Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Đối mặt với dáng vẻ hùng hổ dọa người của phe Chu Tín, Thịnh Hoàn Hoàn lại cười, chỉ thấy cô dựa lưng vào ghế rồi khoanh hai tay trước ngực mà không nói gì, dáng vẻ cứ như núi Thái Sơn có sụp đổ thì cô cũng không biến sắc.
Đám người rất khó hiểu, Thịnh Hoàn Hoàn đang làm gì vvay65?
Thịnh Hoàn Hoàn đang chờ cảnh sát đến.
Sau một lúc lâu sống lưng của Thịnh Hoàn Hoàn mới rời khỏi thành ghế, bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng gõ lên bàn làm việc, ánh mắt nhìn vào bọn người Chu Tín và Dương Lập trở nên cực kỳ sắc bén.
Ánh mắt này làm người ta sinh ra khủng hoảng, thật lâu sau mới nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Không phải người của công ty chúng ta thì tốt, nếu có ai dám phá hư lợi ích của công ty, làm công ty bị tổn thất danh dự thì tôi nghĩ không chỉ tôi mà các vị đang ngồi đều không chấp nhận được đúng không.”
Mấy cao tầng trăm miệng một lời: “Đó là đương nhiên.”
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một loạt tiếng bước chân, cảnh sát xuất hiện bên ngoài cửa phòng họp.
Người dẫn đầu có cấp bậc cao hơn, anh ta giơ lệnh bắt giữ trong tay lên rồi nhìn đảo qua phòng họp một vòng, sau đó nghiêm nghị hỏi: “Ai là Dương Lập và Chu Tín.”
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, Chu Tín và Dương Lập biến sắc, trong lòng cực kỳ bất an và khó hiểu, chẳng phải cảnh sát nên tìm Thịnh Hoàn Hoàn và quản lý Lý sao?
“Ai là Chu Tín và Dương Lập?” Cảnh sát kia lại hỏi.
Đám người không hẹn mà cùng nhìn về phía hai người.
Chu Tín nhìn Thịnh Hoàn Hoàn một cái rồi từ từ đứng dậy: “Tôi là Chu Tín.”
Dương Lập cũng đứng lên: “Tôi là Dương Lập.”
Cảnh sát nói: “Chúng tôi tìm được một tủ bảo hiểm ở nhà của hai vị, ăn khớp với vật mất trộm mà quý công ty miêu tả, làm phiền hai vị đến đồn cảnh sát một chuyến với chúng tôi.”
Sắc mặt Dương Lập lập tức trắng bệch, cảnh sát tìm được tủ sắt sao?
Sắc mặt Chu Tín cũng rất khó coi: “Cảnh sát, có phải các người nhẫm lẫn gì không, tôi chưa từng nhìn thấy tủ sắt nào cả.”
Tủ sắt chỉ có một cái, tối hôm qua ông ta đã giao cho Dương Lập bảo quản, sao cảnh sát lại tìm ra một cái tủ sắt giống như đúc ở nhà ông ta?
Cảnh sát công chính nghiêm minh nói: “Cái này chúng tôi cũng không biết, cho nên mong Chu tiên sinh phối hợp tốt để chúng tôi điều tra, để tiện mau chóng tra ra chân tướng, trả lại trong sạch cho ông.”
Nói xong, anh bước qua bên cạnh một bước rồi ra lệnh: “Mang đi.”
Chu Tín không thể không đi cùng cảnh sát, trên đường đi ánh mắt ông ta luôn nhìn vào Thịnh Hoàn Hoàn.
Chỉ thấy vẻ mặt cô hết sức thản nhiên, khóe miệng mang theo ý cười như có như không.
Điều này khiến Chu Tín có dự cảm chẳng lành.
Mãi đến khi nhìn thấy Lý Vệ Lâm bên ngoài cửa phòng họp, Chu Tín mới đột nhiên tỉnh táo lại: Họ bị Thịnh Hoàn Hoàn gài bẫy rồi!
Nhưng lúc này Chu Tín tỉnh ngộ đã muộn, Trần Anh Kiệt đã mang người áo đen bắt được tối hôm qua chờ ông ta và Dương Lập ở đồn cảnh sát.
Làm cao tầng công ty, Thịnh Hoàn Hoàn và người trong phòng hội nghị đều bị cảnh sát hỏi chuyện.
Mà lúc này Tống Chí Thượng vốn nên dưỡng thương ở bệnh viện đột nhiên xuất hiện, trong lòng mọi người đã có lựa chọn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...