Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu
Lúc này tổng giám thiết kế Lý Nhị nói: “Mọi người đừng tức giận, Thịnh tổng chỉ suy đoán thôi, so với nói mấy lời vô dụng ở đây thì không bằng mọi người suy nghĩ kỹ xem trong số những người ngồi đây, ai không muốn dự án thành công nhất?”
Cô ấy đột nhiên ngừng lại: “Hoặc có thể nói là ai không muốn để Thịnh tổng thành công nhất.”
Thịnh Hoàn Hoàn tán thưởng nhìn Lý Nhị, mặc dù cô ấy không biết cái bẫy của bọn họ, nhưng chỉ dựa vào những lời vừa rồi đã đoán ra tâm tư của cô thì đúng là người thông minh.
Trong những người đang ngồi, ai không muốn Thịnh Hoàn Hoàn thành công nhất?
Các vị cao tầng không hẹn mà cùng nhìn về phía Dương Lập, và… Chu Tín.
Người ở đây không phải ngu, ngược lại họ đều là tinh anh.
Có thể thấy được dã tâm của Chu Tín rất rõ ràng, mà Dương Lập và Cao Tễ chỉ là hai con chó nghe lời dưới tay ông ta mà thôi.
Đám người ngẫm nghĩ rồi lập tức hiểu ra, ngay từ lúc bắt đầu hội nghị thì Dương Lập và Cao Tễ đã cố ý kích động họ, khiến họ bất mãn với Thịnh Hoàn Hoàn, dùng mọi cách truất quyền cô để đưa thực quyền vào tay Chu Tín.
Dương Lập thấy các cao tầng nhìn mình thì trong lòng ‘Lộp bộp’ một tiếng, lập tức thẹn quá hoá giận: “Các người nhìn tôi làm gì, dự án Đường Thị thất bại có lợi gì với tôi?”
Trong lòng Dương Lập cực kỳ bất an, vì sao Thịnh Hoàn Hoàn lại bình tĩnh như vậy
Câu nói này của Dương Lập chẳng có sức thuyết phục gì cả.
Những người ở đây ai không biết dự án Đường Thị này là do Thịnh Hoàn Hoàn lấy được, quyền kiểm soát cũng nằm trên tay cô, dự án này thành công sẽ giúp Thịnh Hoàn Hoàn triệt để đứng vững gót chân ở công ty.
Ai trong công ty không muốn để Thịnh Hoàn Hoàn thành công nhất, chính là nhóm người Chu Tín và Dương Lập này!
Nếu Thịnh Hoàn Hoàn nắm giữ quyền lực thì nhất định sẽ thay máu Thịnh Thế, bọn người Chu Tín và Dương Lập cũng đứng mũi chịu sào.
Tương phản, dự án này thất bại thì Thịnh Hoàn Hoàn sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào như vừa rồi, thực quyền sẽ rơi vào tay Chu Tín.
Làm tổng giám đốc một tập đoàn lớn thì có thể giành được bao nhiêu quyền lợi cho mình!
Đám người càng nghĩ càng cảm thấy là Chu Tín và Dương Lập làm, cả đám đều khó nén phẫn nộ. Chu Tín muốn đấu với Thịnh Hoàn Hoàn thế nào thì họ mặc kệ, nhưng không thể làm tổn thất lợi ích của công ty.
Lúc này Chu Tín lại tức giận nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tổng, dù cô muốn trốn tránh trách nhiệm cũng không cần kéo người vô tội xuống nước, cách phỏng đoán vô căn cứ này thật khiến người ta rét lạnh trái tim!”
Dương Lập lập tức gân cổ lên cãi: “Chuyện gì cũng phải nói đến chứng cứ, Thịnh tổng không có căn cứ đã suy đoán là người trong chúng tôi đánh cắp tủ sắt thì thật là buồn cười, cô còn ngại công ty không đủ loạn sao?”
Đám người cũng cảm thấy có lý, không có chứng cớ thì không thể biết tên trộm là ai, Thịnh Hoàn Hoàn lại dẫn lửa lên người Chu Tín là vì chối bỏ trách nhiệm.
Phải biết rằng lúc này trốn tránh trách nhiệm là không được, chẳng những không giải quyết được vấn đề mà còn làm công ty loạn hơn.
Chu Tín lạnh nói: “Nếu như cha của Thịnh tổng còn ở đây thì sẽ giải quyết vấn đề trước chứ không phải nghĩ cách làm sao chối bỏ trách nhiệm.”
Cao Tễ cười lạnh: “A, xảy ra chuyện chỉ biết chối, thật khiến chúng tôi hoài nghi Thịnh tổng có năng lực đảm nhiệm chức vị tổng giám đốc này không.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...