Nhưng sức chiến đấu của Hứa Quân có thể nói là rất kinh khủng, căn bản không đụng nổi vào người anh, chứ đừng nói đến đánh.
Hứa Quân đến trước mặt Phì Biểu đang run bần bật, lành lạnh nói: “Gọi điện thoại cho Bạo Long...Anh tốt nhất là cầu nguyện cho Bạo Long đến nhanh một chút, nếu không kẻ xui xẻo chính là anh!”
“Được...được... Tôi...tôi lập tức gọi cho anh Bạo Long”
Phì Biểu nuốt nước miếng, chỉ có thể gọi điện cho Bạo Long.
Nửa tiếng sau, Bạo Long mang theo mười mấy người, nhanh chóng đến câu lạc bộ Cú Mèo.
Khi Bạo Long mở cửa phòng làm việc ra, anh ta nhất thời kinh ngạc. “Anh Bạo Long, anh...cuối cùng anh cũng đến rồi” Trong phòng, mười mấy người tất cả đều quỳ trên mặt đất.
Đặc biệt Phì Biểu là thảm nhất, hắn ta không ngừng tự vả vào tai và miệng mình, máu từ mũi cũng đều chảy ra rồi.
Phì Biểu bây giờ mới hiểu ra, Hứa Quân tại sao lại bảo hắn cầu nguyện cho. Bạo Long đến câu lạc bộ nhanh một chút.
Vừa nhìn thấy Bạo Long, Phì Biểu như thấy được cứu tinh, quên mất phải tự vả tai mình.
Lúc này, Hứa Quân ngồi trên ghế ngoài ban công, cầm cái gạt tàn, chuẩn xác ném thẳng vào đầu Phi Biểu.
Hứa Quân nhìn Bạo Long từ trên xuống dưới, nói với Phì Biểu: “Có phải nghĩ là Bạo Long đến rồi, anh liền bình yên vô sự? Tiếp tục!”
“Chát chát chát!” Gần như không cần suy nghĩ, Phì Biểu lập tức tay năm tay mười tự vả mình.
Bạo Long cau mày, người xông vào náo loạn câu lạc bộ này, rốt cuộc đã làm gì Phì Biểu?
Hiển nhiên anh em nhà mình đều đã sợ đến vỡ mật rồi.
Bạo Long cũng không vội quan tâm đến Phì Biểu, mà cười lạnh hỏi Hứa Quân: “Người anh em, cậu đây là có ý gì? Cậu vô duyên vô cớ đánh người của tôi, có phải nên cho tôi một lời giải thích không?”
Bạo Long tuổi cũng không lớn, chỉ khoảng hơn 20 tuổi, hai mắt lộ ra tỉnh quang.
Hơn nữa bộ dạng của anh ta, cũng không thô ráp như Hứa Quân nghĩ, ngược lại vô cung tuấn lãng và lãnh khốc.
“Bạo Long, anh nên cảm ơn tôi!” Hứa Quân như không có gì mà nhún vai, cười nói: “Anh em tốt của anh Phì Biểu, chân tay không sạch sẽ, còn không biết tham của anh bao nhiêu tiền”
“Anh Bạo Long, đều là lỗi của em, khoản nợ một triệu của Thanh Y Đường kia, bị em ăn mất năm trăm nghìn. Anh Bạo Long, anh biết mà, năm ngoái mẹ em
bệnh nặng, em lại thích đánh bạc...”
Trước khi Bạo Long đến câu lạc bộ Cú Mèo, Hứa Quân đã làm rõ ngọn nguồn.
Thì ra mười triệu mà Bạo Long nợ Lâm Chi, anh ta đã sớm bảo Phì Biểu mang đi trả.
Nhưng những chuyện này, vẫn luôn là Chu Thông xử lý, anh ta thông đồng với Phì Biểu đem một triệu kia ra chia đều.
“Cút! Nếu còn có lần sau, tao chặt cụt tay mày!” Bạo Long cau mày gầm lên một tiếng.
Nhưng Bạo Long cũng không trừng phạt Phì Biểu, thậm chí còn lo Hứa Quân làm khó Phì Biểu, mượn cơ hội này mà đuổi Phì Biểu ra ngoài.
“Người anh em, cậu là người của Thanh Y Đường?” Bạo Long cười một cái, hỏi: “Một triệu đấy, Phì Biểu chỉ lấy có năm trăm nghìn, thế nên, tôi chỉ có thể trả cậu năm trăm nghìn.”
“Không vấn đề”
Những gì Bạo Long nói hợp tình hợp lý.
“Nhưng tôi có một điều kiện nho nhở” Bạo Long mắt hơi động, tiếp tục nói: “Thanh Y Đường mấy người, phải tiếp tục hợp tác với tôi. Quy tắc có thể thay đổi một chút. Tôi có thể trả trước cho Thanh Y Đường mấy người một triệu, đến khi khoản tiền này dùng hết, tôi lại tiếp tục trả.”
Thanh Y Đường là phòng khám trung y mà Lâm Chi mở.
Bạo Long là côn đồ, có nhiều lúc, anh ta và các anh em không thể đến bệnh viện.
Y thuật của Lâm Chi, và cả dược liệu của Thanh Y Đường, Bạo Long hoàn toàn tin tưởng.
“Đương nhiên là không thành vấn đề!”
Trước đây Bạo Long luôn thanh toán đúng hạn, vì một triệu này mà Lâm Chi đã mất đi một khách hàng là anh ta, Lâm Chỉ vẫn luôn cảm thấy rất tiếc nuối.
Bây giờ Bạo Long tình nguyện trả trước, không cần nghĩ cũng biết Lâm Chi sẽ vui mừng đến mức nào.
Tất cả thỏa thuận xong, Bạo Long ngồi xuống bên cạnh Hứa Quân, cười hi hi nói: “Người anh em, cậu biết đánh nhau như vậy, có hứng thú tham gia cùng chúng tôi không?”
“Không, Bạo Long, tôi rất coi trọng anh, anh nên suy nghĩ về làm việc cho. tôi!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...