Cố tiên sinh và cố phu nhân

 
Cố Chính Tắc đại khái là thích bộ dạng thỏ trắng nhỏ này của cô hơn cô của ngày thường, Cố Khấu trước nay cũng chưa từng nghe thấy giọng nói của anh mềm nhẹ đến như vậy, trong lúc nhất thời bị làm cho mê muội đầu óc, tùy ý Cố Chính Tắc từ sau lưng túm chặt hai tay cô, nâng mông cô lên.
 
Vật kim loại lành lạnh được thấm ướt bằng chất bôi trơn ở cửa huyệt, nhắm thẳng ngay đóa hoa cúc phía sau mà đi vào.
 

Nơi chưa từng khai khẩn qua nay lại bị vật thể lạ xâm chiếm, Cố Khấu vốn dĩ đang mấp môi giãy giụa, đột nhiên cô im bật, vừa muốn khóc lại vừa khó chịu, lại không biết cảm giác kỳ dị này từ đâu xuất hiện, vội vàng hoảng hốt.
 
Nhìn thấy người đang quỳ trong chăn bỗng căng thẳng, Cố Chính Tắc từ phía sau lưng cắn lấy vành tai của cô, vỗ mạnh một cái lên mông của cô, "Nhúc nhích."
 
Mông thịt bị đánh run lên, cái đuôi nhỏ mềm mại nhẹ nhàng quơ quơ, khó khăn giữ chặt đồ vật bị kẹp ở phía sau, một cảm giác kỳ dị từ nơi đó lan ra khắp cơ thể, cô lập tức mất hết sức lực, chật vật vô cùng nhưng chỉ rớt hai giọt nước mắt.
 
Người đang quỳ gối phía trước cả người run rẩy, ở giữa hai mông cắm một cái đuôi thỏ đang lắc lư rung rinh, khe thịt bên dưới còn đang cao trào co rút theo tiết tấu, dịch ngọt chảy dọc xuống theo bắp đùi, màu trắng đục, vẽ nên một hình ảnh nước chảy vô cùng dâm mĩ trên bắp đùi trắng mịn của cô, mà cô lại cố cắn môi để không phát ra tiếng, quật cường nhắm chặt hai mắt, dáng vẻ như ai muốn làm gì cô thì làm.

 
Cố Chính Tắc vẫn không thích việc cô im như cá chết, giống như đang trừng phạt mà cũng giống như anh vẫn cố gắng nhẫn nhịn, cắm vào khe thịt của cô không dứt.
 
Những khoái cảm kích thích lúc nãy còn chưa kịp tiêu tan thì từng đợt khoái cảm mới lại ập đến, Cố Khấu mơ hồ nói không nên lời, tiếng thở dốc bị giữ lại bên trong cổ họng, tùy ý anh đốc thúc vòng eo của mình, dương vật hung hăng từng cái cắm sâu vào trong huyệt nhỏ.
 
Mặc dù đã trải qua vài lần cao trào nhưng nơi đó của cô vẫn rất chặt, khít đến mức không thể tưởng tượng, bên trong co thắt theo từng nhịp. Cố Chính Tắc vỗ mông cô, “Thả lỏng.”
 
Đột ngột bị anh làm như vậy, cái đuôi thỏ lắc lư trái phải, Cố Khấu mới vừa qua cao trào nên cơ thể vô cùng nhạy cảm, bị anh tác động như vậy chỉ có thể xụi lơ, từng cái cắm vào đến tê dại, vòng eo mềm nhũn ngã xuống giường làm mông càng vểnh lên cao tùy ý anh chọc ghẹo, cô chỉ là cắn chặt răng không chịu phát ra tiếng, giống như sợ vì bị nhét nút cửa sau mà kêu ra tiếng sẽ bị mất mặt.

 
Cố Chính Tắc lại càng nhắm vào điểm yếu của cô, dùng sức không nặng không nhẹ, vừa hay là cô run rẩy vì từng đợt hưng phấn nhưng lại không đến được đỉnh.
 
Phía dưới của cô phát ra tiếng nước “phóc phóc”, ngón tay bấu chặt đến trắng bệch, sắc mặt đỏ ửng một cách kỳ lạ, khớp hàm vì bị nghiến chặt mà run run, chỉ khi kề sát tai vào mới có thể nghe được tiếng thở gấp của cô.
 
Cố Chính Tắc lật người cô lại, “Nói.”
 
Hai mắt cô phủ đầy sương mù, khóc đỏ lên, mê mang nhìn thẳng vào anh một hồi lâu, rồi nghe lời nhắm mắt lại, phát ra một tiếng tê dại từ tận xương tủy, “Uhm… Cố tiên sinh… Em rất khó chịu…”
 
Cố Khấu vẫn luôn giữ dáng vẻ ai cần gì cứ lấy mà hôm nay lại đặc biệt ngoan ngoãn. Cố Chính Tắc ngược lại như bị lửa nóng thiêu rụi từ trong xương, dập mãi không tắt, thúc mạnh eo mông dồn hết sức cắm vào.
 
Cố Khấu kêu đến mức như khóc nức nở, âm thanh như phủ thêm một lớp tình dục khàn khàn, “Quá, a~ quá sâu … uhm…”

 
Cố Chính Tắc giống như cố ý làm cô, cũng mặc kệ cửa sau của cô còn cắm đuôi thỏ, cả hai nơi đều bị công kích làm cô rất khó chịu, nhìn thấy cô đã sắp cao trào, anh còn đưa tay xoa niết viên trân châu phía trước khe thịt, niết đến sung huyết, đốt ngón tay đặt trên điểm nhạy cảm của cô hơi co lại, “Thoải mái?”
 
Cố Khấu còn không kịp rên rỉ thì một đợt cao trào đã nện xuống đầu, hai chân cô run rẩy, quỳ cũng quỳ không xong, nằm bên dưới cơ thể anh bật ra từng tiếng đứt quãng, “A   a~ ….A uhm…. uh…”
 
Động tác của Cố Chính Tắc còn nhanh hơn một bước, siết chặt eo đánh vài cái lên mông cô.
 
Một đợt cao trào còn chưa kịp kết thúc, Cố Khấu đã hoàn toàn chịu không nổi, hu hu khóc lóc cầu xin anh: “Cố tiên sinh … Em chịu không nổi …. A … A~...”
 
Phía dưới của cô kẹp rất chặt, bên trong giống như có hàng ngàn cái miệng nhỏ đua nhau hút, hung hăng ban phát cho cô năm sáu lần cao trào liên tiếp thì Cố Chính Tắc mới vừa lòng rút ra.
 
Trán của cô ướt đẫm mồ hôi, cả thân mình mềm mại cuộn tròn trong chăn, một chút sức lực cũng không còn, cái đuôi thỏ còn nhét ở phía sau cũng run rẩy theo cô.
 
Thấy Cố Chính Tắc còn chưa có bắn nên cô lập tức bò dậy, ngoan ngoãn mở miệng ra ngậm cho anh. Tai thỏ ở dưới không ngừng run run, anh xoa tóc cô giữ chặt cái ót, nhẹ nhàng thở gấp một cái rồi bắn đầy vào trong miệng cô.
 

Cuối cùng Cố Khấu cũng không biết cô đã thiếp đi như thế nào, dù gì thì cửa phía sau chưa từng chịu tra tấn như vậy nên chắc chắn đã sưng lên, cô cuộn mình ở trong chăn, cơ thể vừa đau vừa mỏi lại không dám lộn xộn. Lúc sau là chính anh giúp cô thoa thuốc.
 
Áo ngực bằng vải nhung và vòng cổ lục lạc còn chưa cởi ra, cô nằm sấp trên đùi anh, mơ màng giãy giụa nên bị anh ép lại, “Nghe lời.”
 
Mấy ngày nay hầu như ngày nào cô cũng bị anh áp bức tới tận khuya, mệt đến mức mắt mở không lên, cả người mềm oặt tùy ý anh đùa nghịch.
 
Dưới ánh đèn mờ ảo, cô nhìn thấy nửa thân trên trần trụi đầy mê hoặc của Cố Chính Tắc, anh đứng ở đầu giường xem hướng dẫn sử dụng của thuốc bôi ngoài da, sợi tóc còn ẩm ướt rũ xuống giữa hai đầu mày, vẫn là dáng vẻ khó gần như vậy, nhưng lại làm cho người khác cảm giác được anh giống như rất có nhân tính, thậm chí trong đầu óc mù mờ của cô còn nhảy ra bốn chữ “Lâu ngày sinh tình.”
 
Quả nhiên là não bị tinh trùng xâm chiếm rồi.
 
Cố Khấu trong lúc buồn ngủ đến quên cả trời đất vẫn cố gắng đem “Lâu ngày sinh tình” đổi thành “Tự mình đa tình.”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui