Cô Tiểu Thư Máu Lạnh
Xin lỗi các bạn nha vì có tần hai chap 11 trùng lặp
Bây h chúng ta sẽ quay lại chuyện của chương 12 nha
...........................................................Tôi là vạch ngăn cách nha.................................................................
Chỉ vs một tiếng súng , một viên đạn được bắn ra và cướp đi sinh mạng của một con người
Máu, màu đỏ tươi của máu đôi lúc khiến con người ta sợ hãi. Một con người đang nằm trên cả vũng máu kia, dưới sàn nhà lạnh buốt trắng tinh, ngực bên trái máu vẫn chảy. Đôi mắt người con gái đó vẫn mở dường như không nhận thức được mình chết lúc nào tại sao phải chết. Và đó chính là những j có trong căn - tin lúc bấy h. Mọi người sợ hãi mặt ai nấy đều trắng bệch riêng có hai con người một trai một gái vẫn điềm nhiên nhưng cũng không khỏi kinh ngạc và hoảng hốt, còn hai người con trai thì khá ngạc nhiên nhưng không hề biểu hiện ra ngoài và tất nhiên còn một con người nữa nhưng nét mặt vẫn băng giá lạnh lùng và bình thản như chưa có j xảy ra sau những vc mà mình làm. Và tất nhiên người đó chính là nó - một con người đáng sợ, tàn ác đến mức khinh khủng, vẻ mặt âm u hơn tu la địa ngục. Sau một hồi căn - tin vẫn im lặng không khí âm u vẫn bao trùm cả nơi này thì bỗng nhiên nó nói một câu nhẹ tựa như lông hồng nhưng sức sát thương ngất trời:
- Nếu ai muốn như thế này thì cứ vc ta chiều
Trc câu nói tưởng chừng như nhẹ nhàng này thì cả căn - tin như bị yểm bùa sắc mặt ai cũng chỉ chung một biểu cảm, màu sắc: trắng bạch, sợ hãi. Vy Vy và anh Quân lúc này mới thoát khỏi cái ngạc nhiên và hoảng hốt đi đến chỗ nó nói nhỏ vài câu vào tai nó. mặt nó vẫn thế vẫn cái băng giá hàng ngày nhưng ánh mắt có chút ngạc nhiên nhưng chưa tới 0,1s thì sự ngạc nhiên đó cũng đã biến mất. Nó dường như đã quên mất cái con người đang nằm dưới sàn nhà kia rồi nên đã nhanh chóng bc khỏi căn - tin tới nhà xe và lấy con siêu xe iu dấu mà phóng đi để lại sau lưng hàng khói bụi mù. Còn về phần anh và nhỏ thì đã nhanh chóng chạy theo nó nhưng chỉ nhìn thấy làn khói bụi thì lại thở dài lắc đầu ngao ngán rồi cũng nhanh chân tiến về phía gara trèo lên con xe của mình rồi phóng đi.
Còn lại hai người con trai thì sau khi họ đi đã tiến tới chỗ con nhỏ xấu số đang nằm dưới sàn nhà lạnh ngắt kia. Chàng trai vẻ mặt khá baby đưa ngón tay tới chỗ hốc mũi của cô ta để kiểm tra. Anh chàng lắc đầu có vẻ như đúng vs dự định: cô ta đã chết. Nhưng có một điều là viên đạn đó bay tới ngực trái của cô ta và nhằm thẳng vào đúng tâm của trái tim và làm một phát xuyên tim trông cực kì " đẹp mắt " ( Đẹp mắt vs nhân vật nữ chính của chúng ta - Vương Hoàng Anh Băng). Người con trai vs khuôn mặt lạnh lùng cố hữu của mình thì khi nhìn thấy người con trai đó lắc đầu thì ngay lập tức quay mặt đi rút con dế iu ra gọi cho ai đó rồi bc đi ngay. Khoảng 10 hay 15 phút sau j đó có một toán người mặc áo đen đi đến chỗ con nhỏ xấu số rồi nhanh chóng " hốt " xác nhỏ đó đi ngay.
Còn về phía nó sau khi được Vy Vy nói xong cái j đó vào tai ( xin lỗi cả nhà chúng nó nói nhỏ quá tác giả chẳng nghe thấy j) thì lập tức phóng tới sân bay ngay vs tốc độ kỉ lục có một không hai là 2'37s trong khi quãng đường dài 7km ( Wa Băng tỷ quả nhiên không hổ danh là thần tốc độ nha ).
Tại sân bay
Sau khi con xe của nó vào tới thì tất cả con mắt của m.n dồn hết vào con xe( Tất nhiên là thế rồi xe này trên thế giới là một không hai đó ạ). Và sau khi chủ nhân của con xe bc ra thì laanf nầy còn kinh dị hơn bởi sức hút của nó không bao h là tầm thường. Và có một điều như thường lệ người con gái này - tức chủ nhân con xe này là nó không bao h để ý tới những vc như thế này. Nó bỏ mặc ngoài tai những lời khen ngợi những đôi mắt thèm muốn mà bc vào trong vs khuôn mặt băng lạnh cố hữu.
BỖNG
Có một tiếng gọi khá to vang đén bên tai nó:
- CHỊ BĂNG EM Ở ĐÂY NÈ.
Giọng nói trong trẻo và ngọt ngào mê người đến lạ lùng và người đó có thể khẳng định là một cô gái. Nhưng cô gái này là ai????
Mời m.n đón đọc chương sau - chương 13 nhé tg sẽ giải đáp .n
........................................BYE CẢ NHÀ...................................
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...