Ngôn Bảo ở sau lưng Cố Văn, quay đầu lại thì thấy Mạch Lam đang đi vào văn phòng, cậu ta giơ tay võ võ Cố Văn: “Tổng giám đốc Cố, cô Mạch Lam đã đi vào phòng hội nghị” Cố Văn quay đầu nhìn thoáng qua, thản nhiên nói: “Cứ để cô.
ấy vào đi”
“Nếu cô Mạch biết được chân của anh không sao nữa, không biết sẽ có cảm tưởng gì đây, dù sao quan hệ của hai người các anh rất tốt, nếu cô ấy biết chuyện anh giấu cô ấy, nói không chừng sẽ rất tức giận đó”
Bạch Lâm Anh ở phía sau Cố Văn, quan hệ hai người bọn họ bây giờ rất tốt, hơn nữa anh ta đang giúp Cố Văn xử lý sự việc, nếu cô Mạch đã biết chân của Cố Văn đã khỏi nhưng lại không nói cho cô ấy hay biết, không biết tình cảm giữa cô ấy và Cố Văn có thể nào xuất hiện rạn nứt không.
“Ôi không cần quan tâm đến mấy cái này đâu” Cố Văn hiện tại không có tâm trạng giải quyết những chuyện này, trước tiên cứ giao hết cho Bạch Lâm Anh xử lý, thời gian này anh.
cần ở bên cạnh chăm sóc vợ của mình.
Mộc Mai đã trở về biệt thự rồi, nhưng tình trạng vân không ổn, có đôi khi sẽ tỉnh táo một chút, có lúc lại rơi vào trạng thái ngốc nghếch, chẳng nhận ra một ai cả.
Còn hai ngày nữa là đến sinh nhật của Mộc Mai, anh hy vọng cô ấy có thể tốt hơn cùng anh đón sinh nhật của cô.
Hai người họ đã lâu rồi đều không nói nói cười cười với nhau, kể từ lần trước Mộc Mai sinh con trong kho hàng, hai người bọn họ đều sớm hờ hững lạnh nhạt, bất kể anh cố gắng thế nào, Mộc Mai vẫn không hề nhận ra anh.
Anh bước tới cửa, dự định ngồi lên xe nhanh chóng rời đi, nhưng cánh cửa đã bị người khác chặn lại, ba người ngẩng đầu nhìn lại mới thấy thì ra là Ninh Thanh Trúc.
Bạch Lâm Anh nhìn người phụ nữ này thấy ghê tởm, lúc trước cô ta vì Cố Văn không có thực quyền liên chạy đến bên Cố Nam, hơn nữa lại mang toàn bộ dữ liệu của Cố Văn bán cho Cố Nam, người phụ nữ này cũng tuyệt đối không phải hạng người tốt đẹp gì.
“Cô đến đây làm gì? Ba người chúng tôi đều không muốn gặp mặt cô.
Cố Nam bây giờ vấn còn trên đó, cô đến đây là muốn làm gì? Quay lại đây là muốn ngụy biện cho chính mình sao?”
“Anh họ, em có chuyện muốn nói với anh, cầu xin anh nghe em nói mấy câu, em từ đầu là bị ép buộc, Cố Nam là tổng giám đốc công ty, mà em chỉ là một trợ lý nhỏ nhoi mà thôi, anh ta ép em làm mấy chuyện này em cũng chẳng muốn, anh biết em đối xử với anh thế nào mà”
Em không muốn ra khỏi nhà họ Cố, em cũng không muốn ra khỏi công ty, càng không muốn rời khỏi anh, ban đầu bởi vì lý do này mà em mới ở cùng với Cố Nam, anh có thể để em ở lại bên cạnh anh được không?”
Ninh Thanh Trúc kéo cánh ta Cố Văn, không cho anh đi, sự.
việc bây giờ đến nước này rồi, Cố Nam cũng đã rút khỏi công ty, chính cô tuyệt đối không muốn bị đuổi việc.
Cho dù trước mặt Cố Văn lôi kéo cũng nhất quyết đòi phải ở lại, nếu không thì tương lai của chính cô cũng chẳng có gì cả.
Cố Văn rụt tay lại, lấy khăn giấy ra lau quần áo của mình: “Cho đến bây giờ tôi cũng không biết cô đối với tôi lại sỉ tình đến như vậy đâu đấy.
Hơn nữa một mảnh tình sỉ này đối với tôi mà nói nó chẳng đáng giá một đồng.
Cô đã lựa chọn thì chính mình hãy tự gánh vác hậu quả đi”
“Anh họ, anh không thể đối xử với em như vậy, chẳng lẽ anh lúc trước quên gia đình em đã giúp đỡ ông nội anh như thế nào sao? Nhà em dù sao cũng có ơn với nhà anh, anh không thể đối xử vô tình bạc nghĩa với em như vậy được” Ninh Thanh Trúc khóc lóc nước mắt nước mũi thay phiên nhau chảy xuống, cô ta muốn giành lấy sự để ý và tình cảm của anh.
Chỉ tiếc là Ninh Thanh Trúc đã đánh giá thấp sự lạnh lùng của Cố Văn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...