Cố Tổng Thiếu Phu Nhân Lại Làm Loạn Rồi
Cố Tử Minh đang định uy hiếp ba mẹ của Tuệ Di thì Chu Hạo từ ngoài đi vào. Vừa nhìn thấy cố Tử Minh anh đã vung tay cho Hắn một đấm thật mạnh vào mặt.
Hắn bị đánh bất ngờ không kịp chống đỡ nên cứ thế mà mất đà lùi về sau vài bước.
"Cố Tử Minh mày còn dám vác mặt tới đây à? ".
Chu Hạo nắm chặt cổ áo sơ một của Tử Minh, định cho hắn thêm một đấm nữa. Hắn đã phản ứng kịp tránh đi nắm đấm của anh.
"Chu Tuệ Di đâu? ". Cố Tử Minh lạnh giọng hỏi Chu Hạo.
Mọi người nhìn vào sắc mặt của Tử Minh thì cũng biết cơn giận của hắn đã tới đỉnh điểm.
Chu Hạo chỉ hời hợt trả lời giọng nói cũng như đang kiềm chế cơn tức giận của mình.
"Mày không có tư cách biết Tuệ Di đang ở đâu, tao không ngờ mày là loại người như vậy. Nếu biết trước kết quả này tao nhất định không để Tuệ Di đi theo mày. "
Tử Minh không hiểu, rốt cuộc bản thân đã làm gì mà cả gia đình Tuệ Di đều căm ghét hắn. Thấy Tử Minh không hiểu, Chu Hạo lấy chiếc điện thoại mà Tuệ Di để lại mở đoạn tin nhắn mà hắn đã gửi cho cô, đưa cho tử Minh xem.
Tử Minh cầm lấy chiếc điện thoại trên tay Chu Hạo, hắn nhìn thấy đoạn video hắn cùng với Tĩnh Nhược đang âu yếm nhau trong khách sạn. Còn những lời nói gây tổn thương mà ai đó đã sử dụng điện thoại của mình để nhắn cho cô.
“Không phải tôi nhắn”.
Tử Minh lầm bầm trong miệng, Chu Hạo giật lấy điện thoại trên tay tử Minh.
"Về đi, sau này đừng tới đây nữa. Tuệ Di không muốn nhìn thấy mặt cậu nữa đâu. "
Chu Hạo đẩy Cố Tử Minh ra khỏi cửa nhà rồi khóa cổng lại.
Hắn đứng thất thần trước cửa nhà cô, rốt cuộc chuyện này là sao?. Là kẻ nào muốn phá hoại hạnh phúc của hắn và Tuệ Di. Câu hỏi đó liên tục lập lại trong đầu của hắn.
____
Tĩnh Nhược biết tử Minh đã về nước, cô ta cũng đã sắp xếp thời gian trở về. Vừa tới sân bay cô ta đã bắt xe đến nhà của Quân Khiêm.
Quân Khiêm ngồi trên ghế, anh đang vui vẻ xem đoạn video mà Tĩnh Nhược gửi cho mình.
"Xem ra anh rất thích thú với đoạn video đó ".
Giọng nói chua ngoa của Tĩnh Nhược làm Quân Khiêm khó chịu, anh quay lại nhìn thấy cô ta đã đi vào phòng khách.
Quân Khiêm nhíu mày nhìn Tĩnh Nhược. "Sao cô vào được đây? ".
Tĩnh Nhược mỉm cười ngồi xuống ghế. "Em thấy cửa không khóa, nên là em vào. "
“Sau này đừng tự tiện vào nhà của tôi”. Quân Khiêm lạnh giọng cảnh cáo.
Tĩnh Nhược chỉ mỉm cười, cô ta tự rót cho mình một ly nước, sau khi uống nước Tĩnh Nhược mới nói.
“Anh có muốn trở thành chủ tịch của Cố Xuyên không?.”
Quân Khiêm ngước nhìn Tĩnh Nhược. "Bằng cách nào? ".
Tĩnh Nhược mỉm cười. "Đơn giản thôi, gửi đoạn clip này cho Cố lão gia và tất cả cổ đông của Cố Xuyên. Với nội dung là. Chủ tịch Cố Tử Minh cưỡng bức thư ký của mình trong chuyến công tác nước ngoài. "
Tĩnh Nhược uống một ngụm nước rồi nói tiếp. " Nếu đoạn video này được lan truyền rộng rãi, tới tai của những tờ báo lá cải thì danh dự của Cố Tử Minh sẽ mất sạch. "
Quân Khiêm nghe Tĩnh Nhược nói cũng có lí, anh nhìn cô ta, không ngờ Tĩnh Nhược thông minh hơn anh nghĩ.
" Tôi cũng không ngờ, cô có thể nghĩ ra chuyện này đấy. "
" Nếu chuyện này thành công, như đã hứa anh phải chia cổ phần cho em. Còn nữa lợi nhuận mà cố Xuyên kiếm được cũng sẽ chia đôi".
"Được thôi. " Quân Khiêm không suy nghĩ mà đồng ý.
Tĩnh Nhược hại được Cố Tử Minh nhưng chưa giải quyết được Tuệ Di.
"Còn chuyện của Chu Tuệ Di, anh đừng xía vào đấy. Em sẽ giúp anh dọn dẹp thứ cản trở kia. Sau khi thành công chúng ta cũng sẽ kết thúc hợp tác. "
“Được thôi”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...