Ngàn năm trôi qua Sở Tích Nguyệt cũng đã thành công hấp thu toàn bộ năng lượng của vị kia Chí Tôn Cảnh nằm bên trong quan tài, nàng cũng thành công dung hợp được Tiên Ma Lực, lột bỏ Ma Thai, Tiên Thai, tạo ra một cái Tiên Ma Thai chân chính, thế gian này có lẽ chỉ có một mình nàng sở hữu.
Sở Tích Nguyệt mở mắt tỉnh lại, đôi mắt thâm thúy mà âm trầm, bên trong đôi mắt của nàng chứa đầy sát khí, chứa đầy ma lực làm cho người ta thần hồn điên đảo, làm cho người khác chấn kinh động phách.
Mái tóc đen nay đã nhuộm đỏ một màu máu đỏ rực, mái tóc như thác nước chảy xuống, như có ngàn ngọn lửa đang thiêu đốt thế gianf, ẩn chứa một thân sát phát chi đạo.
Sở Tích Nguyệt đứng dậy đôi mắt âm trầm nhìn lên bầu trời, nàng ngàn năm nay chịu sự tra tấn, đau khổ mà Tiên Ma Lực mang lại, nàng nhẹ nhàng cười một cái, kiểm tra thân thể của mình một chút hài lòng, coi như ngàn năm chịu đựng đau khổ đối với nàng đáng giá.
Sở Tích Nguyệt mang theo Hồng Huyền Táng trở lại Thiên Trúc Lâm, mỗi một bước đi của nàng đều tỏa ra sát khí nồng đậm cực kì đáng sợ, nếu để người khác nhìn thấy sẽ nghỉ nàng từ địa ngục trở về.
Sở Tích Nguyệt bước vào Thiên Trúc Lâm, sát khí tỏa ra làm cho cả rừng trúc run lẩy bẩy, bọn chúng đang phòng bị với nàng, điều mà trước nay chưa từng có, có lẽ cả khu rừng đã cảm nhận được sự thay đổi của nàng.
Một giọng nói nhẹ nhàng có mấy phần lạnh lẽo từ ngôi nhà tranh phát ra truyền đến phía Sở Tích Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt Nguyệt, mau thu lại sát khí, muội tỏa ra sát khí làm bọn chúng sợ!" Thanh Xà từ trong nhà tranh đi ra dặn dò Sở Tích Nguyệt.
"Thanh Xà tỷ, xin lỗi ta vẫn chưa quen với sự thay đổi của mình" Sở Tích Nguyệt có phần lúng túng trả lời.
"Không sao, Tiểu Nguyệt Nguyệt" Thanh Xà nở một nụ cười thật tươi với Sở Tích Nguyệt.
"Tiểu Nguyệt Nguyệt, ta không cảm nhận được Tiên Lực, Ma Lực phát ra từ muội, có chuyện gì sao ?"
"Thanh Xà tỷ không có vấn đề gì, chỉ là ta hiện nay đã không còn tu Ma Lực, Tiên Lực nữa rồi".
"Hiện tại thứ mà ta tu luyện là Tiên Ma Lực lượng, nó ẩn chứa cả Ma Lực, Tiên Lực bên trong".
"Tiểu Nguyệt Nguyệt không sao là tốt, ta không làm phiền muội nghỉ ngơi nửa, mau đi nghỉ ngơi, đã ngàn năm rồi muội chưa từng nghỉ ngơi" Thanh Xà có một vài phần đau xót nhìn Sở Tích Nguyệt nói.
"Ừm".
Sở Tích Nguyệt đi vào bên trong nhà tranh của mình nghỉ ngơi, ngồi xuống giường, nàng nhắm mắt lại, sau đó kiểm tra toàn bộ cơ thể của mình, cơ thể của nàng hiện tại đã thay đổi hoàn toàn, bên trong Tiên Ma Thai nhìn giống nàng y hệt, lại tỏa ra một nguồn Tiên Ma Lực cực kì nồng đậm.
Tu vi của nàng ngàn năm nay không tiến bộ bao nhiêu vẫn nằm im ở một chổ, nhưng mà nàng hiện tại đã không phải là Tiên Tu hay Ma Tu nên nàng cũng không để ý những đều đó quá nhiều, nàng cũng tự sáng tạo ra cho mình một loại cảnh giới mới mà nàng tu luyện Tiên Ma Lực.
Hiện tại nàng tu vi nằm ở Tiên Ma Hoàng, cảnh giới này tương đương với Tiên Hoàng và Ma Hoàng Cảnh, nhưng mà Sở Tích Nguyệt hiện tại đã mạnh hơn Tiên Hoàng, Ma Hoàng rất nhiều, cũng phải thôi nàng ngàn năm bị Tiên Ma Lực dày vò, sức chịu đựng của nhục thân đã tăng lên rất nhiều, Thần Hồn cũng mạnh mẽ hơn tu sĩ bình thường gấp trăm ngàn lần.
Nếu nàng cùng một Bất Hủ Tiên Tôn chiến đấu nàng nằm chắc bảy phần chiến thắng, chưa kể như thể nàng còn chiếm ưu thế về Thôn Thiên Ma Công nay đã tăng cấp lên một tầm cao mới, đối với một Bất Hủ Tiên Tôn bình thường nàng có thể đánh thắng mà không cần suy nghỉ quá nhiều, nhưng mà Chung Cực Tiên Tôn thì lại khác, nàng không chắc chắn có thể thắng được bọn họ, còn về Tiên Hoàng Cảnh nàng có thể nhẹ nhàng miểu sát chỉ trong vòng một chiêu.
Thôn Thiên Ma Công của nàng cũng đã tăng lên thành một công pháp cao cấp hơn trước kia rất nhiều, Thôn Thiên Ma Công nay đã tiến hóa thành Bất Diệt Thiên Công, nó có thể hấp thu toàn bộ Tiên Lực, Ma Lực, tất cả các loại lực lượng bên ngoài về cho nàng sử dụng, lại thêm công dụng chữa trị mạnh mẽ, giúp nàng sau này không quá lo lắng khi bị thương, đây là một bước tiến bộ vượt bật của nàng trong ngàn năm nay.
Hồng Huyền Táng cũng đã thay đổi rất nhiều, nó đã có thể tự do di chuyển, đã có linh trí của bản thân mình, đã có thể biến hóa thành bất cứ thứ gì nó muốn, hiện tại nó còn cao cấp hơn Đế Binh rất nhiều.
Thanh âm từ Hồng Huyền Táng phát ra truyền đến bên tai Sở Tích Nguyệt, như đang hương phấn muốn đi chinh chiến, muốn chiến đấu để bản thân phát triển.
"Tích Nguyệt, Tích Nguyệt thật nhàm chán, ta muốn đánh nhau, muốn đánh nhau!" Hồng Huyền Táng như một đứa trẻ làm nũng với Sở Tích Nguyệt.
"Được rồi, chúng ta phải nghỉ ngơi một thời gian, không cần gấp ngươi muốn đánh nhau ta sẽ cùng ngươi đánh đến mệt chết thì thôi!" Sở Tích Nguyệt khuôn mặt tươi cười trên tay cầm Hồng Huyền Táng trả lời.
"Tích Nguyệt, Tích Nguyệt, thật lâu chưa chiến đấu, ta thật nhàm chán nha!" Hồng Huyền Táng lần nữa làm nũng với nàng.
"Ngươi trước đây không có linh trí làm sao biết được rất lâu rồi chưa chiến đấu ?" Sở Tích Nguyệt nghi hoặc nàng biết rằng trước đây nàng cùng Hồng Huyền Táng có tâm ý tương thông, nhưng nó không có linh trí, làm sao biết được mọi thứ bên ngoài.
"Ta trước đây tuy không có linh trí, nhưng ta có thể cam nhận được nha!" Hồng Huyền Táng nằm trên tay của Sở Tích Nguyệt trả lời, có vài phần như một đứa trẻ rất là tinh nghịch, dù sao Hồng Huyền Táng cũng mới sinh ra linh trí không bao lâu, lại không được tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhiều.
Sở Tích Nguyệt nghỉ ngơi một vài ngày, cùng Thanh Xà trò chuyện, nàng nghe được rất nhiều chuyện thú vị từ Thanh Xà, trong đó có Sinh Mệnh Cấm Khu dạo gần đây có biến động xảy ra, hình như nó chuẩn bị xuất thế ra ngoài, nàng cũng không chần chừ chạy đến Táng Âm Mộ Địa hỏi thăm Huyết Bức Yêu Đế về chuyện của Sinh Mệnh Cấm Khu.
"Ngươi muốn đi vào Sinh Mệnh Cấm Khu ?" Huyết Bức Yêu Đế hỏi.
"Đúng vậy, tiền bối".
"Chuyện này ta cũng không quá rõ, ngày mai ngươi cùng ta đi đến Thủy Nguyệt Thiên một chuyến, có lẽ Cửu Đầu hắn biết cách đi vào bên trong Sinh Mệnh Cấm Khu".
"Đa tạ, tiền bối"
Sở Tích Nguyệt quay lại Thiên Trúc Lâm nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau cùng Thanh Xà đi đến Táng Âm Mộ Địa cùng với Huyết Bức Yêu Đế đi đến Thủy Nguyệt Thiên.
"Các ngươi đến rồi, vậy chúng ta cũng không cần nhiều lời, xuất phát đến Thủy Nguyệt Thiên thôi!" Huyết Bức Yêu Đế nói.
Sở Tích Nguyệt cũng không nói gì, đi theo sau lưng Huyết Bức Yêu Đế một đường thẳng đến Thủy Nguyệt Thiên.
Thủy Nguyệt Thiên nơi này không có ánh mặt trời, trên bầu trời chỉ có một ánh trắng chiếu sáng cả một đầm nước, cả ngày lẫn đêm Thủy Nguyệt Thiên chỉ có một dáng vẻ, có một vài phần tối tăm vì không ánh mặt trời, có một vài phần thuần khiết, lạnh giá vì có ánh trăng chiếu sáng cả một khu vực.
Ba người di chuyện hết một ngày cuối cùng cũng đến được nơi ở của Cửu Đầu Sư Tử, từ dưới nhìn lên chỉ thấy một con sư tử có chín cái đầu đang ngồi trên mỏm đá cao chót vót, như đang hướng lên mặt trăng mà tu luyện.
"Cửu Đầu tiền bối, ta có một chuyện muốn hỏi ?" Huyết Bức Yêu Đế từ bên dưới mặt đất, thi lể nhìn lên hỏi.
"Ngươi là ai?" Cửu Đầu Sư Tử chỉ nói vẻn vẹn mấy chữ không thèm liếc mắt nhìn ba người.
"Tiền bối, ta là người canh giữ của Táng Âm Mộ Địa" Huyết Bức Yêu Đế vẫn khom người trả lời.
"Ngươi không ở Táng Âm Mộ Địa, đến Thủy Nguyệt Thiên làm gì ?".
Lúc này Sở Tích Nguyệt cũng không chờ đợi được nữa, nàng cũng khom người hành lễ một cái, sau đó ngướt lên trên mỏm đá hỏi.
"Tiền bối, ta muốn đến Sinh Mệnh Cấm Khu nên đi như thế nào?"
"Ngươi lại là người nào ?"
"Tiền bối, sư phụ năm đó dặn dò ta khi có đủ thực lực hãy đến bình định Sinh Mệnh Cấm Khu" Sở Tích Nguyệt lần nữa nói.
"Thực lực, mới có một chút thực lực đó của ngươi cũng muốn đến Sinh Mệnh Cấm Khu, ta không biết ngài ấy muốn làm gì, nhưng ngươi quá yếu, không thể, trở về đi!" Cửu Đầu Sư Tử cuối đầu xuống nhìn nàng một cái sau đó lại nhắm mắt lại, không thèm để ý đến nàng nữa.
Lúc này Tiên Ma Lực từ người Sở Tích Nguyệt bộc phát mà ra, sát khí tỏa khắp Thủy Nguyệt Thiên như muốn lao đến giết chết Cửu Đầu Sư Tử.
Cửu Đầu Sư Tử đang nằm đó, cảm nhận được một tia sát khí đánh về phía của mình, hắn cũng đứng dấy rống lên một cái thật lớn.
"Gràooooooooooooooooooo".
Sở Tích Nguyệt lúc này bị tiếng rống của Cửu Đầu Sư Tử chấn nhiếp, phá tan sát khí tản ra, làm nàng phun ra mấy ngụm máu tươi, cả người lui ra sau mấy bước.
"Hừ, ngươi dám uy hiếp ta, ngươi chẳng lẽ không biết chữ chết viết thế nào ?" Cửu Đầu Sư Tử cực kì giận giữ nhìn nàng.
Nhưng hắn cũng thu lại chín cái đầu, hóa thành hình người bay xuống dưới, Cửu Đầu Sư Tử thở dài, lắc đầu một cái sau đó nhìn nàng nói.
"Thôi được rồi, nếu ngươi đã muốn chết ta cũng thành toàn cho ngươi".
"Chúng ta xuất phát đến Sinh Mệnh Cấm Khu thôi!" Cửu Đầu Sư Tử nhìn nàng nói một câu, sau đó chầm chậm đi về phía trước.
"Đa tạ, tiền bối".
Hành trình tiếp theo của Sở Tích Nguyệt cũng bắt đầu, ở Sinh Mệnh Cấm Khu rốt cuộc sẽ xảy ra chuyện gì, chuyện gì sắp tới đang đợi nàng, nàng cũng không suy nghỉ quá nhiều lặng lẽ đi theo sau lưng Cửu Đầu Sư Tử..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...