Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai


Mặt Bắc Minh Quân cũng càng ngày càng tái đi!
Thân là một nhân vật tai to mặt lớn có thân phận của thành phố A nếu để cho người khác biết được giờ phút này anh đang chật vật chở một người phụ nữ trang phục không ngay ngắn đi đua xe thì mặt mũi của anh để đi đâu?
Ai mẹ nó dừng xe lại mới là kẻ ngu ngốc đấy!
Bắc Minh Quân quyết tâm liều mạng nói với người phụ nữ trong ngực một câu: “Ngồi cho vững!”
Sau đó ‘vèo’ một tiếng, chiếc xe lao vùn vụt ra ngoài nhanh như chớp khiến cho hai chiếc xe mô tô của cảnh sát giao thông đuổi theo đằng sau bị bỏ lại…
*
Cố Tịch Dao không biết xe đã chạy bao lâu tận đến khi không nghe thấy được tiếng còi xe cảnh sát đuổi theo phía sau nữa cô mới từ trong ngực của anh ngẩng đầu lên.

Ngước mắt lên liền nhìn thấy khuôn mặt với góc cạnh rõ ràng và hàm dưới đang căng thẳng cắn chặt của anh.


Đường cong trên khuôn mặt anh tuấn như lạnh lùng của anh giống như được tạo ra bởi một nhà điêu khắc vĩ đãi.

Người đàn ông này… Thật sự quá đẹp.

Mỗi một chi tiết nhỏ trên gương mặt anh đều vừa đúng để có thể gọi là hoàn mỹ thậm chí ngay cả hầu kết ở dưới cổ cũng đều hiện ra sự nam tính hấp dẫn, tùy tiện thu hút tất cả giác quan của phụ nữ khiến họ mất không chế tiến tới sa vào trong đó…
Cô khẽ thở dài một tiếng, ông trời thật sự là không công bằng khi đã đem tất cả những gì đẹp đẽ nhất ban cho người đàn ông này.

Nhưng lại keo kiệt không ban cho cô cái gì.

Nghĩ tới điều này thân thể của cô bỗng nhiên lại cảm thấy lạnh lẽo, cô chuyển mắt nhìn qua cửa sổ xe về phía ven đường, hình như có cái chữ ‘Nhà nghỉ’ nào đó vừa lóe lên…

Cô theo bản năng gãi gãi cổ áo của anh, khàn khàn hắng giọng sau đó mới mở miệng vội vàng nói: “Dừng xe, ở đó…”
Anh đột nhiên phanh gấp!
Con mắt thuận theo hướng tay cô chỉ tùy ý nhìn sang hàng chữ Nhà nghỉ nhỏ ở ven đường bên ngoài cửa sổ xe không chút nghĩ ngợi lắc đầu, lạnh lùng nói: “Tôi không ở Nhà nghỉ ven đường!”
Không để ý tới anh kháng cự, Cố Tịch Dao tự mình giãy dụa muốn cởi dây an toàn đang buộc trên người bọn họ ra: “Tôi chỉ muốn tắm qua một cái.


Mới dính mưa cả người ướt đẫm vô cùng chật vật nên cô không thể cứ như vậy trở về gặp Dương Dương được, cô sợ sẽ làm con sợ cũng lại càng sợ phải nói cho con biết cái người mà cậu đã gọi là bà ngoại năm năm kia hóa ra lại…
Nghĩ đến đây trái tim cô lại thắt lại.

Mi tâm Bắc Minh Quân nhíu chặt lại, anh trừng hai mắt nhìn Nhà nghỉ nhỏ ven đường kia, lúc anh nhìn thấy rõ ràng tên của Nhà nghỉ thình lình hít sâu một hơi…
Bắc Minh Quân không nhìn lầm, hàng chữ bằng ánh sáng LED màu đỏ đang nhấp nháy trên biển hiệu điện tử kia chính là:【 Nhà nghỉ tình yêu】.

Anh chợt cảm thấy tê cả da đầu, bệnh thích sạch sẽ cộng thêm cố chấp nên Bắc Minh Quân mạnh miệng nói: “Không được! Tại sao cô lại muốn vào một Nhà nghỉ nhỏ bẩn thỉu như vậy?!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận