Cô Thư Kí Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo
” Không phải con có chứ mẹ? “
” Chu kì sinh lý của con đã tới cách đây bao lâu? “
” Đã hai tháng rồi thì phải “
” Sao không nói với mẹ sớm? “
” Bình thường cũng hay vậy nên con không để ý “
” Sáng mai mẹ với con đi kiểm tra “
” Con biết rồi “
” Để mẹ nấu cháo khác cho con. “
” Vâng con về phòng một lát “
[……]
” Em sao rồi? “
” Em không sao hơi mệt chút đã khỏe rồi “
” Được một lát nữa anh sẽ qua thăm em “
” Thôi không cần đâu anh cứ ở nhà nghỉ ngơi đi anh đi làm cũng mệt rồi “
” Không sao anh qua thăm Tiểu Mộc một lát “
” Vâng. Em biết rồi. “
[……]
” Chào bác gái cháu mới tới! “
Lãnh Vân đến nhà Nhan Thiên Uyển bấm chuông cô liền xuống mở cửa cho anh. Anh vừa bước vào mẹ Nhan cũng từ phòng bếp bước ra.
Anh lễ phép chào hỏi. Mẹ Nhan ừ một tiếng rồi anh đi vào phòng khách.
” Chào bác trai “
Ba Nhan nghiêng đầu nhìn rồi cũng ừ một tiếng.
Anh nhanh chóng bước lên phòng cùng cô. Vừa bước vào phòng anh đã đè cô lên cửa cúi đầu hôn cô.
Mãi đến khi gần như không thở được anh mới buông cô ra. Anh gục mặt vào hõm cổ cô.
Cô nghĩ anh có lẽ đã gặp chuyện gì hỏi:
” Anh gặp chuyện gì sao? “
” Không có. “
” Anh làm sao vậy? “
” Xin lỗi đã bắt em chịu khổ suốt thời gian qua “
” Không sao mà, chuyện đã qua rồi “
” Sau này anh nhất định sẽ không để em chịu ủy khuất nữa “
” Em tin anh “
Anh ngẩng đầu hôn lên trán cô rồi nói:
” Cảm ơn em đã hiểu cho anh “
” Không cần phải như vậy! “
Cô lại nói:
” Anh đã ăn tối chưa? “
” Vẫn chưa “
” Sao giờ vẫn chưa ăn? Anh muốn ăn gì em nấu cho anh? “
” Anh ăn em được không? Đỡ tốn công nấu nha “
” Anh còn đùa được? ” Mặt cô có phần giận dỗi.
” Thôi, thôi anh đùa nữa. Anh đã ăn rồi. Em mệt nghỉ trước đi. Hôm nay anh muốn ngủ lại với Tiểu Mộc “
” Được. Anh mau đi đi con bé mong anh lắm. “
” Ừm “
[……]
” Tiểu Mộc, ba ba lại đến rồi này “
Tiểu Mộc nghe thấy tiếng nói quen thuộc thì chạy ào lại ôm lấy chân người đàn ông.
” Hôm nay ba ba lại đến a ~ “
” Hôm nay ba ba ở lại đây với con có được không? “
” Được, tất nhiên là được “
” Ba ba có chuyện muốn con phối hợp một chút “
” Chuyện gì ạ? “
” Con có nhớ tuần sau là ngày gì không? “
” Là ngày Thất tịch thì phải? “
” Còn gì nữa không? “
Tiểu Mộc ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
” Sinh nhật tỷ tỷ nha “
” Đúng rồi “
” Ba ba cần con giúp tổ chức sinh nhật cho tỷ tỷ? “
” Còn một chuyện nữa “
” Chuyện gì ạ? “
” Ba ba muốn cầu hôn mẹ con nên cần con giữ bí mật một chút “
” Con nhất định không nói cho mẹ biết “
” Con chỉ cần giữ bí mật và làm theo những gì ba ba là được. “
” Vâng. Nhưng mà cầu hôn để làm gì ạ? “
” Cầu hôn rồi ba ba sẽ cưới mẹ chúng ta sẽ sống chung một nhà “
” Vậy sao? Nhưng nếu con đã được sinh ra chẳng phải ba ba và tỷ tỷ đã cưới rồi mà? ” Tiểu Mộc ngây thơ hỏi.
Anh nghe tiếng nói non nớt của con mà lòng thắt lại, cổ họng có chút nghẹn nói:
” Đã cưới rồi nhưng ba ba muốn mẹ con trở thành cô dâu đẹp nhất nên tổ chức đám cưới lại một chút “
Nói rồi anh ôm lấy Tiểu Mộc nói nhỏ:
” Xin lỗi đã phải để con chịu khổ rồi “
” Ba ba nói sao ạ? “
” Không có gì. Con mau đi ngủ đi “
” Vâng ạ “
Chờ Tiểu Mộc ngủ rồi. Anh bước ra khỏi phòng đi xuống nhà chuẩn bị về nhưng bị ba Nhan ở ngoài vườn gọi vọng lại.
” Tôi có chuyện cần nói với cậu “
Sau nó ba Nhan cùng Lãnh Vân đi lên thư phòng. Vừa vào anh nói:
” Bác tìm cháu có chuyện gì vậy? “
” Cậu là cậu trai đã bỏ rơi con gái tôi năm năm trước? “
” Cháu xin lỗi. “
” Thật là vậy sao? Tại sao mẹ Tiểu Uyển lại không nói cho tôi cơ chứ? ” Ba Nhan cười khổ nói.
” Ý bác là….? “
Ba Nhan cười giễu cợt:
” Cậu nghĩ rằng tôi biết được còn cho cậu qua lại với Tiểu Uyển? “
” Có gì không tốt ạ? “
” Cậu nói xem? Đứa con gái tôi cưng chiều từ nhỏ đến lớn vẫn thấy không đủ. Mà cậu thì sao? Bỏ rơi nó, để nó chật vật với cuộc sống năm năm. Cậu nói xem tôi phải làm thế nào với cậu? “
” Tôi trước giờ không xen vào chuyện nó đã quyết định nhưng lần này tôi không thể nhắm mắt làm ngơ được “
” Cháu biết cháu có lỗi, sau này cháu nhất định bồi thường cho cô ấy tất cả “
” Cậu nói những lời này thì bù đắp được rồi sao? “
” Cháu không có ý đó. Cháu toàn tâm toàn ý muốn ở bên cô ấy. “
” Cậu cũng thật có bản lĩnh. Đứa con gái tuy bướng bỉnh nhưng chưa bao giờ làm trái ý tôi đã vì cậu mà thẳng thừng hủy hôn với người tôi đã chọn cho nó “
Ba Nhan cười khổ rồi lại nói:
” Tôi không cần biết lần này cậu toàn tâm toàn ý hay thế nào đi chăng nữa. Nhưng nếu con gái tôi đã chấp nhận cậu thì tôi đành yêu cầu cậu nhất định không được làm nó đau khổ một lần nữa. Nếu có chuyện đó thì xin lỗi cậu cho dù cậu có đưa cả thế giới đến đây cũng đừng hòng nhìn thấy mặt con gái tôi “
” Cháu biết rồi thưa bác “
” Cũng muộn rồi cậu về phòng Tiểu Mộc ngủ chung với con bé đi. Nhà tôi hết phòng cho khách rồi “
” Không sao ạ cháu cũng muốn ngủ cùng con bé “
” Bác ngủ ngon ạ “
Ba Nhan quay đầu đi ra cửa về phòng ngủ không nói gì cả.
Lãnh Vân cũng mở cửa trở về phòng Tiểu Mộc.
[……]
” Ở lại ăn sáng rồi về cũng không vội “
” Vâng ạ “
Hôm nay Lãnh Vân vẫn dậy sớm định rời nhà trước khi mẹ Nhan dậy không ngờ bà còn chuẩn bị bữa sáng xong rồi.
Cả gia đình Nhan Thiên Uyển cùng Lãnh Vân ăn sáng.
Ăn xong anh nhanh chóng xin phép ra về vì có chuyện cần làm cũng không ai nói gì thêm.
Sau khi anh đi, mẹ Nhan cũng cùng với Nhan Thiên Uyển đến bệnh viện để kiểm tra.
Sau khi có kết quả kiểm tra cả mẹ Nhan và Nhan Thiên Uyển đều hồi hộp có chút lo lắng.
” Tôi làm sao rồi thưa bác sĩ? “
” Cô có thai đã hai tháng rồi “
” Chắc chắn chứ ạ? “
” Thế cô bị triệu chứng thế nào? “
” Ngửi thấy mùi cá sẽ buồn nôn, ngủ nhiều hơn lúc trước “
” Thế thì đúng rồi. Thai kì hai tháng rồi cũng phát triển rất tốt “
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...