Gương mặt non nớt của cô gái trẻ phủ một lớp màu đỏ ửng lên, mái tóc đen còn hơi ẩm xõa trên đầu vai thon gầy, rũ xuống che lấp ló hai con thỏ trắng nhỏ, vị trí ở giữa còn có một dấu hồng hồng ái muội.
Đêm nay cô thật sự giống một con thỏ trắng nhỏ.
Cố Khấu lúc nãy đã tranh thủ lúc chờ mua trà sữa chạy đi mua bộ nội y tình thú này, những bộ đồ khác trong tiệm nếu không là ren thì cũng là vải siêu mỏng, không lộ hai chỗ thì cũng lộ ba chỗ. Làm cô nhìn mà cảm thấy thẹn càng không dám nghĩ mặc vào sẽ như thế nào.
Dù sao đâm lao phải theo lao, nhưng bất quá cô cũng chỉ dám mặc loại chó con, thỏ con, mèo con, thế nên nhắm mắt chọn bộ đồ con thỏ này.
Bộ đồ tình thú mang đúng chất tâm hồn trong trắng của thiếu nữ, ngoài áo lụa tai thỏ còn có một cái đuôi lông tròn tròn trắng trắng. Nếu xem như mấy món đồ chơi thì rất dễ thương nhưng Cố Khấu nhìn tới nhìn lui mới phát hiện ra nó là một cái nút nhét cửa sau.
Mặc dù cái nút nhét này là loại nhỏ nhưng cũng tương đương hai ngón tay.
Cố Khấu đối với loại đồ chơi tình thú này cũng không thắm thiết gì mấy nên cơ bản không muốn dùng tới. Chỉ có điều cô khoa chân múa tay ở trong phòng tắm một hồi, chợt nảy lên một suy nghĩ - không biết tại sao mấy người đó lại muốn chơi thứ này, nếu là cô tuyệt đối là không bao giờ.
Cô bỏ cái đuôi thỏ vào trong túi xách, tự tin rằng nếu thỏ không có đuôi cũng không thành vấn đề, Cố Chính Tắc khẳng định sẽ không để ý chuyện này - Nãy giờ cô tự soi trái nhìn phải chính mình trong gương cũng tự cảm thấy mình quá dễ thương rồi.
Vấn đề duy nhất chính là khẩu vị của Cố Chính Tắc, lúc mới bắt đầu cô còn hơi thấp thỏm lo sợ, nhưng cô không nghĩ được rằng Cố Chính Tắc vậy mà lại có sở thích với trẻ nhỏ thế này. Chỉ có lúc bắt đầu anh không tìm được cách tháo cái áo liền thân bằng lụa này nên mới mở lời nhờ cô giúp một chút, “Cái này làm sao để mở ra?”
Hai tay Cố Khấu bị anh kéo lên đỉnh đầu, đúng là không có cái lỗ nào để chui xuống được cả, mà cô cũng không hình dung được sẽ phải cởi ra như thế nào, đành theo bản năng khép hai chân lại, “Để em …”
Vất vả lắm Cố Chính Tắc mới xếp được cái tư thế làm anh thấy thoải mái nên không muốn cô làm lộn xộn thêm, cứ đơn giản vén mảnh vải lụa mỏng phía dưới qua một bên rồi đi thẳng vào.
Huyệt nhỏ vừa ấm áp vừa chặt chẽ, mang theo một chút dịch ngọt ướt át, làm anh sảng khoái đến mức bóp chặt eo của cô, vừa mới đi vào đã hung hăng đâm mạnh vài cái.
Hai chân Cố Khấu mở rộng hết mức đặt ở hai bên hông của anh, vốn dĩ muốn quấn lên eo của anh eo mông vặn vẹo để cầu yêu nhưng bị cây gậy thịt thô to dài nóng của anh cắm vào ngay lập tức phải thay đổi biểu cảm, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó siết eo của anh lại, càng không dám dùng sức, nhỏ giọng rên rỉ cầu xin: “Cố tiên sinh, chậm chút …”
Ánh đèn thủy tinh lờ mờ trong căn phòng này rất ái muội, chiếu xuống da thịt trần trụi của Cố Khấu càng làm nó càng trở nên mềm mại giống như sữa bò, điểm nhạy cảm giữa hai chân cũng trở nên sinh động hơn, giống như một bánh bao nhỏ bầu bĩnh ngậm lấy dương vật của người đàn ông, đúng là đáng yêu muốn chớt hà.
Nếu như phải nói rõ ra điểm không vừa ý thì chính là cô không dám nhìn mặt anh, hàng mi dài rũ xuống trông rất đáng thương, nhìn bóng dáng của đại ma đầu ở trước mắt lại càng cảm thấy giống như cánh chim đơn côi gánh cả bầu trời vậy.
Cố Chính Tắc nóng bỏng ở trên giường dường như khác xa với hình tượng “bố đường” lạnh lùng nhiều tiền ngày thường của anh. Vậy mà đêm nay anh lại có tâm tình dỗ dành cô, ôm cô trong lòng ngực mà không có chút khi dễ nào, “Muốn chậm cũng được, hát thử hai câu của bài hát chủ đề nghe chơi xem.”
Cố Khấu chủ động ưỡn thẳng lưng đình chiến, mắc cỡ đỏ mặt, nhỏ giọng lấy hơi hát: “… Thỏ con ngoan ngoãn, mau mở cửa ra… Ưm… Cố tiên sinh… Ưm á…”
Cố Chính Tắc đêm nay vô cùng nhập vai, giống như thật sự xem cô là một con thỏ con nhưng anh cũng không có quá nặng tay, động tác phía dưới chậm rãi đẩy đưa, cắm vào rút ra kéo theo một bãi dịch ngọt dính nhớp, phía trên cũng không hiền mà gặm cắn môi và cằm của cô, vừa liếm vừa nói, “Ai kêu em hát em cũng hát sao?”
Cố Khấu bị anh làm cho hai mắt không còn tiêu cự, hiếm có khi lại thông minh đột xuất, cắn môi rên rỉ, “Quá sâu… A… Không phải… Không phải ai cũng có thể… Chỉ, chỉ có thể hát cho anh nghe thôi…”
“Tôi là ai?”
Cố Khấu cong thân mình, chỉ cảm thấy sắp cao trào, Cố Chính Tắc lại cố tình không chịu đưa vào.
Cô bị cảm giác kích thích như sắp phát điên, lắc mông nhắm ngay hướng đó đẩy xuống, chủ động ôm cổ anh, vụng về liếm lỗ tai anh, nói ra từng chữ từng chữ: “Cố tiên sinh… Là sói xám… Ưm… Cho em đi mà…”
Khó có khi cô lại biết điều như vậy, Cố Chính Tắc muốn trao thưởng cho học trò ngoan, ấn phía sau eo của cô, dùng sức đâm vào.
Cố Khấu lập tức thả lỏng, người mềm như bông xụi lơ trên khăn trải giường vặn vẹo, “A… Uhm… Thoải mái quá…”
Cố Chính Tắc cắn mặt cô, xuống phía dưới gặm cổ cô cùng hai viên nhũ, vật cứng rắn của đàn ông cọ xát lên phần thịt non mềm như đậu hũ, rất nhanh sau đó cô đã chịu không nổi, “Cố tiên sinh, Cố tiên sinh… Em ngứa… Uhm…”
Giống như những gì được viết trong truyện cổ tích, con thỏ ngây thơ thì dễ vào bụng sói, Cố Khấu vừa hé miệng thì Cố Chính Tắc đã đưa quân chiếm đất nhanh chóng, những lời phía sau của Cố Khấu đều bị anh nuốt hết vào bụng rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...