Cố Nguyệt Vương
Tiếng cười rợn người vang lên cũng là lúc cơn đau trong người nàng không thể kiểm soát, Vân Nguyệt ngã ngồi xuống đất, nàng trơ mắt nhìn phụ thân đau đớn, nhìn người mình yêu thương lịm đi.
Dạ Thu không còn cách nào khác, đứng im là điều không thể, đưa mắt nhìn đầy nỗi niềm hướng Vân Nguyệt rồi đôi mắt tròn long lanh ấy nhắm lại.
Đưa hai ngón tay lên phía trước chắp lại, trong chốc lát luồng ánh sáng bao quanh, Dạ Thu đã trở lại hình dáng ban đầu khi Vân Nguyệt gặp.
“Đừng… Dạ Thu, đừng mà… Muội không…”
Khó khăn chịu đựng nhưng Vân Nguyệt không tin được cảnh trước mắt, ngay khi Dạ Thu trở lại hình dáng vốn có, nỗi lo sợ từ đâu ập đến, quả nhiên Dạ Thu tự dùng thân mình làm vũ khí.
Một luồng sáng chói mắt lao thẳng về Hắc Yêu, nhưng đâu dễ dàng hạ gục một tên như vừa từ địa ngục trở lại.
Dạ Thu là sinh linh tu luyện lâu đời nhưng linh lực lại không ổn định, chỉ dạo gần đây tìm được chủ ký ước với Vân Nguyệt sức mạnh ấy mới có thể mở ra, tiếc là mới được thời gian ngắn.
“A Tứ… A Ly…”
Ngay khi Dạ Thu không thể chống cự được nữa, một linh lực từ đâu lao đến Hắc Yêu cùng với Dạ Thu.
Vân Nguyệt bất ngờ không kém cái tên cũng bật ra từ miệng nàng.
Hắc Yêu không phòng bị nên ông ta chịu một lực đánh không hề nhẹ.
A Ly vội đỡ Dạ Thu lại, lúc này chỉ còn sinh linh bé nhỏ trong lòng bàn tay, Dạ Thu còn có dấu hiệu biến mất khi linh lực bay dần từ cơ thể lên.
Bên kia A Tứ nhanh chóng đỡ Vân Nguyệt, không biết tại sao A Tứ lại rõ mọi chuyện đến thế, Vân Nguyệt vừa ngồi dậy ngay tức khắc hắn truyền thứ gì đó vào người nàng, từ từ hiện ra một vật tròn nhỏ phát sáng.
“A Tứ… ngươi làm gì?...”
A Tứ không trả lời mà chỉ nhìn sang hướng A Ly, đúng lúc A Ly cũng quay lại, cả hai nhìn nhau không nói gì.
Một động tác thừa không có, A Tứ vòng tay đẩy hết lực vào người Vân Nguyệt.
Trước người nàng xuất hiện những tia sáng càng ngày càng chói loá.
Còn Vân Nguyệt lại cảm nhận trong người mình có thứ gì đó sắp rời khỏi.
Đột nhiên A Tứ đứng bật dậy cách xa nàng, người Vân Nguyệt khắp nơi đều toả linh lực của mình, ngay cả ấn kí hay tóc cũng biến đổi như lúc nàng luyện Huyễn Lực vậy.
Đôi tay nàng chợt đưa lên bụng, từ chỗ đó một quả cầu được Hoả lực bao quanh bay ra, người nàng cũng dần trở lại bình thường.
Chỉ đợi có thế, vừa nhìn quả cầu A Tứ liền truyền linh lực của mình đến, quả cầu tức khắc được đẩy lên cao và được bao quanh bởi linh lực như lớp bảo vệ.
Vân Nguyệt một lát cũng hiểu được sự tình, nàng giật mình chạm lên bụng rồi nhìn quả cầu.
“A Tứ… chuyện này… ngươi đã làm gì hả?...”
A Ly cảm thấy không ổn vừa nhìn Dạ Thu vừa nhìn A Tứ cũng như nhìn sang Hắc Yêu, không còn nhiều thời gian nữa, ông ta sắp phá tan lớp phòng ngự mà A Ly tạo ra.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...