Cô Vệ Sĩ Lạnh Lùng Của Thiếu Gia Vô Cảm
Sáng sớm hôm sau .
-Không khí thật trong lành _Nó thầm nghĩ trong lòng .
-Dậy sớm nhỉ_Người phía sau nói.
-Anh rỗi nhỉ , ở đó mà quản chuyện của tôi_Nó nói nhếch môi cười khinh.
-Cô ....._Thế Vĩ tức giận .
-Được coi như tôi nhường cô _Thế Vĩ nói.
-Thua là thua còn nhường với chả nhường thật là lãng xẹt _Nó nói đôi mắt khiêu khích ám chỉ giọng điệu khinh bỉ xen chút ý cười nhưng những hành động đó đầu rất nhẹ nhàng .
-Hừ ... được lắm _Thế Vĩ tức giận trên mặt hiện ba vạch đen nói với nó .
-Bây h cô hãy chạy quanh nơi này 10 vòng sau đó hít đất một trăm cái làm xong đến gặp tôi _Thế Vĩ nói quay lưng bước đi ý cười hiện rõ trên mặt sau khi quay lưng đi.
Nó không nói j đeo hearphone thể thao , bắt đầu chạy nơi này khuất nắng vì có ngôi biệt thự cao che khuất ánh sáng mặt trời vì thế nó không thấy mệt lắm , mà nếu chạy quanh nối biệt thự này thì nếu nói chính xác là nó phải chạy 3km cho 10 vòng đó .
Xong chừng ấy vòng nó nhẹ thở hắt ra chạy nhẹ nhàng để điều chỉnh nhịp tim ổn định , một chai nước bay tới trước mặt nó khá nhanh chụp lấy trước ánh mắt tròn dẹp của Thế Vĩ có thể là ngạc nhiên vì nếu nó không chụp được thì đầu nó sẽ u một cục thứ mà Thế Vĩ vứt tới nó là một chai ngước một lít rưỡi thật là tên này muốn ám sát nó đây mà may mà nó nhanh.
Ngồi bệt xuống thảm có nó thở hắt ra có lẽ lâu không tập luyện nên nó thấy hơi mệt .
-Đừng trẻ con như thế anh bao nhiêu tuổi rồi mà còn chơi cái trò thù hằn ấy thật là _Nó nói.
-Hừ ..cô đúng là may mắn thật sự _Thế Vĩ nói .
-Cô còn một trăm cái hit đất đấy _Thế Vĩ nói .
-Anh đếm hay tôi tự đếm _Nó nói .
-Tôi đếm sợ cô quịt _Không biết từ bao h Thế Vĩ thích nụ cười của nó dù nụ cười ấy không phải là thật mà là giả tạo che lấy nụ cười thật lòng khiến cậu không ít thắt mắt về nó .
-Hazzzzz tôi ...không ...quịt đâu _Tiếng nó nhỏ dần lí nhí trong miệng mêt mỏi nó liên tục thở dài khuôn mặt trắng chói dưới ánh mặt trời dù dung mạo không đẹp cho lắm như từ khi siêng năng tập thể dục nó đã có vóng dáng cân đối chuẩn siêu mẫu .
-Cô nói j chứ _Thế Vĩ gióng tai nghe.
-............._Nó im lặng hít đất .
-Thôi được tùy cô_Thế Vĩ bỏ đi khó hiểu khi nhìn thấy ánh mắt buồn của nó bất chợt làm tim cậu nhói lên tự trách bản thân suy nghĩ đến cô ta làm j rồi bước vào trong nhà để nó một mik ngoài vườn .
-Tại sao ai cũng không tin tôi trong khi tất cả mọi niềm tin tôi đều dành cho mấy người phản bội tôi mấy người ngây thơ quá đó làm tôi đau mấy người nghĩ tôi sẽ để yên ak ăn một trả mười ấy _Nó tự nói với bản thân .
Chiều tối nó ăn cơm trong nhà .
-Tôi sẽ cho cô biết lịch học _Thế Vĩ nói cắm cúi ăn mà không nhìn nó .
-.............._Nó im lặng nghe Thế Vĩ nói tiếp .
-Thứ 2 đến chủ nhật : Từ lúc 6 h chạy quanh khu này 10 vòng hít đất 100 cái để khởi động cứ như thế mỗi ngày cho đủ một tuần như thế cô sẽ dần quen với việc tập luyện cái này chỉ là tuần này thôi còn lịch của tuần sau là như sau .
-Thứ 2 : Những thứ trên tôi sẽ gọi là khởi động trước khi học cô cứ khởi động trước , rồi sau đó là môn học karatedo , luyện súng (cái này y như súng thật nhưng chỉ là cái vỏ bề ngoài vậy thôi thật ra là súng giả để đảm bảo an toàn và không phạm pháp) .
-Thứ 3 : Khởi động , taekwondo , judo ,karate.
-Thứ 4 : Khởi động , luyện sức bền phóng , tập phóng phi tiêu độc.
-Thứ 5 : Thực hành tôi sẽ khảo sát cô .
-Thứ 6 : Võ Thái bla bla .
-Hai ngày còn lại cô được nghĩ _Thế Vĩ ngưng nói .
-Được _Nói rồi nó quay bước đi .
Một ngày vô nghĩa trôi qua nó giường như nhớ được cái j ấy cảm giác thật sự quá rối bời khiến nó cứ chìm trong tâm tư trống rỗng .
(Mik không giỏi về việc miêu tả thật sự mà nói là rất tệ cho nên lời kể không sinh động lắm các bận thông cảm cho mik nha lời văn của mik có chút súc tích).
(Cái này mk đăng trước ba ngày sau mới có chap ms nha các bạn).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...