Cô Thư Kí Nhỏ Của Tổng Tài Bá Đạo

Sau đó anh vùi đầu vào rãnh ngực cô. Hôn thật mạnh lên đó rồi hôn dần xuống bụng. Một lát đã chạm đến “hoa viên bí mật” của cô. Anh nhẹ nhàng tháo dỡ mảnh vải cuối cùng trêи người cô xuống.

Ngọn lửa bên trong ngày càng lớn làm cô cảm thấy bỏng rát. Mặt cô đỏ lên khi thấy anh nhìn chằm chằm vào đó cô muốn khép chân lại nhưng không được. Anh để hai chân cô lên vai rồi cúi xuống. Anh vươn chiếc lưỡi vào “hoa viên” của cô liếm sạch **** *** của cô.

Cô vươn hai tay lùa vào tóc anh mắt nhắm chặt miêng ngâm nga: " Ư… ".

**** *** chảy ra ngày một nhiều nhưng tất cả đều rơi vào miệng anh không rơi ra ngoài chỉ là một giọt.

Tiếng ngâm nga của cô rơi vào tai anh như tiếng mời gọi anh vậy. Anh nhanh chóng đứng dậy cởi quần áo của mình ra chỉ chừa lại chiếc quần cản trở “Tiểu Lãnh Vân” không ra ngoài được.

Anh lại nằm đè lên hôn cô một lần nữa nhưng lần này không chỉ hôn mà anh còn luồn tay vào “hoa viên” của cô. Một ngón rồi hai ngón, ba ngón ra vào bên trong người cô vô cùng dễ dàng. Âm thanh của cô lại vang lên: “Ưm….a… "

Nghe thấy cô như vậy anh rút tay ra rời khỏi người cô. Trong đầu anh xuất hiện một câu hỏi: " Sự nhiệt tình này xuất hiện vì anh hay vì được người đàn ông kia dạy dỗ? ".

Anh vừa rời khỏi cô cảm thấy trống rỗng vô cùng. Ngọn cháy bừng bừng bên trong người cô làm cô rêи lên: " Nóng, nóng…. Tôi rất nóng ".


Nghe thấy âm thanh đó của cô “Tiểu Lãnh Vân” càng ngẩng đầu cao hơn.

Anh lập tức đè lại lên người cô rồi nói: "Em rất muốn sao? "

Cô không nói gì đầu mày cau lại, vặn vẹo thân mình vì khó chịu gần như nức nở nói: "Tôi…tôi không biết tôi chỉ thấy rất nóng, rất nóng. Mau giúp tôi "

Anh nghe thế thì nói: " Mau cầu xin tôi muốn em "

Cô im lặng không nói gì thân mình vẫn vặn vẹo không ngừng. Anh thấy thế liền rời khỏi cô nhưng cô liền lấy hai chân mình quấn chặt lên thắt lưng anh không cho anh rời khỏi. Khó khăn mở miệng nói: " Mau, mau….muốn tôi "

Anh cau mày hỏi: " Ai mau muốn em? "

Cô liền nói: " Lãnh tổng mau muốn tôi "

Anh vẫn chẳng chịu thua mặc dù " Tiểu Lãnh Vân” đã sắp bùng cháy mất rồi: " Tôi vẫn thích em gọi tên tôi hơn "

Cô còn biện pháp nào chứ bây giờ cô chỉ muốn Lãnh Vân mau giúp cô liền nức nở nói: " Vân… "

Anh nghe thấy thì hài lòng hắng giọng: "Mau giúp tôi cởi tôi liền giúp em "

Cô thả chân mình xuống, vươn tay cởi, “Tiểu Lãnh Vân” to lớn được giải thoát ra ngoài. Cô nhìn thấy mà thất kinh nghĩ: " Của anh ta có phải size thường không vậy? "

Anh cầm lấy chân cô quấn quanh thắt lưng mình rồi nhanh chóng đưa " Tiểu Lãnh Vân "vào trong người cô. Anh đâm rất sâu vào bên trong. Cô nhắm chặt mắt cơ thể cô như bị xẻ làm hai vậy rất đau, rất đau….

Cô hét lên: " Aa…. ” Tay cô nắm thật chặt lên grap giường.

Giọt nước mắt cô rơi xuống bên má cô. Anh rút ra nhìn xuống dưới thì ra anh là người đàn ông đầu tiên của cô.


Anh hôn lên giọt nước mắt của cô. Rồi lấy tay cô quàng lên cổ anh, anh nhẹ nhàng cúi xuống bên tai cô nói: " Tôi xin lỗi đã như vậy "

Anh hôn lên môi cô nhẹ nhàng ra vào không còn mạnh bạo như vậy nữa.

Một lúc sau nhận thấy cô đã thích ứng được anh tăng nhanh tốc độ ra ngoài ngày càng nhanh.

Bóng hai người quấn quýt hắt lên trêи màn cửa rất lâu, rất lâu không rời.

Âm thanh ban đêm không còn tĩnh mịch mà kèm vào đó là tiếng rêи rỉ thanh thúy của người phụ nữ kèm với tiếng thở dốc của người đàn ông….

Hai âm thanh kết hợp với nhau càng làm cho nhiệt độ căn phòng trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết.

Đêm hôm đó cô không biết anh muốn cô bao nhiêu lần. Cô còn chẳng biết mình thiếp đi từ khi nào.

Sau khi dòng chảy ấm nóng chảy vào bên trong người cô. Anh đi vào phòng tắm lấy khăn lau cho cô rồi ôm cô đi vào giấc ngủ.

Chiều ngày hôm sau, những tia nắng chiếu lên gương mặt người con gái ở trêи giường làm cô tỉnh giấc. Sau khi tỉnh giấc định bước xuống giường cô vừa xoay người bỗng cơn đau nhức phía dưới truyền đến những hình ảnh tối hôm qua lại lần lượt xuất hiện trước mắt cô. Người bên cạnh lại chẳng thấy đâu, cô khóc.

Chẳng biết cô khóc vì nỗi đau thể xác hay vì nỗi đau trong tim cô nữa có lẽ vì cả hai.


Chính đêm hôm cô gái đó đưa anh về, cô khóc, cô bỏ đi, cô biết mình có cảm giác với anh, nhưng cô không biết cảm giác đó là gì?

Một tuần cô ở nhà ba mẹ cô mới nhận ra cô yêu anh rồi! Nhưng anh với cô không phải chỉ là hợp đồng thôi sao?

Anh nói chuyện lạnh nhạt với cô như thế! Cô nghĩ, anh không yêu cô, cô từ bỏ! Cô trở về lạnh nhạt với anh, thay đổi sống một cuộc sống khác.

Nhưng tối hôm qua anh lại ngọt ngào với cô làm cô một lần nữa trầm mê. Anh nói anh muốn cô! Anh muốn thân thể cô? Nghĩ đến đây cô càng khóc thương tâm hơn. Anh đã không yêu cô tại sao còn dày vò cô như thế? Khinh bỉ cô như thế? Còn cô gái kia thì sao? Cô đối với anh rẻ mạt như thế thôi sao?

Phải! Một cô gái như cô thì anh kiếm đâu chẳng được. Anh muốn bao nhiêu người chẳng được. Cô khóc ướt đẫm một bên gối.

Bên ngoài cửa có người bước vào, cô nằm quay lưng về phía cửa nên không biết. Chắc cũng tại vì đang khóc nên cô chẳng còn biết gì nữa.

Anh lúc này đã mặc quần áo chỉnh tề. Anh nằm xuống kéo cô vào sát người mình, lưng cô dán lên ngực anh, anh nói: " Chắc em cũng đói rồi nhỉ? Mình cùng ăn cơm đi "

Cô vẫn còn sụt sịt trả lời giọng khàn khàn: "Tôi chưa đói anh ăn một mình đi "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui