“Làm sao giờ? Cái thằng bê đó nó dở bệnh sao hả trời?” Nó than vãn.
“Anh cùng em mà.” Hắn xoa đầu nó.
“Ừm, anh mà không chung với em chắc em khóc luôn quá.” Nó cười.
“Gìơ làm gì cho tối nay đây?” Nhi hỏi.
“Hát hả?” Khánh nói.
“Buồn chán lắm! Kiểu đó đọc trong truyện hoài riết chai luôn.” Anh Vy lắc đầu.
“Đàn hả?” Khánh nói tiếp.
“Đàn sao? No no! Tuyệt đối không! Em mà đàn chắc tụi nó xách dép bỏ chạy luôn rồi.” Nhi nói.
“Anh cũng biết điều đó rồi. Chẳng qua nói cho chạm tự ái thôi.” Anh cười.
“Đáng ghét!” Nhi phụng má.
“Hay nhảy đi.” Phong góp ý kiến.
“Làm sao có thể nhảy trong một buổi tập chứ! Mà nếu được chắc tập xong là khỏi đi tiệc luôn, mệt mỏi.” Nhi chu mỏ.
“Xi xụp quá xi xụp quá!” Nó chống cằm.
“Haizz!” Cả 4 người thở dài.
“Ah! Em biết rồi!!” Anh Vy reo lên.
“Gì?” Hắn hỏi.
“Chuẩn bị cho em một dàn loa thật khủng, mặc đồ cho “xấc xược” vào, người ta mặc váy, chúng ta mặc punk! ” nó nói.
“Dù anh không biết em định làm gì nhưng anh sẽ chuẩn bị đầy đủ.” Hắn gật đầu.
“Vậy bắt đầu thôi!” Nó cười nham hiểm.
Tối…..
Những tiếng nhạc vi vu nhẹ nhàng, học sinh đông đúc. Những cô nàng
tiểu thư vận cho mình những bộ cánh lộng lẫy, trang điểm cầu kì, giày
dép sang trọng.
(à mà đi tiệc có mang dép hả?)
Còn những chàng trai thì mặc vest bảnh bao, giày hiệu kính bóng loáng.
Nam nữ cười đùa vui vẻ.
*reng*
Tiếng chuông vang lên,chính thức mở tiệc.
“Xin chào tất cả mọi người! ” MC lên tiếng.
“Ôôôôô!!” Hàng ngàn học sinh reo hò.
“Nhân ngày thành lập của trường, chúng ta mới có được bữa tiệc quẩy hết mình như ngày hôm nay.” MC nói.
“Hú hú!”
“Vậy hãy cho một tràn vỗ tay thật nồng nhiệt vào, vì đêm nay, là của
tất cả các bạn từ già trẻ non cụ trai gái bê bết!!” MC nói to.
“Ha ha!” Tất cả mọi người đều cười vì MC vui nhộn.
“Nhưng bữa tiệc này không là gì cả nếu như thiếu đi những màn văn
nghệ đặc sắc đúng không? Vậy hãy cùng thêm một lần nữa, cho họ tràn vỗ
tay để tiếp thêm sự tự tin nào.”
*rào rào!* tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
Sau những tiếng vỗ tay ấy, là tiếng nhạc nhộn nhịp vang lên.
Những tiết mục bắt đầu, mỗi tiết mục mang một màu sắc khác nhau, còn có kịch chu li ét, rô mi ô!
Những tiết mục trôi qua cho đến khi MC bước lên sân khấu.
“Có vẻ các bạn đã mệt? Nhưng khoang đã! Hãy gượng lại một chút, để
nghe tiếng hát solo của một trong 2 hotgirl nổi tiếng nhất trường, với
bạn diễn là anh chàng hotboy ấm áp đập chai nhé!”
“Hú hú!” Mọi người reo hò.
Trên sân khấu, một cô gái xinh đẹp mặc chiếc váy trắng nhẹ nhàng,
tinh khiết. Mái tóc xõa điệu đà vén sang một bên, cô ngồi trên chiếc ghế gỗ nhỏ, trước mặt là micro. Bên cạnh là một chàng trai lãng tử, vận
vest trắng đầy cuốn hút, ngồi trước cây đàn piano màu xanh nhạt.
“Tôi xin gửi tới tất cả mọi người, một bài hát đầy quen thuộc. Chắc các bạn biết bài này.” Cô gái ấy nói.
Mọi người đều mong chờ.
Giọng hát nhẹ nhàng vang lên đầy cảm xúc…
Đã có lúc em mong tim mình bé lại
Để nỗi nhớ anh không thể nào thêm nữa
Đã có lúc em mong ngừng thời gian trôi
Để những dấu yêu sẽ không phai mờ
Nếu không hát lên nặng lòng da diết
Nếu không nói ra làm sao biết
Em thương anh
Em sẽ nói anh nghe những điều chưa bao giờ
Bình minh khuất lấp sau màn đêm như nỗi lòng em
Chất chứa lâu nay anh đâu nào hay biết
Hoàng hôn tắt nắng hay vì em không hiểu được anh
Dập tan bao yêu dấu lụi tàn
Cất tiếng hát nghe sao lòng nhẹ cơn sầu
Dẫu có chút vương, chút ân tình chôn giấu
Đếm những nhớ thương thầm lặng trên tay
Nghe sao buốt thêm, ướt đôi vai gầy.
(Chưa bao giờ – Trung Quân idol)
Giọng hát mê hoặc lòng người của nhỏ vang lên tha thiết, tiếng đàn vi vu nhịp nhàng của anh như làm tăng thêm cảm xúc cho khán giả.
Ai nấy đều sụt sùi, ôm ấp nhau.(diễn sâu diễn sâu!)
“Anh sẽ luôn yêu em. ” chàng a nói.
“Em cũng vậy.” Nàng b cười.
“E hèm!” Tiếng thầy Hóa thái giám.
Cặp đôi kia dựng đứng cả lên.
“Các em có biết yêu đương trong trường là vi phạm luật lệ nhà trường
không? Nếu biết tại sao còn dám làm? Các em ngon quá nhỉ, đủ lông đủ
cánh mà đối phó với tôi sao? Vi phạm nội qui nhà trường thì chỉ có hai
lựa chọn: một là nghỉ học, hai là làm lao động công ích! Chủ nhật này
vào dọn vệ sinh trường cho tôi. Tôi vừa mới đi ngang qua toilet nam, bốc mùi chịu ứ nổi nên thật may mắn khi bắt lỗi các em. Cô nhân viên vệ
sinh nay đã xin phép nghỉ 1 tuần nên các em sướng nhé! Chủ nhật vào gặp
tôi. Còn không thì tối nay lên mạng tra cứu cách viết đơn xin nghỉ học
nhé! Hừ!” Hóa thái giám nói rồi xoay lưng bước đi.
Cặp đôi kia khóc không ra tiếng.
Sau khi trình bày xong phần của mình, nhỏ đứng dậy cười tươi rồi nhún phát chào làm ai cũng điên đảo, còn anh thì chỉnh lại áo của mình, mỉm
cười nhẹ khiến mấy cô nàng chết lên chết xuống.
“Vâng, và hãy cùng vỗ-”
MC vui vẻ bước đến, chưa kịp nói hết thì nhỏ đã giật phắt micro của anh chàng làm ai cũng bất ngờ.
“Nãy giờ mấy chế mệt mỏi chưa?”
Nhỏ nói.
“Hơi hơi.” Cả đám nói.
“Bây giờ, đây sẽ chỉ cho các chế một trò chơi cho đỡ mệt, để có sức mà quẩy tiếp hen.” Nhỏ nháy mắt.
“OK!!!” Háo hức lắm.
“Tất cả hãy cùng nhắm mắt lại, đừng suy nghĩ gì hết, hãy thư giãn.
Ngay sau khi nghe thấy tiếng nhạc vang lên, các chế sẽ biết làm gì tiếp
theo thôi.” Nhỏ nheo mắt.
Tất cả mọi người đều nhắm mắt lại, không hiểu chuyện gì sẽ xảy ra nhưng cứ nhắm trước đi đã.
MC cũng nghe theo nhỏ, bước xuống bậc thang, hòa với mọi người rồi khép mắt lại.
“Chuẩn bị xong chưa?” Nhỏ chạy ra sau cánh gà.
“Ngon!” Nó gật đầu rồi cười tít mắt.
“Hãy cho mọi người biết thế nào là tiệc tùng đúng style! ” Hắn nháy mắt.
“Chuyện, giúp em hoàn thành tốt nhé.” Anh Vy nhìn hắn.
“OK.”
————-
“Sao lâu quá vậy?” Tiếng xì xào bắt đầu vang lên.
Chưa được bao lâu thì nhỏ nói vọng ra:
“Ai mở mắt ra, ngày mai có tên trên trang trường với tội vi: ăn cướp
tiền dù chả liên quan gì cả nhưng đây sẽ làm thật đấy nhá!” Nhỏ lo lắng
nên nói mớ.
Ai nghe cũng đều nhắm chặt mắt.
Sau một hồi chờ đợi thì…
Tiếng nhạc sàn vang lên, ai cũng đều lập tức mở mắt ra, ngạc nhiên
nhìn về phía sân khấu. Nó, trong bộ đồ bó sát gợi cảm, mắt kẻ mèo lém
lỉnh, đôi môi cam quyến rũ nhún nhảy theo điệu nhạc, tay thuần thục
chỉnh những điệu nhạc cực chất.
Hắn đứng kế bên, trong chiếc áo da chất hết cỡ, mắt kính đen ngầu với điệu cười quậy phá làm tất cả mọi người phải hét lên sung sướng.
Hắn chiếm lĩnh một góc bàn phím chỉnh nhạc, tay như có phép thuật
điều khiển âm nhạc thêm phần “giật giật”, tất cả học sinh đều nhảy nhót
quay cuồng như trong bar, kể cả hiệu trưởng cũng phải nhún theo.
“Hiệu trưởng?” Hóa thái giám nói.
“Thầy cứ nhiệt tình đi, nay quẩy mà.” Hiệu trưởng nháy mắt.
———-
Để có thể hình dung ra được âm nhạc mà nó và hắn làm ra thì nghe bài này nhé! Vừa nghe vừa đọc cho phiêu.
(Còn tiếp)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...