Cô Vợ Bá Đạo Của Trương Tổng


“Dạ vâng ạ, con dậy sớm chút để hóng gió với bà ạ.”
“Tối qua mẹ ngủ có ngon không?” Mẹ chồng tiến đến ngồi cạnh bà nội.
“Mẹ ngủ ngon, các con cũng vậy chứ?”
“Dạ vâng ạ.”
“Sao nay con dậy sớm thế, không ngủ thêm chút nữa đi cho lại sức đã chứ.”
“Dạ con khỏe ý mà, bà với bố mẹ cứ yên tâm ạ.”
Ông Thành đang ngồi đọc báo trong phòng khách về tin tức thị trường hôm nay thì thằng cháu, con quý tử từ trên cầu thang đi xuống nheo mắt vì chưa tỉnh ngủ hỏi.
“Sao mọi người dậy sớm thế ạ? Giờ vẫn sớm mà?”
“Ra kia nhìn xem mấy giờ rồi mà sớm? Ngày xưa lúc chưa có vợ thì toàn đi cái lúc gà còn chưa gáy về cái lúc cả nước họ đi ngủ mà hôm nay lại ngủ đến 7 rưỡi chưa dậy.” Anh cũng chả biết nói thì vì những lời đó bố nói đều là sự thật.
Nhưng bố mẹ và bà cứ yên tâm đi sau ngày hôm nay thì anh sẽ thay đổi hoàn toàn, sẽ là một người đàn ông của gia đình nếu như không muốn nói là người đàn ông cuồng vợ.
“Dạ, bữa sáng đã được chuẩn bị xong.

Mời lão phu nhân và mọi người xuống dùng bữa ạ.” Người làm từ trong nhà cung kính mời mọi người vào trong thưởng thức bữa sáng.
Vì đám cưới được tổ chức vào thứ 6 và thứ 7 là ngày nghỉ nên mọi người có quây quần bên nhau đi chơi, đi mua sắm.


Hôm nay là ngày nghỉ nên anh sẽ đưa bà, mẹ và vợ đi mua sắm một chút kỉ niệm.
“Hôm nay Khánh có rảnh ko cháu? Đưa bà với mẹ và vợ đi siêu thị chút.” Bà nội y như là có thần giao cách cảm với anh vậy, Anh đang định rủ bà thì bà lại rủ anh trước, bà như đọc được suy nghĩ của anh luôn vậy.
“Dạ được ạ.

Để cháu đưa mọi người đi.”
Sáng hôm nay cả nhà được thưởng thức món bánh mì sốt vang.

Món ăn vô cùng thích hợp cũng cấp đầy đủ dinh dưỡng bà năng lượng cho một ngày dài làm việc.
“Bữa sáng hôm nay trông ngon quá ạ.”
“Có ngon bằng anh tối qua không?”
Anh ghé thầm vào tai cô nói nhỏ nhưng cũng đủ để mặt cô đỏ lên hư quả cà chua.
Đang ăn uống ngon lành mà anh nói xong cô nổi hết cả da gà, da ốc.
Cô quay sang chê miệng lại gõ nhẹ lại vai anh một cái.


Bà nội với mẹ thấy thế thì cũng phần nào đoán ra được câu nói anh thì thầm với cô.

Nói là nói nhỏ, thì thầm với nhau nhưng có khi định nghĩa thì thầm của anh là cả làng cả nước nghe thấy.

“Thôi, hai đứa ăn đi.” Mẹ chồng nhắc nhở hai con nhanh chóng ăn sáng.

“Thằng Thành đâu rồi, sao nghe điện thoại lâu thế?”
“Chắc là anh ấy đang giải quyết việc gì rồi mẹ ạ.

Mẹ cứ ăn trước đi ạ, để con chờ anh Thành rồi ăn sau cũng được.”
“Thôi không cần đâu, con cứ luôn đi, kệ nó.

Lát vào rồi nó ăn sau.

Bà là hình mẫu bà nôi, mẹ chồng quốc dân của tất cả con dâu trên cả nước.

Cái cũng thương cháu, con dâu hơn cả thằng cháu đích tôn.

Hiểu lúc chính Khánh còn không biết mình mới là cháu ruột của bà, là con ruột của bố mẹ hay Thanh Nhã là con ruột luôn quá..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận