Kể từ lúc gặp Sultana cùng ba mẹ Kiều ở quảng trường Phong ngữ dến nay đã một tuần lễ. Mà Duy Y trong một tuần lễ này cũng đã rõ tâm tình của mình. Rốt cuộc chị Sultana cùng Kiều Ngự Diễm ở chung một chỗ, đây không phải là việc tốt sao? Hai năm trước mình đã có chủ ý này, muốn đem Sultana cùng Kiều Ngự Diễm đến với nhau, sau đó mấy lần hẹn hò cô còn cố tình kêu chị Sultana, Ngô Soái và Kiều Y đi cùng. Nhưng càng về sau, Kiều Ngự Diễm tức giận, trêu tức cô lúc hai người hẹn nhau luôn luôn hẹn người khác. Cô mới từ từ không hẹn người khác nữa. Nhưng cô không nghĩ tới, Kiều Ngự Diễm đang qua lại với mình lại cũng đồng thời qua lại với chị Sultana……. Đây không phải là bất trung à? Chị Sultana hình như cũng rất thích Kiều Ngự Diễm, hai người vốn rất xứng đôi, nghĩ đi nghĩ lại, Kiều Ngự Diễm chỉ xem mình như con rối mà thôi, một khi mất đi cảm giác mới mẻ, mình cũng sẽ bị hắn bỏ rơi. Cho tới nay đó là tâm nguyện của cô là hắn bỏ rơi mình. Nhưng khi nghe được chị Sultana là bạn gái hắn, hơn nữa không biết hai người chính thức qua lại đã được bao lâu thì tâm tình liền trở nên tê dại không giải thích được. Dù thế nào thì tất cả cũng sẽ nhanh kết thúc. Hiện tại chờ hắn ngả bài với mình, mói hắn đã có bạn gái, không muốn cùng cô chơi trò trẻ con nữa. Mà anh Trạch Vũ cũng đã trở lại, có lẽ nguyện vọng của mình rất nhanh có thể thực hiện được……. Vào lúc này Duy Y đang chuẩn bị quần áo, bởi vì hôm nay vừa mới đi du lịch sau khi tốt nghiệp về, đi du lịch hai ngày ở Sơn Trang ngay cạnh thành phố G. Ba mẹ đi xã giao còn chưa về, kể từ sau khi công ty bar a thị trường, liên hoan đặc biệt nhiều, mọi người đều muốn đưa bạn đi, ba Duy đối với mẹ Duy là tuyệt đối trung thành, cho nên mỗi lần có xã giao mẹ Duy đều phải đi cùng. Lúc này chuông điện thoại vang lên, là Kiều Ngự Diễm gọi tới, Duy Y do dự trong chốc lát rồi bắt máy, khi hắn còn chưa kết thúc quan hệ, Duy Y không muốn chọc giận hắn. “Y Y anh ở khu chung cư, mình đi ăn gì đi!” Giọng nói Kiều Ngự Diễm cho thấy tâm tình hắn không tệ. “Được, anh chờ em một chút, em ra ngay đây!” Bởi vì sợ mọi người nhìn thấy cho nên Duy Y luôn không cho hắn vào khu chung cư, chuyện này làm hai người không ít lần cãi nhau, bởi vì có lúc về trễ, Kiều Ngự Diễm không yên tâm để cô một mình đi về khu chung cư, dù sao đoạn đường này cũng hơi xa. Cuối cùng Duy Y khóc, chuyện mới được giải quyết. Không lâu sau, Duy Y gặp Kiều Ngự Diễm, sau đó đi chợ đêm ăn uống, đây là điều Duy Y thích nhất. Kiều Ngự Diễm nhìn Duy Y ăn rất vui nhưng lại chỉ gắp thức ăn cho cô chứ mình không ăn. Hai ngày không thấy hắn thật sự nhớ cô. Vừa nghe thấy cô về liền dừng mọi công việc lại chạy đến tìm cô. Về phần hắn tại sao lại vui như vậy ắt có nguyên nhân. Hai ngày nay cô đi du lịch mà hắn nghe cô nói với Kiều Y, cô mua đồ thủ công để tặng, nếu như đoán không sai thì chính là đưa ình. Nghe đến mấy cái này, suốt tối hôm qua hắn ngủ không ngon, buổi chiều vừa nghe thấy cô về nhà hắn liền chạy tới. “Ăn ngon không?” Kiều Ngự Diễm cưng chiều hỏi, cũng chỉ có Duy Y nghe không hiểu là hắn cưng chiều cô như thế nào. Kiều Y cũng không được như vậy. “Cũng được!” Duy Y nói như vậy bình thường ý là rất thích. “Vậy thì ăn nhiều một chút, hai ngày nay đi chơi thế nào? Nghe nói chỗ đó không khí rất tốt, còn có một phần chân biển thế giới ca-ri-bê, bọn em đi chơi vui không?” “Dĩ nhiên vui á…….” Vừa nói đến hai ngày du lịch, Duy Y giống như nói trúng đề tài “Bọn em ở gẩn chỗ đó, có thật nhiều chuyện vui, anh biết không, em với Kiều Y chơi trò cảm giác mạnh, chính là trò chơi rơi từ trên cao xuống thấp, dọa chết người, Kiều Y sợ quá chút nữa khóc. Em không khóc. Còn có cái đó…….” Duy Y vừa ăn vừa kể lại những chuyện vui trong hai ngày qua, cảm giác kia giống như là hai người thân quen nhau lắm. Mà Kiều Ngự Diễm rất thích cảm giác thế. “Ở đó còn có đường phố rất đặc sắc, không có đi dạo sao?” Chờ Duy Y dừng lại Kiều Ngự Diễm hỏi tiếp. “Có đi nha, có thật nhiều đồ đẹp, nhưng đều là đồ đắt…….” “Vậy em có mua không?” “……..” Đang ăn mấy thứ linh tinh sau khi nghe mấy lời này không khỏi giương mắt nhìn Kiều Ngự Diễm, sau đó lại cúi đầu ăn “Không có mua!” “A! Vậy thì thật là tiếc…….” Sắc mặt của Kiều Ngự Diễm đột nhiên xụp xuống, chiếc đũa trên tay không kiềm chế được thu trở lại. Rõ ràng là cô có mua. Tại sao lại lừa hắn là không mua? Kiều Y hỏi có phải cô muốn tặng “Ai” không thì ngay lập tức cô trả lời “Đúng”. Chẳng lẽ trong lòng cô không có hắn sao? Hắn tính sai rồi sao? Trong lòng cô “Ai” là Bạch Trạch Vũ sao? Trong khoảng thời gian này mặc dù hai người không có tiếp xúc nhưng hắn vẫn lo lắng. Bàn tay Kiều Ngự Diễm cơ hồ muốn bóp vỡ cái ly đang nắm trong tay. “Anh vào nhà vệ sinh một chút, em từ từ ăn!” Giọng nói của hắn đột nhiên lạnh đi mấy phần. “A!” Duy Y không phát hiện ra Kiều Ngự Diễm có chút khác lạ, từ trước tới nay cô chưa từng quan tâm đến cảm nhận của hắn, không biết hắn thích gì, ghét gì, hai người đi ăn cơm toàn là chọn những món cô thích ăn, đi xem phim đều là những phim mà cô thích, đi dạo phố cũng chưa bao giờ suy nghĩ xem hắn có thích đi dạo phố hay không……. Đúng lúc Kiều Ngự Diễm đi khỏi có hai người vốn không nên xuất hiện lại xuất hiện ở đây. Bạch Trạch Vũ cùng Sultana. "Anh Trạch Vũ, chị Sultana, sao hai người lại ở đây?” “Bọn anh vừa đi ăn đám cưới anh Béo, đang chuẩn bị về lại gặp em ở đây.” Bạch Trạch Vũ tự nhiên nói cùng Sultana ngồi xuống, vừa lúc Bạch Trạch Vũ ngồi bên cạnh Duy Y, đối mặt với Sultana. Bọn họ tự nhiên nhận ra vị trí phía trước Duy Y có người ngồi, chỉ là không biết là ai mà thôi. “Anh Béo? Chính là chú mập mạp trong khu chung cư?” Dù sao Duy Y cũng kém Sultana mấy tuổi, anh Béo đại khái cũng bằng tuổi Kiều Ngự Diễm. gọi chú cũng là bình thường. “Đúng vậy, tiệc cưới của bọn họ tổ chức ở ngay phòng bên cạnh! Duy Y em đi ăn cùng ai vậy, sao lại đến nôi xa thế này?” Sultana giả vờ hỏi, dĩ nhiên cô ta biết Duy Y đi cùng ai tới đây. “Nha…….Ừ cùng một người bạn!” Duy Y có chút trốn tránh, vừa vặn phục vụ thấy khách tới, kịp thời đưa đồ ăn lên giải vây cho cô. “Ai, Duy Y của chúng ta đã lớn rồi, rốt cuộc cũng thành sinh viên đại học!” Bạch Trạch Vũ ca thán. Đúng lúc này, Kiều Ngự Diễm đã bình thường trở lại sau cơn giận đi từ nhà vệ sinh ra thấy được hai người vô cùng không muốn gặp. Nói vô cùng không muốn gặp, mọi người có thể hiểu được rằng hắn không muốn gặp Bạch Trạch Vũ, vậy tại sao Sulltana hắn không muốn gặp cũng đến đây? VẤn đề này phải nói đến chuyện xảy ra trong hai năm. Trong công ty đồn thổi rằng hắn với Sultana có quan hệ mập mờ mà hắn đối với chuyện này cũng không có bất cứ thái độ nào. Nghĩ tới thời gian lâu dài, mọi người cũng sẽ đem chuyện hoang đường này vào quên lãng. Dù sao nếu hắn phủ nhận, đối với Sultana mà nói là một sự tổn thương, đối với một phụ nữ mà nói bị một người đàn ông phủ nhận như vậy nếu bị truyền ra ngoài sẽ có rất nhiều dị nghị khó nghe. Dù sao cô ta cũng là một người mà Duy Y thích, hắn không muốn Duy Y quay đầu lại oán giận hắn. Cho nên đối với chuyện này hắn vẫn liều mạng nhưng là hai năm rồi hắn không ra mặt nhưng câu chuyện càng ngày càng sống động. Ba mẹ cũng biết hơn nữa còn thường hẹn gặp Sultana, chuyện này hắn cũng có thể mở một con mắt nhắm một con mắt. Sau đó cũng chính là ở quảng trường Phong Ngữ, mẹ Kiều vô tình để Duy Y biết chuyện này, vốn dĩ là không có tin đồn nhưng từ miệng mẹ Kiều truyền đi liền trở thành thật. Hắn không muốn Sultana làm tổn thương Duy Y, vì vậy ngày đó liền tìm cô ta nói chuyện, sau đó nghĩ lại, Sultana biểu lộ tình cảm với mình liền bị hắn cự tuyệt tại chỗ. Thì ra tin đồn trong công ty đều là do cô ta truyền đi……. Hai năm trước lúc nghe cô ta nói với Duy Y rằng cô ta thích mình, hắn nên bóp chết ý định kia ngay lúc đó mới đúng. So với Duy Y người phụ nữ này thật đáng sợ. Không biết Duy Y đơn thuần đã bị cô ta hù dọa bao nhiêu lần…….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...