Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Trong lòng căng thẳng.
Hành động lần này của Tô Ánh Uyển rõ ràng là đang tuyên bố với thiên hạ, Cố Tịch Dao cô đi cướp đàn ông của người khác, là tiểu tam bị người người ghét bỏ.
Cố Tịch Dao nhăn mày, trên đời này còn ai oan hơn cô không?
Nếu cô sớm biết đêm nay là đầm rồng hang hổ có đánh chết cô cũng sẽ không tới!
Lúc này, trong đám người có người thấy chướng mắt hô lên
“Tổng giám đốc Bắc Minh trở lại bên cạnh Sunny đi!”
Có người dẫn đầu những kẻ khác thấy vậy cũng làm theo: “Đúng đấy, tổng giám đốc Bắc Minh anh giúp Sunny hoàn thành điều ước sinh nhật của cô ấy đi.
”
“Tổng giám đốc Bắc Minh, xin hãy trở lại bên cạnh Sunny.
.
”
“Xin tổng giám đốc Bắc Minh hoàn thành điều ước sinh nhật của Sunny…”
Tinh thần quần chúng càng lúc càng mãnh liệt.
Mọi người gần như đều nghiêng về phía Sunny.
Cố Tịch Dao không ngừng đổ mồ hôi, cô giống như cảm nhận được sau lưng có vô số ánh mắt độc ác đang lạnh lùng nhìn cô…
“Xin tổng giám đốc Bắc Minh trở lại cạnh Sunny! Xin tổng giám đốc Bắc Minh trở lại cạnh Sunny…”
Chỉ một thoáng người ở chỗ này giống như bị cảm hoá cũng không kịp nghĩ tới thân phận cao quý của tổng giám đốc Bắc Minh, bọn họ chỉ không chịu nổi người đẹp Tô bị người khác bắt nạt.
Bọn họ càng lúc càng kích động, cũng từ từ vây xung quanh Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao, càng lúc càng áp sát bọn họ.
Ánh mắt sâu thẳm của Bắc Minh Quân âm trầm, không nói lời nào.
Nhưng Cố Tịch Dao có thể cảm nhận được, bàn tay đang ôm eo cô càng lúc càng siết chặt.
“Tổng giám đốc Bắc Minh xin anh đừng phụ lòng si tình của Sunny…” Không biết ai hô to một tiếng.
Cố Tịch Dao chỉ cảm thấy bàn chân nhỏ của cô bị người ta đạp một cái, đau đến nhe răng.
Nhưng mà người chung quanh càng lúc càng nhiều, cô căn bản không nhìn thấy là ai đạp.
Cố Tịch Dao chỉ có thể chôn người trong ngực Bắc Minh Quân không lên tiếng.
“Tổng giám đốc Bắc Minh Sunny, tổng giám đốc Bắc Minh Sunny…”
Có lẽ độ nổi tiếng của Sunny quá cao, cũng có thể hình tượng của Sunny trong mắt công chúng quá tốt cho nên công chúng đứng về phía cô ta là lẽ thường tình.
Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Chỉ có điều Cố Tịch Dao lại không may mắn như thế.
Từ lúc cô mới bước chân vào đây đã được người ta chú ý như một nàng tiên cá, còn lúc này cô lại chật vật như chuột chạy qua đường bị người người đuổi đánh.
Đột nhiên ánh mắt như hồ sâu của Bắc Minh Quân tập trung lại một chỗ.
Sau đó anh chợt anh ôm ngang Cố Tịch Dao xông ra khỏi đám người, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, dưới cơn giận dữ của Bạch Điệp Quý, dưới ánh mắt mất khống chế của Tô Ánh Uyển, giận dữ rời đi.
Bước xuống du thuyền.
Cố Tịch Dao chôn đầu trong lồng ngực của Bắc Minh Quân, buồn bực nghe nhịp tim đập mạnh mẽ của anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...