Ngực trái của Cố Khấu và hạch nhỏ phía dưới đồng thời bị anh nắm trong tay, phần đẫy đà ở mặt trên bị xoa nắn làm cho thay đổi hình dạng, đầu ti nhỏ nhỏ vừa mới đứng thẳng lên thì phía bên dưới bị đè sâu thêm một chút, ở nơi giao hợp của hai người cọ xát làm Cố Khấu vô thức rên rỉ, “Uhm … nhẹ chút a …”
Ngón tay đặt ở trên thịt châu thuận tiện nhấn nhẹ xuống một chút, Cố Khấu co rúm cả người, giữa hai chân tràn ra một dòng nóng ướt, chất lỏng ấm áp trơn trượt chảy tràn trong khe thịt khô khốc, tuy rằng bị một vật cứng rắn chặn lại nhưng nhờ có chất bôi trơn nên cảm giác đau đớn vơi bớt đi phần nào.
Cố Khấu nhẹ nhàng thở hắt một hơi, khó nhịn vặn vẹo vòng eo, “Em, em đầu hàng.”
Này xem như biết nghe lời phải chịu thua, Cố Chính Tắc rất kích động, một lần nữa đẩy cô nằm khom lưng trên cửa kính, tự mình buông lỏng tay, thong thả ung dung mà ủng eo cắm vào, tiện tay cởi nút áo sơ mi của mình, châm một điếu thuốc, một bên thúc từng cái vào cơ thể người con gái phía trước, một bên trầm mặc hút thuốc.
Hương bạc hà và nicotin dần dần tản ra, bụng nhỏ rắn chắc đôi khi đụng vào mông thịt phía sau của Cố Khấu, phát ra âm thanh va chạm nặng nề. Anh nghiện thuốc lá nặng, Cố Khấu mông lung căng cứng cơ thể, có chút sợ tàn thuốc sẽ rơi trên người mình.
Hôm nay Cố Chính Tắc không gấp gáp, chậm rãi, nhàn nhã, không chút để ý những động tác va chạm, vật thô dài của anh hoàn toàn đi vào nơi mềm mại yếu ớt nhất giữa hai chân Cố Khấu, hung hãn trầm mặc mà cọ xát đấu đá.
Cố Khấu giữ vững eo, đem bờ mông nho nhỏ vểnh cao lên, dần dần quên đi cái đau, một cảm giác căng trướng kỳ lạ từ nơi bị gậy thịt cắm vào lan truyền ra toàn cơ thể, bên tai chỉ còn tiếng hô hấp của Cố Chính Tắc, tiếng tàn thuốc rơi xuống đất, hầu như không nghe được tiếng thở dốc của cô.
Thân thể cô vẫn luôn rất mẫn cảm lại nhiều nước nên không chịu nổi sự tra tấn kéo dài như vậy, nửa thân trên dán lên cửa kính lạnh mà run rẩy, phía dưới không ngừng tràn ra nước, chỗ hai người giao hợp dần dần phát ra tiếng nước bị va đập “phốc phốc”.
Cố Khấu cảm thấy eo đau, hơi xoay người một chút làm cho vật giữa hai chân đi một nửa ra bên ngoài, cây gậy kia quá lớn, bản thân cô cũng khó chịu “A” một tiếng.
Cố Chính Tắc đưa đẩy trên eo cô, ý bảo cô đứng cho đàng hoàng, hình như lúc nãy anh chơi chưa thỏa mãn nên lập tức hung hăng vọt thẳng vào.
Giữa hai cánh mông nhét một cây gậy vừa nóng vừa thô, từng thớ thịt mềm mại phác họa đường nét gân xanh ngoằn ngoèo trên mặt gậy. Cố Khấu ngay tức khắc bị đâm đến chỗ sâu nhất, run rẩy phát tiết, cổ họng vô thức phát ra tiếng rên nhẹ, “Uhm … a…”
Cơ thể cô vì đạt được khoái cảm cao trào nên mềm nhũn ra, eo lưng đứng không xong, gậy thịt phía sau còn cố tình giống như đang đóng cọc mà thúc từng cái vào trong cơ thể cô, nhiều lần hoàn toàn lút cán. Từng đợt ngứa ngáy vì tình dục chồng lên nhau mà tấn công cơ thể cô, đôi mắt đã đỏ lên từ sớm, “A~ … ưm … a ah …”
Cố Chính Tắc chơi đến tận hứng, Cố Khấu không biết đã ra bao nhiêu lần, ngay cả sức nhấc tay cũng không có, không quan tâm lúc nãy là mình tự hạ quyết tâm phải hầu hạ anh, vẫn là nhịn không nổi cầu xin tha, “Em ...em không được … umm a~.”
Cố Chính Tắc không nghĩ sẽ buông tha cho cô, rút ra phân thân của mình từ giữa hai chân cô, kéo người đi vào phòng ngủ ném lên giường, “Gấp cái gì? Còn chưa xong đâu.”
Nửa người trên của cô nằm xoài trên giường, thân dưới đặt ở hai bên sườn hông của anh, bàn tay to nhéo hai cánh mông thịt kéo sát lại gần, bên dưới ướt đẫm, dương vật thô to lại chen vào trong huyệt.
Cố Khấu chỉ kịp đưa tay che mắt lại, đã bị anh hung hăng cắm vào, thịt bắp đùi bị kéo căng run lên, trong cổ họng vô thức phát ra tiếng “Ưm … aha~~” vậy mà lại cao trào thêm một lần.
Trong huyệt thịt không ngừng trào ra xuân dịch ấm áp, lại càng thêm thít chặt mê người. Cố Chính Tắc nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn với hai mắt đã thất thần mà đỏ lên của cô, siết mông cô kéo lại gần, hướng vào bên trong đâm một cái thật sâu.
Chỉ cần vài cái đâm Cố Khấu đã không chịu được, run rẩy mà khóc, “Cố tiên sinh, a uhm … ưm … em không được, Cố tiên sinh, Cố tiên sinh …”
Cố Chính Tắc lạnh lùng nhìn cô, không chút nào lưu tình mà tra tấn chiến lợi phẩm của mình.
Trong đầu Cố Khấu lóe lên một mảnh trắng xóa, choáng váng, cô cảm thấy mình như cá nằm trên thớt, chỉ có thể chờ đợi mũi đao rơi xuống.
Bên dưới vô thức xoắn lấy dương vật thô to của anh, thịt mềm ướt át bao bọc chặt chẽ lưỡi dao sắc bén đang cắt sâu chính mình, cuối cùng chỉ còn tiếng lẩm bẩm xin tha, “Em thật sự sai rồi …”
Thật ra Cố Chính Tắc là một tên cầm thú lòng dạ hẹp hòi, cả đêm không biết thay đổi bao nhiêu tư thế để hành hạ cô, đến sau cùng tưởng chừng như đã ngất đi rồi.
Ở trong mơ, giống như anh đang ôm lấy cô, cái trán mướt mồ hôi chống trên ấn đường của cô, hỏi một cách hung dữ, “Về sao phải làm như thế nào?”
Cô trong lúc ngủ mơ hồ trả lời, “Tìm Cố tiên sinh …”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...