Hứa Tịnh Nhi cứ nghĩ miên man quên cả ăn, mãi đến khi bên tai vang lên giọng nói dịu dàng của Tả An: “Tịnh Nhi, sao lại không ăn thế? Không hợp khẩu vị à?”.
Cô bị lời nói của anh ta kéo trở về thực tại, vội đáp: “Không, không”.
Liếc một vòng các món ngon trên bàn, cô vội kiếm cho mình một lý do: “Tại nhiều món ngon quá, không biết nên ăn món gì trước”.
Tả An cười một tiếng, anh ta quyết định thay cho Hứa Tịnh Nhi, múc một bát cháo đậu đỏ, đặt ra trước mặt cô nói: “Thử món này trước đi, chẳng phải em thích ăn đậu đỏ sao?”.
Hứa Tịnh Nhi thản nhiên tiếp nhận: “Cảm ơn”.
Tả Tư thấy thế, lại châm chọc: “Đúng là ngọt ngào âu yếm quá!”.
Không ai đáp lời, cô ta cũng không thấy ngượng, tiếp tục ăn đồ ăn của mình.
Ăn sáng xong, Tả An bị ông Tả gọi vào phòng làm việc, Hứa Tịnh Nhi muốn tránh né Tả Tư và Cố Khiết Thần, nên cũng đi về phòng.
Cô ngồi bó gối trên sofa, cuối cùng cũng được yên tĩnh một mình để nghĩ kỹ lại chuyện tối hôm qua.
Đến đây gặp cô Bạch, là việc khiến cô ngạc nhiên nhất!
Mối quan hệ giữa cô Bạch và ông Tả rất thân thiết, một người phụ nữ có thể ngồi lên đùi một người đàn ông, nếu nói bọn họ không có gì mờ ám thì cô không tin.
Nhưng cụ thể là bọn họ có quan hệ gì thì cô không biết.
Cô Bạch mà trước đây cô biết không phải là người sẽ phản bội chồng để đi ngoại tình, ba năm cô ra nước ngoài, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hứa Tịnh Nhi nghĩ một hồi, cắn môi lưỡng lự, cuối cùng vẫn cầm điện thoại lên, nhắn tin cho Tiêu Thuần.
Cô không hề nhắc gì đến những chuyện cô nhìn thấy, chỉ khéo léo hỏi han xem tình cảm bố mẹ Tiêu Thuần dạo này thế nào.
Tiêu Thuần trả lời rất nhanh: Sao đột nhiên lại hỏi chuyện này? Trước giờ vẫn vậy, ngày trước từng cãi nhau một trận vì chuyện của Vân Nhu, sau đó bố mình để Vân Nhu đi, hai người lại sống hòa thuận với nhau, không nóng không lạnh.
Tức là cô Bạch hiện tại vẫn đang trong mối quan hệ hôn nhân với chồng.
Vậy giờ cô Bạch qua lại với người đàn ông khác, có phải vì chuyện ngày xưa làm cô ấy tổn thương, dẫn đến mất đi tình cảm với chồng, mới ngoại tình với ông Tả không?
Bởi vì không ly hôn, cho nên ông Tả chỉ duy trì mối quan hệ bí mật? Cho nên tối qua lúc nghe thấy tiếng động, mới vội vàng đuổi theo, thậm chí còn định ra tay?
Nói như vậy cũng có lý.
Nếu như cô Bạch là người của ông Tả, vậy thì… sau khi ông cụ Cố bị ngã, trở thành người thực vật, Cố Thị lập tức rơi vào nguy cơ, Tả Thị nhân cơ hội chen chân vào.
Còn cô Bạch với tư cách là bác sĩ tâm lý của ông cụ Cố, đứa con gái nuôi mà ông ấy rất tin tưởng, thường xuyên đi ra đi vào nhà họ, có khi nào… cô ấy chính là người làm hại ông nội không?
Nghĩ đến khả năng này, ánh mắt của Hứa Tịnh Nhi bỗng thay đổi.
–
Trong phòng làm việc.
Ông Tả ngồi trên ghế xoay, đôi mắt đen sâu nhìn người đàn ông thanh tao nhã nhặn đang đứng trước bàn, ông ta trầm tư một lúc rồi nói: “Lại đây, xem cái này đi”.
Tả An gật đầu, bước lên trước.
Ông Tả mở laptop trên bàn làm việc ra, gõ mật khẩu vào, rồi mở video lên.
Vừa xem video, chân mày của Tả An vừa khẽ cau lại, ánh mắt trầm xuống, hai tay cũng dần nắm lại.
Sau khi đoạn ghi hình kết thúc, anh ta vẫn giữ tư thế cứng ngắc, không động đậy.
Ông Tả gập laptop bộp một tiếng, nhìn gương mặt anh ta vài giây, rồi lạnh giọng nói: “Giao cho con một nhiệm vụ”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...