Cô Vợ Bảo Bối Của Tổng Tài Lạnh Lùng
Ai mới là Hà thiếu phu nhân
Hôm nay chính là ngày đầu tiên đi làm của Nguyệt Nhi.
Cô vừa mới bước vào công ty khiến cho biết bao nhiêu ánh mắt nhìn về phía cô, những người đàn ông thì bị thu hút bởi vẻ đẹp và quyến rũ của cô.
Còn phụ nữ thì ganh ghét vì vừa mới vào công ty thôi mà đã làm người khác chú ý, mà không đơn giản còn được ngồi vào chức thư ký riêng của chủ tịch nữa chứ.
Bọn họ đều không biết, cho dù cô và Thiên Hạo không còn ở bên cạnh nhau nữa, nhưng dù sao cô vận là thiếu phu nhân của bọn họ.
Sau này ở trong công ty tuy cô làm chứ thư ký riêng cho chủ tịch, nhưng cô sẽ lấy danh phận Hà thiếu phu nhân ra khi ở trong công ty này, hay là ở bất cứ nơi đâu cô đều sẽ lấy danh phận này
A Phúc đi đến trước măt của cô "Nguyệt Nhi tiểu thư, chào cô.
Mời cô đi theo tôi lên phòng chủ tịch"
Môi cô hơn nhếch lên "Anh vừa mới gọi tôi là gì nhỉ?"
A Phúc lo lắng "Nguyệt Nhi tiểu thư"
Cô kêu căng nói "Gọi tôi là Hà thiếu phu nhân.
Đừng gọi tôi xa cách như vậy chứ,tôi cũng là chủ của anh đó"
Lời cô vừa nói xong thì liền có một đám người bước đến.
Một cô gái xinh đẹp quyến rũ cầm đầu bọn họ nói "Cô điên à, loại người không biết xấu hổ như cô mà lại tự nhận bản thân của mình là Hà thiếu phu nhân"
Cô gái kế bên cô ta nịnh bợ nói "Uyên tỷ nói quá đúng, chủ tịch của chúng ta chỉ thích mỗi một mình Uyên tỷ thôi.
Còn cô ta chỉ là người mới thôi mà đã lên giọng, coi chừng có ngày chủ tịch của chúng tôi giết cô vì cái tội dám ăn nói bừa bãi, mà nè tôi còn có điều muốn nói đó chính là chủ tịch không bao giờ thích cái loại rác...."
*Chát*
Lời của cô ta còn chưa nói xong thì đã bị một cái tác thẳng vào mặt cô ta "Sao cô dám nói chuyện với thiếu phu nhân của mình như vậy hả.
Cô có tin người chết là cô không" người đó chính là Ngọc Châu (t/g: Ai còn nhớ Ngọc Châu không điểm danh đêy)
Nguyệt Nhi thở dài một tiếng rồi hỏi "Ai mới là Hà thiếu phu nhân đây hả?"
Cô gái tên Uyên gì đó la lớn "Nè, Ngọc Châu có phải cô quá đáng lắm rồi không" cô ta tên là Bạch Uyên
Bạch Uyên khoanh hai tay lên trước ngực mình "Lúc nãy cô hỏi ai mới là Hà thiếu phu nhân đúng không vậy để tôi nói cho cô biết.
Tôi chính là Hà thiếu phu nhân"
"Hà thiếu phu nhân tứ khi nào lại là cô vậy Bạch Nhi" giọng nói đó rất lạnh lùng, chỉ nghe thấy giọng nói thôi mà mắt của Nguyệt Nhi đã cay cay, tim cô đập nhanh hơn.
Người đó không phải ai khác mà chính là Hà Thiên Hạo người cô từng yêu sâu đậm, à không phải là từng mà phải nói là người cô yêu hết cuộc đời của mình
Bạch Uyên đi tới nắm lấy tay Thiên Hạo "Hạo Hạo à, trước sao gì em cũng sẽ là thiếu phu nhân thôi"
Môi Nguyệt Nhi hơi nhếch lên vì hai chữ *Hạo Hạo* cô ta dám cướp biệt danh của cô dành cho anh sao
*Chát*
Lại một cái tán nữa vang lên, lần này người đánh là Nguyệt Nhi và người bị đánh là Bạch Uyên, cô ta ôm mặt quát lớn "Cô bị điên sao, sao cô lại đánh tôi"
Bây giờ Nguyệt Nhi rất tực giận, cơ thể cô giống như sấp bùng nổ "Ai cho phép cô gọi anh ấy là Hạo Hạo hả, cô còn dám gọi anh ấy như vẫy thì tôi liền cắt lưỡi cô đó"
"Anh à, cô ta uy hiếp Uyên" cô ta ủng nĩu với anh
"Cút" lời nói của anh rất ngắn gọn nhưng đủ cho người khác sởn cả gai óc
Anh đi đến bồng Nguyêt Nhi lên rồi đi vào thang máy.
Hành động đó của anh khiến biết bao nhiêu người trong công ty đểu phải trầm trồ "Gì vậy, đây là lần đầu tiên thấy chủ tịch dịu dàng với phụ nữ như vậy đó.
Không phải người khác nói chủ tịch có vần đề về giới tính sao ta"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...