Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Lúc này Thịnh Xán đang nhìn người hầu nên không phát hiện sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn không đúng: “Đường thiếu? Chẳng lẽ là A Minh trở về từ quân đội sao?”

Người hầu gật đầu: “Chính là đại thiếu gia Đường gia.”

Thịnh Xán đặc biệt vui mừng: “Mau mau cho cậu ta vào, đã mười năm tôi chưa gặp thằng nhóc A Minh này, cũng không biết hiện tại dáng vẻ ra sao, nhất định là vừa cao vừa to con.”

“Bác trai.”

Thịnh Xán vừa nói xong thì Đường Nguyên Minh đã xuất hiện ở cửa ra vào.

Đường Nguyên Minh mặc quần áo trang trọng, dáng người thẳng tắp, khí thế hiên ngang, cả người tỏa ra sức mạnh, mỗi khi di chuyển một bước đều mang theo tiếng gió.

Thịnh Xán nhìn người trẻ tuổi đi về hướng mình mà liên tục tán thưởng: “Đúng là nhập ngũ có khác, chắc cháu cũng tầm 1m9 đúng không, nhìn vóc người thật là khỏe mạnh.”

Đường Nguyên Minh cười cười: “Bác trai, cháu không cao như vậy, chỉ đến một mét tám mấy thôi.”

Thịnh Xán cười nói: “Cũng đã rất nổi trội rồi, thật là tuấn tú lịch sự, không tệ không tệ.”


Dù sao cũng là đứa nhỏ mình nhìn lớn lên, Đường Xán cũng rất thích Đường Nguyên Minh.

Hơn nữa năm đó Đường Nguyên Minh vừa trưởng thành đã được đưa vào quân đội rồi ở lại đó tận mười năm, dựa vào thực lực của bản thân mà leo lên cao, trong lòng Thịnh Xán cực kỳ tán thành Đường Nguyên Minh.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn nhịn không được đứng lên: “Ba, con không thoải mái lắm nên lên lầu trước.”

“Làm sao vậy con?” Thịnh Xán lo lắng hỏi.

Vừa rồi không phải còn rất tốt sao?

Thịnh Hoàn Hoàn không trả lời mà quay người lên lầu, từ đầu tới cuối không liếc nhìn Đường Nguyên Minh lấy một cái.

Thịnh Xán có ngốc cũng đoán được Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh đã xảy ra mâu thuẫn.

“A Minh, ngồi đi!” Thịnh Xán bảo Đường Nguyên Minh ngồi xuống: “Cháu và Hoàn Hoàn làm sao vậy?”


Theo Thịnh Xán thấy, Đường Nguyên Minh luôn là người làm việc rất có chừng mực, từ nhỏ lại đặc biệt thương Thịnh Hoàn Hoàn, cho nên nghĩ là bọn họ chỉ xảy ra chút mâu thuẫn nhỏ.

Đường Nguyên Minh lại nói: “Bác trai, cháu muốn đi thắp nén nhang cho bác gái với bác.”

Thịnh Xán không hiểu nhìn về phía Thịnh Tư Nguyên, Thịnh Tư Nguyên khẽ gật đầu với ông ấy.

Thịnh Tư Nguyên biết Đường Nguyên Minh đang muốn bày tỏ tâm ý của mình đối với Thịnh Hoàn Hoàn cho Thịnh Xán biết.

Khi Thịnh Giai Âm còn sống đã đặc biệt thích Đường Nguyên Minh, còn nói thẳng với vợ chồng bọn họ là hi vọng Đường Nguyên Minh có thể trở thành con rể Thịnh gia.

Nếu như Lăng Tiêu không đáng tin thì Đường Nguyên Minh là ứng cử viên không tệ.

Đi đến phía sau núi, Đường Nguyên Minh thắp nén nhang cho Thịnh phu nhân rồi trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Bác trai, cháu thích Hoàn Hoàn, lúc còn sống bác gái đã đồng ý cho cháu và Hoàn Hoàn ở bên nhau.”

Thịnh Xán dừng lại: “Cái này... Cái này…”

Vấn đề là ông ấy không biết chuyện này!

Từ khi ông ấy tỉnh lại, Hoàn Hoàn không hề nhắc đến tên của A Minh, hơn nữa hiện tại Hoàn Hoàn đang mang thai con của Lăng Tiêu, nhìn tâm tư của cô thì người mà cô thích chính là Lăng Tiêu.

“Bác trai, xin bác đồng ý cho cháu theo đuổi Hoàn Hoàn, cháu nhất định sẽ thương yêu bảo vệ em ấy giống khi còn bé, không để em ấy chịu chút tổn thương nào.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận