngày thường dì Hà này rất ít ra cửa, cũng không tiếp xúc với người nào khả nghi cả.
”
“Con biết rồi.
”
“Lăng Tiêu không làm khó dễ con chứ?” Thịnh phu nhân lo lắng hỏi.
“Không có, anh ta chỉ hơi tức giận, sẽ không làm gì con, yên tâm đi mẹ.
”
Thịnh phu nhân nghe xong lại dặn dò Thịnh Hoàn Hoàn nhất định phải cẩn thận.
Sau khi tắt điện thoại, Thịnh Hoàn Hoàn đi tìm Bạch quản gia trò chuyện, nói những lời giống như với dì Hà, nhưng không nhìn ra dị thường gì.
Buổi chiều, Thịnh Hoàn Hoàn lại đi đến đoàn xe, trước khi rời đi cố ý cất kỹ sách và quyển sổ kia, đây là thứ ba để lại cho cô, hiện tại cô mới biết được độ quý giá của nó.
Hôm nay bãi đua xe thành Tây có rất nhiều fan đến hiện trường cổ vũ cho Lam Nhan, bãi đua xe truyền đến từng tràng tiếng hoan hô.
Lăng Kha nhìn fans vừa tặng hoa lại đưa nước cho Lam Nhan, trong lòng thực hụt hẫng: “Khi nào chúng ta mới được fans tặng hoa?”
Thịnh Hoàn Hoàn gõ lên đầu cô một cái: “Thi đấu đã bắt đầu đếm ngược, nghiêm túc huấn luyện mỗi ngày đi, chờ cậu tạo nên thành tích trong giới đua xe thì nhất định sẽ có người chú ý, Lam Nhan là người giới giải trí, chúng ta không cần so với cô ta.
”
Khi Thịnh Hoàn Hoàn lại bước xuống xe đua thì chuyện của Nam Tầm đã có bước xoay ngược, Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong những lời của Cố Nam Thành trong cuộc họp báo thì tức đến hỏi thăm tổ tông mười tám đời của gã.
Quen biết Cố Nam Thành nhiều năm như thế, sao không nhìn ra gã là thứ cặn bã như vậy, đúng là dạng máy bay chiến đấu trong mấy tên đểu cán.
Vì bảo vệ danh dự của bản thân và Trần Do Mỹ, gã dám lật ngược phải trái đẩy Nam Tầm vào hố lửa, phủi sạch hết chuyện mình ngoại tình.
Giỏi cho một tên cặn bã lòng lang dạ sói.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn bình luận phía dưới cái nào cũng là lời chửi rủa, cô rất lo cho Nam Tầm, gọi điện thoại cho cô ấy nhưng vẫn không ai nghe máy.
Lúc này Nam Tầm đang đứng trước TV, bên chân đầy trái cây, sắc mặt cô tái nhợt nhìn chằm chằm người đàn ông trong TV không chớp mắt lấy một cái, hồi lâu khóe miệng cô nhếch lên, tràn ngập trào phúng và bi thương.
Cũng không biết là đang trào phúng mình hay là Cố Nam Thành luôn miệng nói dối.
Cô tắt TV đi, lúc này nhìn thêm Cố Nam Thành một cái cũng làm cô cảm thấy ghê tởm.
Sau khi tắt TV, Nam Tầm bước từng bước lên lầu, lấy ra hai quyển đăng ký kết hôn dưới nệm, lạnh nhạt chụp hình rồi đăng lên Weibo: “Tôi cũng không biết mình trở lại trạng thái độc thân lúc nào nữa, chẳng lẽ hai quyển đăng ký kết hôn trên tay tôi là giả?”
Cố Nam Thành tuyệt đối không ngờ được giấy đăng ký kết hôn trong tay mình là giả, hai quyển Nam Tầm đang giữ mới là thật.
Từ khi Cố Nam Thành bảo Nam Tầm công bố với bên ngoài là thật ra bọn họ đã ly hôn, Nam Tầm biết ngay sẽ có ngày hôm nay, cho nên cô cũng không ngăn cản Cố phu nhân.
Bởi vì giấy đăng ký kết hôn thật đã bị cô giấu đi, cái họ mang đi chỉ là giả.
Cố phu nhân lấy được thứ mình muốn liền đi rồi, Cố Nam Thành cũng không nghiêm túc xem, bởi vì bọn họ thật sự không ngờ Nam Tầm đã chuẩn bị trước cả rồi.
Sau khi Nam Tầm đăng hình giấy đăng ký kết hôn lên thì cư dân mạng cũng ngơ ngác.
“Chuyện gì vậy, lúc ly hôn phải thu lại giấy đăng ký kết hôn đúng không?”
“Ý Nam Tầm là Cố Nam Thành đang nói dối sao, bọn họ căn bản chưa ly hôn.
”
“Nam Tầm lấy giấy đăng ký kết hôn ra, Cố Nam Thành có thể lấy chứng nhận ly hôn không? Nếu không lấy ra được thì thật sự là cú vả mặt kinh điển!”
“Thế giới hào môn thật làm người ta khó hiểu.
”
“Ngồi chờ Cố Nam Thành đăng hình chứng nhận ly hôn!”
“Cố Nam Thành đang nói dối, nếu thật sự ly hôn thì sao còn ở chung, còn lấy con mình ra làm cớ, con mẹ nó không phải người, thứ cặn bã.
”
“Đúng vậy, Cố Nam Thành nhất định đang bảo vệ cho bồ nhí Trần Do Mỹ kia nên mới nói dối ba tháng trước đã ly hôn, còn ám chỉ Nam Tầm vì tiền mới dây dưa không rõ.
”
“Cố Nam Thành là cặn bã thế kỷ, loại người đàn ông này không cần cũng thế, Nam Tầm ly hôn đi, cầm tiền tiêu sái rời đi, để anh ta sống với con tiện nhân kia.
”
“Thật quá đáng, Cố Nam Thành thật không phải người! ”
Một hàng chữ, một tấm hình của Nam Tầm đã làm sáng tỏ cả sự kiện này, hiện tại cách đơn giản nhất để Cố Nam Thành giải thích chính là lấy chứng nhận ly hôn ra.
Nếu Cố Nam Thành không cung cấp được thì chính là vả mặt.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...