Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo


CHƯƠNG 954
“Gần đây hình như anh cả gặp phải rắc rối gì đó.

Không chỉ có anh cả mà chú Đường cũng gặp rắc rối, hơn nữa rắc rối lần này cũng không nhỏ.

Nghe nói chú Đường không hoàn thành vụ án mà tám gia tộc lớn trấn áp.

Tông trưởng Cung lại cho bác Đường thời gian nửa tháng, nếu không phá án được nữa thì vị trí tông trưởng lần này sợ là sẽ rơi vào tay nhà họ Cố rồi.” Khi cậu năm Tào nói tới việc này, vẻ mặt càng thêm nghiêm nghị.
“Lần này nhà họ Đường sợ là sẽ xảy ra phiền phức lớn.

Nếu vụ án này không được giải quyết, nhà họ Đường có thể…”
Cậu năm Tào chưa nói hết lời nhưng mọi người đều biết ý của anh ta.
Nhất thời, tất cả mọi người đều không nói thêm câu nào, bâu không khí trong phòng trở nên ngột ngạt.
Nguyễn Hạo Thần để ly rượu trong tay xuống, đứng bật dậy đi ra ngoài.

Đương nhiên thư ky Lưu cũng theo sát không rời.
“Anh ba, anh muốn đi à? Không uống nữa sao?” Cậu năm Tào thấy Nguyễn Hạo Thần muốn đi, nhịn không được hỏi.
Nhưng Nguyễn Hạo Thần không trả lời mà đi ra khỏi phòng.
“Có thể thấy tâm trạng của anh ba không tốt lắm.

Đúng là không biết Tô Khiết suy nghĩ thế nào nữa? Đang yên đang lành sao lại ly hôn với anh ba? Hơn nữa tại sao cô ấy không thích anh ba chứ?” Theo ý của Cậu năm Tào, chuyện Tô Khiết không thích Nguyễn Hạo Thần là một chuyện vô cùng khó hiểu.
Đương nhiên, Cậu năm Tào nói những lời này là sau khi Nguyễn Hạo Thần đã ra khỏi phòng, cho nên anh không nghe được.
Nguyễn Hạo Thần không nghe được nhưng Tịch Xuyên nghe được, anh ta mỉm cười nói: “Chuyện tình cảm khó nói lắm.”
Tô Khiết không thích anh ba là tự do cá nhân của người ta, không tồn tại vấn đề có thể hay không thể?
“Nghe nói nhà họ Tô sắp phá sản, tình hình nhà họ Tô bây giờ rất tệ.” Cậu năm Tào đột nhiên nói một câu như vậy.
Tịch Xuyên nhìn Cậu năm Tào nhưng không nói gì? Tô thị phá sản sao? Có anh ba ở đây, sao Tô thị có thể phá sản được?
Chỉ cần chị ba nói một câu, không, cho dù chị ba không nói anh ba nhất định cũng sẽ cứu Tô thị.
Có lúc tình cảm sẽ khiến người ta làm việc nghĩa mà không chùn bước.
“Tôi cũng đi đây.” Vốn dĩ Tịch Xuyên là bị Nguyễn Hạo Thần gọi tới.


Bây giờ nếu Nguyễn Hạo Thần đã đi rồi thì anh ta cũng không dự định ở lại nữa.

Anh ta muốn trở về ở bên cạnh người phụ nữ của mình.
Cố gắng ở bên cạnh người phụ nữ của anh ta.
Anh ta cũng không muốn người phụ nữ của mình chạy mất giống anh ba được.
Mọi chuyện của anh ta đều rất suôn sẻ, không bao lâu nữa anh sẽ có thể cưới cô về nhà rồi.
Nghĩ đến đây, nét cười trên mặt Tịch Xuyên tươi thêm vài phân.

Đó là nụ cười của sự hạnh phúc và thỏa mãn.

Tuy đã trì hoãn hai năm nhưng bây giờ anh ta đã tìm vê được hạnh phúc của mình rồi.
Lần này, anh ta sẽ không bao giờ để mất cô nữa.

Hơn nữa nhìn thấy chuyện của anh ba, anh ta cảm thấy mình nên kết hôn
càng sớm càng tốt.
“Các người đều đi rồi để lại một mình tôi uống rượu với Tiểu Thất sao? Các người đúng là chẳng ra sao cả.” Sắc mặt Cậu năm Tào lộ vẻ không vui: “Nếu muốn đi thì đi thôi Tiểu Thất.

Chúng ta cùng đi.”
“Được rồi.” Tiểu Thất vội vàng đứng lên, dù sao anh ta cũng không uống rượu, hôm nay anh ta chỉ đến xem trò vui mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận