Hai người đến một nhà hàng nổi tiếng nằm ỡ giữa sườn núi. Phòng ăn cũng không phải loại hoa lệ…….phong cách sắp đặt thiết bị theo như các cao bồi Tây Ban Nha kết hợp với không khí mát mẻ trên sườn núi cùng toàn cảnh G thị xa hoa. Không ít người trẻ tuổi thích phòng ăn như thế này G thị được xem là khu cao cấp nhất cũng là khu lãng mạn nhất. Kiều Ngự Diễm giống như bao trọn nhà hàng bởi vì lúc bọn họ đến không có một vị khách nào. Giống như tất cả đàn ông lịch sự khác hắn kéo ghế cho cô ngồi nhưng Duy Y hiển nhiên là không thích cô cảm thấy như vậy quá giả tạo. “Y Y em muốn ăn gì?” Nhân viên phục vụ đưa thực đơn lên Duy Y nhận lấy nhưng ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái để ở trên bàn “Em muốn ăn kem!” Ở chung một chỗ với hắn cô còn lòng dạ nào mà ăn uống. “Ăn xong bữa chính mới có thể ăn kem!” Kiều Ngự Diễm tự mình giúp Duy Y gọi món còn cố ý gọi cola cho cô, bởi vì tuổi còn nhỏ hắn cũng không muốn cho cô uống rượu, lần trước thấy cô ở nhà một mình cũng uống cola, hắn đoán cô sẽ thích. Sau gọi món ăn xong hai người im lặng, Kiều Ngự Diễm lấy từ trong túi ra một hộp nhỏ đưa tới trước mặt Duy Y. Đây là hắn đem về từ nước ngoài, lần đầu tiên nhìn cảm thấy Duy Y sẽ thích. Hắn không có thói quen tặng quà cho người khác, kể cả ba mẹ cùng em gái đều chưa bao giờ tặng. Có thể thấy hắn đối với cô rất thật tâm. “Tặng em, mở ra xem có thích hay không!” Kiều Ngự Diễm không biết rằng biểu hiện của hắn lúc này rất dịu dàng. Bất tri bất giác Duy Y đã buông xuống sợ hãi trong lòng, nhẹ nhàng mở chiếc hộp tinh xảo kia ra, Duy Y đoán nhất định là dây chuyền…….Đồ Kiều Ngự Diễm đưa đều sẽ là đồ quý giá. Bởi vì cái hộp xinh đẹp như vậy nhất định sẽ là đồ quý giá. Cho nên hắn không ôm hy vọng gì dù sao cô cũng không thích. Chỉ là khi mở hộp ra hai mắt Duy Y liền sáng rỡ lên, bên trong không phải là đồ trang sức gì quý giá mà là bảy con thú nhổi bông Cosplay tinh xảo,còn có Vua Hải Tặc. Thú nhồi bông nhỏ có cái đầu thật to, ngón cái nhỏ, đặc điểm mỗi nhân vật đều được thể hiện rõ ở bên trong. Đáng yêu đến nỗi Duy Y không thể rời mắt được. Duy Y thích xem phim hoạt hình, thích nhất là Vua Hải Tặc, tập nào cũng xem, Ngô Soái cũng thích, nếu như hắn biết được cô có một bộ thú nhồi bông mới nhất mới có trên thị trường hắn nhất định sẽ rất hâm mộ. Duy Y nhẹ nhàng cầm lên thú bông nhỏ “Luffy”, sờ trái, nhìn phải, còn có “Chopper” càng không bỏ ra được. Cái hộp còn có một tầng ở dưới thì ra là còn có thể cho thú nhồi bông thay quần áo. “Thích không?” Kiều Ngự Diễm thấy mặt cô hớn hở, cầm trong tay không bỏ được xuống đã biết đáp án nhưng hắn muốn nghe cô nói thích. Duy Y bị Kiều Ngự Diễm cắt đứt lúc này mới nhớ hắn tặng quà, thái độ thu lại không ít, nhàn nhạt trả lời một câu “Hoàn hảo!” Liền đem thú nhồi bông cất vào. Hắn tặng quà, mặc dù trong lòng rất thích nhưng cảm giác lại bị cắt đứt một nửa hiện tại không còn yêu thích như lúc đầu. Kiều Ngự Diễm nhìn bộ dáng cô rõ ràng rất thích lại làm bộ như không thích thật là bị đứa nhỏ này làm khó rồi. Đồng thời cũng cảm thấy cô như vây đáng yêu cực kỳ, so với thú nhồi bông trong tay cô đáng yêu hơn không biết bao nhiêu lần……. Duy Y nhanh chóng đem hộp quà nhận được để vào túi xách, phòng ngừa hắn muốn lấy lại. Mặc dủ không thích hắn nhưng cô rất thích thú nhồi bông nhỏ. Lúc này bữa ăn được đưa lên, Kiều Ngự Diễm lấy đĩa thức ăn trước mặt Duy Y đem tới trước mặt mình, giúp cô đem thịt bò bít tết cắt thành miếng nhỏ lại đưa về vị trí cũ, ý vị không cần nói cũng biết. Nếu để cho Denis thấy hắn như vậy, nhất định sẽ nói hắn bị điên rồi nhưng hắn muốn đối tốt với Duy Y từ bản năng. Tựa như người khác muốn đánh bạn một quyền mà bạn rất tự nhiên né tránh được. Nhưng Duy Y không thích cảm giác như vậy, chính cô tự làm được, sao hắn cứ phải quá mức thân mật như vậy làm cho cô phiền muộn, tặng một món quà cũng không biễu hiện cho cái gì. Thịt bò bít tết ở đây ăn thật ngon là nhà hàng ngon nhất mà cô từng ăn. “Y Y ăn cái này!” Kiều Ngự Diễm lấy từ trong đĩa của mình đưa cho cô một chút, lần này Duy Y cảm thấy hắn thật đang muốn lấy lòng cô. “Em không thích!” Vừa nói vừa dùng nĩa đẩy món kia ra, chỉ ăn phần của mình. Kiều Ngự Diễm không cảm thấy lúng túng, hắn cho cô thứ gì rất ít khi cô nhận nên cũng thành quen. Cứ từ từ hắn sẽ đợi cô. Một ngày nào đó cô sẽ chấp nhận hắn bao gồm cả yêu hắn. Thậm chí hắn cỏn hy vọng có được tình yêu của cô. Duy Y đem tất cả mọi thứ trong đĩa ăn sạch “Em ăn no!” Lúc nào thì có thể về? “Ăn một chút điểm tâm ngọt đi!” “Anh còn chuyện gì muốn nói, nếu không em liền đi về!” Mặc dù đang ở giữa sườn núi nhưng ở đây thỉnh thoảng vẫn có xe taxi đi qua không nhất định phải về cùng hắn. Kiều Ngự Diễm bỏ đồ ăn trong tay xuống, nhấp một ngụm rượu đỏ tầm mắt rơi trên người cô. Khi hắn cố ý lấy lòng cô, mời cô ăn cơm thế nhưng cô lại cứ như vậy kiêng kỵ mình. “Ngày mai là chủ nhật anh dẫn em đi đến một trang trại chơi, buổi sáng tám giờ anh sẽ đến đón em, em chuẩn bị đi!” “Ngày mai em còn phải làm bài tập!” “Buổi tối quay về rồi làm!” Hắn đương nhiên biết đây chỉ là cái cớ, nhìn tính cách của cô không thể ngày nào cũng ngồi học, nói không chừng lại hẹn Ngô Soái đi chơi. Trước mắt mà nói hắn biết Ngô Soái không thíc Duy Y, mà Ngô Soái cũng chỉ là xem Duy Y như là bạn học bình thường. Cho nên hắn mới không làm gì Ngô Soái, hắn để Ngô Soái bên cạnh Duy Y là có dụng ý riêng. “Em không muốn đi!” “Nếu như vậy anh sẽ mời cả ba mẹ em cùng đi!” Vừa nghe đến ba mẹ Duy Y giương mắt nhìn chằm chằm người đàn ông ngồi đối diện hận không thể đem hắn băm thành tram mảnh. Kiều Ngự Diễm nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, ánh mắt nhu hòa không ít “Y Y anh chỉ muốn ở chung một chỗ với em, về sau chúng ta sẽ thường xuyên ra ngoài hẹn hò, anh chỉ hy vọng em hiểu anh, tiếp nhận anh. Anh không muốn chỉ vì ba mà em ở chung một chỗ với anh!” “Em không nói muốn ở chung một chỗ với anh!” Hắn thích mình là một việc nhưng dù sao mình đối với hắn……. Nhìn thấy cô bài xích mình, Kiều Ngự Diễm biết nếu như có nói gì thêm nữa không khí sẽ càng khó chịu thêm. Mình đã biểu hiện lòng của mình, kế tiếp nên để cho cô từ từ thích ứng sự tồn tại của mình cùng với tiếp ứng nhận hắn. “Y Y tháng sau chính là sinh nhật mười sáu tuổi của em, em muốn cái gì?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...